古诗词

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

客子频年事,王孙隔岁期。kè zi pín nián shì,wáng sūn gé suì qī。
那堪今雨阔,复此北风时。nà kān jīn yǔ kuò,fù cǐ běi fēng shí。
君慕庾开府,予惭杜牧之。jūn mù yǔ kāi fǔ,yǔ cán dù mù zhī。
何年更何地,重与话新诗。hé nián gèng hé dì,zhòng yǔ huà xīn shī。
猜您喜欢

寄园题壁和吴辇英

曹家达

弹指兴亡见一斑,西风残照冷酡颜。dàn zhǐ xīng wáng jiàn yī bān,xī fēng cán zhào lěng tuó yán。
遗民事业空萧瑟,华国文章付等闲。yí mín shì yè kōng xiāo sè,huá guó wén zhāng fù děng xián。
荷沼曾观鱼泼刺,梅林几见鹤飞还。hé zhǎo céng guān yú pō cì,méi lín jǐ jiàn hè fēi hái。
于今雅集无人问,衰草荒寒昼掩关。yú jīn yǎ jí wú rén wèn,shuāi cǎo huāng hán zhòu yǎn guān。

汉室

曹家达

白水中山不再闻,敢将伪号玷清芬。bái shuǐ zhōng shān bù zài wén,gǎn jiāng wěi hào diàn qīng fēn。
都迁蒲子终书寇,舟到鄱阳不救焚。dōu qiān pú zi zhōng shū kòu,zhōu dào pó yáng bù jiù fén。
岂有大廷容魍魉,指看天上下将军。qǐ yǒu dà tíng róng wǎng liǎng,zhǐ kàn tiān shàng xià jiāng jūn。
十年新政于今见,独抱殷忧对夕曛。shí nián xīn zhèng yú jīn jiàn,dú bào yīn yōu duì xī xūn。

愤时

曹家达

重臣疆吏旧衣冠,从乱如归不忍看。zhòng chén jiāng lì jiù yī guān,cóng luàn rú guī bù rěn kàn。
尽数哥舒惭肉眼,漫寻叔宝问心肝。jǐn shù gē shū cán ròu yǎn,màn xún shū bǎo wèn xīn gān。
堤穿蚁穴成潮易,路出蚕丛退步难。dī chuān yǐ xué chéng cháo yì,lù chū cán cóng tuì bù nán。
独有不才遭废弃,感时空雪涕阑干。dú yǒu bù cái zāo fèi qì,gǎn shí kōng xuě tì lán gàn。

二张守金陵,时人之所呵君子之所予也,诗以纪之

曹家达

猝遇时艰命匪谌,愿将孤诣答高深。cù yù shí jiān mìng fěi chén,yuàn jiāng gū yì dá gāo shēn。
埋轮早见平原略,蹈海方知世杰心。mái lún zǎo jiàn píng yuán lüè,dǎo hǎi fāng zhī shì jié xīn。
岂有男儿求免死,可怜浊世少知音。qǐ yǒu nán ér qiú miǎn sǐ,kě lián zhuó shì shǎo zhī yīn。
直需四海承平日,麟阁功勋蔚月参。zhí xū sì hǎi chéng píng rì,lín gé gōng xūn wèi yuè cān。

荠菜二首

曹家达

圮墙苔甃弄幽姿,寒碧春华各胜时。pǐ qiáng tái zhòu nòng yōu zī,hán bì chūn huá gè shèng shí。
风暗尘容怜紫玉,霜和烟影上青丝。fēng àn chén róng lián zǐ yù,shuāng hé yān yǐng shàng qīng sī。
直须寻味甘荼苦,可是抽心类卷施。zhí xū xún wèi gān tú kǔ,kě shì chōu xīn lèi juǎn shī。
薄采终朝归沐晚,莫将阴雨怨风时。báo cǎi zhōng cháo guī mù wǎn,mò jiāng yīn yǔ yuàn fēng shí。

荠菜二首

曹家达

十里长堤晓露漙,采芳归去渐阑干。shí lǐ zhǎng dī xiǎo lù tuán,cǎi fāng guī qù jiàn lán gàn。
入怀生意包藏密,盈掬芳心割爱难。rù huái shēng yì bāo cáng mì,yíng jū fāng xīn gē ài nán。
陌上晚花三月尽,草间新绿九秋寒。mò shàng wǎn huā sān yuè jǐn,cǎo jiān xīn lǜ jiǔ qiū hán。
若教更愈河鱼疾,马勃牛溲一例看。ruò jiào gèng yù hé yú jí,mǎ bó niú sōu yī lì kàn。

春雨

曹家达

瑟瑟萧萧动远思,东风吹卷曲尘丝。sè sè xiāo xiāo dòng yuǎn sī,dōng fēng chuī juǎn qū chén sī。
落梅江岸经行处,细草阶庭欲暮时。luò méi jiāng àn jīng xíng chù,xì cǎo jiē tíng yù mù shí。
酒梦暗随灯焰尽,春更还逐炭香迟。jiǔ mèng àn suí dēng yàn jǐn,chūn gèng hái zhú tàn xiāng chí。
朝来扫径花多少,误湿闲愁总不知。cháo lái sǎo jìng huā duō shǎo,wù shī xián chóu zǒng bù zhī。

春郊即景和章世勋

曹家达

晓来晴日展芳晖,村巷迢遥庶草肥。xiǎo lái qíng rì zhǎn fāng huī,cūn xiàng tiáo yáo shù cǎo féi。
觅垒鷾儿初过社,抱丝蟢子易成飞。mì lěi yì ér chū guò shè,bào sī xǐ zi yì chéng fēi。
行过山店招红友,好向江楼坐翠微。xíng guò shān diàn zhāo hóng yǒu,hǎo xiàng jiāng lóu zuò cuì wēi。
写就兰亭感陈迹,眼前风景总依依。xiě jiù lán tíng gǎn chén jì,yǎn qián fēng jǐng zǒng yī yī。

春草二首

曹家达

百丈山头日易斜,踏青岁岁望天涯。bǎi zhàng shān tóu rì yì xié,tà qīng suì suì wàng tiān yá。
汉滨游女初遗佩,江岸行人乍忆家。hàn bīn yóu nǚ chū yí pèi,jiāng àn xíng rén zhà yì jiā。
学网蜘蛛即横路,生儿蝴蝶懒思花。xué wǎng zhī zhū jí héng lù,shēng ér hú dié lǎn sī huā。
采芳若寄长河曲,暮雨芜皋远莫嗟。cǎi fāng ruò jì zhǎng hé qū,mù yǔ wú gāo yuǎn mò jiē。

春草二首

曹家达

积雨浮烟傍地轻,落花啼鸟客心惊。jī yǔ fú yān bàng dì qīng,luò huā tí niǎo kè xīn jīng。
天连野水春无主,山戴斜阳晚入城。tiān lián yě shuǐ chūn wú zhǔ,shān dài xié yáng wǎn rù chéng。
旧迹易迷鸿爪印,新愁又傍马蹄生。jiù jì yì mí hóng zhǎo yìn,xīn chóu yòu bàng mǎ tí shēng。
绿波南浦休回首,隔岁王孙满别情。lǜ bō nán pǔ xiū huí shǒu,gé suì wáng sūn mǎn bié qíng。

送春二首

曹家达

渍水墙阴暗绿苔,麦苗风后楝花开。zì shuǐ qiáng yīn àn lǜ tái,mài miáo fēng hòu liàn huā kāi。
渭城朝雨歌三叠,江路斜阳酒一杯。wèi chéng cháo yǔ gē sān dié,jiāng lù xié yáng jiǔ yī bēi。
枉遣鹧鸪啼蜀国,况堪麋鹿上苏台。wǎng qiǎn zhè gū tí shǔ guó,kuàng kān mí lù shàng sū tái。
天涯芳草无消息,徒见将离遍地栽。tiān yá fāng cǎo wú xiāo xī,tú jiàn jiāng lí biàn dì zāi。

送春二首

曹家达

漠漠江春警客心,江楼无恙独登临。mò mò jiāng chūn jǐng kè xīn,jiāng lóu wú yàng dú dēng lín。
塞门榆荚思千里,潭水桃花深百寻。sāi mén yú jiá sī qiān lǐ,tán shuǐ táo huā shēn bǎi xún。
山外杜鹃声更续,草头蝴蝶梦都沉。shān wài dù juān shēng gèng xù,cǎo tóu hú dié mèng dōu chén。
东皇回驾匆匆甚,层阜长烟又夕阴。dōng huáng huí jià cōng cōng shén,céng fù zhǎng yān yòu xī yīn。

秋灯

曹家达

疏星澹月重门夜,一样秋灯照瘁颜。shū xīng dàn yuè zhòng mén yè,yī yàng qiū dēng zhào cuì yán。
独旦回文动机杼,此时归梦满关山。dú dàn huí wén dòng jī zhù,cǐ shí guī mèng mǎn guān shān。
兀看飐影风飙暗,欲寄明光道路艰。wù kàn zhǎn yǐng fēng biāo àn,yù jì míng guāng dào lù jiān。
别有两三星火起,老渔寒拥荻花湾。bié yǒu liǎng sān xīng huǒ qǐ,lǎo yú hán yōng dí huā wān。

秋虫

曹家达

凄凄切切动经时,无限闲愁上鬓丝。qī qī qiè qiè dòng jīng shí,wú xiàn xián chóu shàng bìn sī。
蝉蜕未申齐女怨,鬼邻又唱鲍家诗。chán tuì wèi shēn qí nǚ yuàn,guǐ lín yòu chàng bào jiā shī。
英雄末路还悲壮,文士遭谗有绊羁。yīng xióng mò lù hái bēi zhuàng,wén shì zāo chán yǒu bàn jī。
等是怀忧消不得,草虫验取旧风时。děng shì huái yōu xiāo bù dé,cǎo chóng yàn qǔ jiù fēng shí。

十月朔日雪用东坡雪后北台书壁韵二首

曹家达

朝来忽断雨廉纤,帘幕清寒户戒严。cháo lái hū duàn yǔ lián xiān,lián mù qīng hán hù jiè yán。
何处行踪觅东郭,漫将傅粉笑无盐。hé chù xíng zōng mì dōng guō,màn jiāng fù fěn xiào wú yán。
云黏远树沉山麓,风拥回花压帽帘。yún nián yuǎn shù chén shān lù,fēng yōng huí huā yā mào lián。
想见西城吟望处,浮屠幻出一层尖。xiǎng jiàn xī chéng yín wàng chù,fú tú huàn chū yī céng jiān。