古诗词

独酌

曹家达

岁寒日复暮,游子各思家。suì hán rì fù mù,yóu zi gè sī jiā。
独夜况无侣,吾生非有涯。dú yè kuàng wú lǚ,wú shēng fēi yǒu yá。
醒原不如醉,酒更蜜于花。xǐng yuán bù rú zuì,jiǔ gèng mì yú huā。
剪烛当邀月,三人对影差。jiǎn zhú dāng yāo yuè,sān rén duì yǐng chà。
猜您喜欢

梅花四首次渔洋山人韵

曹家达

疏林摇漾带垣衣,冰泮山塘节候非。shū lín yáo yàng dài yuán yī,bīng pàn shān táng jié hòu fēi。
夜静寒多归鸟寂,酒阑梦醒解人稀。yè jìng hán duō guī niǎo jì,jiǔ lán mèng xǐng jiě rén xī。
三生真态劳相忆,一点酸心莫浪飞。sān shēng zhēn tài láo xiāng yì,yī diǎn suān xīn mò làng fēi。
欲写生香难下笔,年来粉本久相违。yù xiě shēng xiāng nán xià bǐ,nián lái fěn běn jiǔ xiāng wéi。

梅花四首次渔洋山人韵

曹家达

生成艳骨苦相怜,淡著铅华付夕烟。shēng chéng yàn gǔ kǔ xiāng lián,dàn zhù qiān huá fù xī yān。
照水淩晨寒瑟瑟,烧灯芳夜意绵绵。zhào shuǐ líng chén hán sè sè,shāo dēng fāng yè yì mián mián。
何郎好咏还今日,庾信单衣忆往年。hé láng hǎo yǒng hái jīn rì,yǔ xìn dān yī yì wǎng nián。
珍重阴成结酸子,莫教摽落大堤边。zhēn zhòng yīn chéng jié suān zi,mò jiào biāo luò dà dī biān。

红梅

曹家达

断崖空谷孕芳姿,别有情怀不入时。duàn yá kōng gǔ yùn fāng zī,bié yǒu qíng huái bù rù shí。
寒水横波照清艳,晓云微雪浣胭脂。hán shuǐ héng bō zhào qīng yàn,xiǎo yún wēi xuě huàn yān zhī。
偶缘绿酒摇春思,又对朱颜感鬓丝。ǒu yuán lǜ jiǔ yáo chūn sī,yòu duì zhū yán gǎn bìn sī。
坐冷苍苔人迹杳,日华初上最高枝。zuò lěng cāng tái rén jì yǎo,rì huá chū shàng zuì gāo zhī。

程絮禅门雪诗宗西昆属写墨梅爰以昆体题之

曹家达

萼绿相逢只梦痕,萧萧坠影易黄昏。è lǜ xiāng féng zhǐ mèng hén,xiāo xiāo zhuì yǐng yì huáng hūn。
风凄缟袂香初定,霜晕凝脂玉不温。fēng qī gǎo mèi xiāng chū dìng,shuāng yūn níng zhī yù bù wēn。
沧海泪珠才士胆,寄春心事美人魂。cāng hǎi lèi zhū cái shì dǎn,jì chūn xīn shì měi rén hún。
上元苦忆飘灯夜,细数闲愁深闭门。shàng yuán kǔ yì piāo dēng yè,xì shù xián chóu shēn bì mén。

咏梅次高青邱韵五首

曹家达

占尽人间冰雪交,淡烟林麓见含苞。zhàn jǐn rén jiān bīng xuě jiāo,dàn yān lín lù jiàn hán bāo。
绮情未忏芳时近,香梦难温好夜抛。qǐ qíng wèi chàn fāng shí jìn,xiāng mèng nán wēn hǎo yè pāo。
数点晴云迷瘦影,一痕霜月系危梢。shù diǎn qíng yún mí shòu yǐng,yī hén shuāng yuè xì wēi shāo。
隔溪寒水劳相望,疑是湘娥踏冻蛟。gé xī hán shuǐ láo xiāng wàng,yí shì xiāng é tà dòng jiāo。

咏梅次高青邱韵五首

曹家达

未到春阳已断肠,江桥春酒醉吴娘。wèi dào chūn yáng yǐ duàn cháng,jiāng qiáo chūn jiǔ zuì wú niáng。
汉皋解后难为佩,韩掾偷来不是香。hàn gāo jiě hòu nán wèi pèi,hán yuàn tōu lái bù shì xiāng。
世外神人霜霰质,山家仙子苎萝裳。shì wài shén rén shuāng xiàn zhì,shān jiā xiān zi zhù luó shang。
几回延伫尘心净,纵不冰壶亦自凉。jǐ huí yán zhù chén xīn jìng,zòng bù bīng hú yì zì liáng。

咏梅次高青邱韵五首

曹家达

东风吹暖上垣衣,寂寞孤芳带露披。dōng fēng chuī nuǎn shàng yuán yī,jì mò gū fāng dài lù pī。
春水照神花独醒,晚山如睡树相思。chūn shuǐ zhào shén huā dú xǐng,wǎn shān rú shuì shù xiāng sī。
画梁玄玉歌尘起,小筑红罗锦幔垂。huà liáng xuán yù gē chén qǐ,xiǎo zhù hóng luó jǐn màn chuí。
一点酸心苦愁绝,我来幸托未开时。yī diǎn suān xīn kǔ chóu jué,wǒ lái xìng tuō wèi kāi shí。

咏梅次高青邱韵五首

曹家达

点笔还应夺化工,墨华旁沈雪初融。diǎn bǐ hái yīng duó huà gōng,mò huá páng shěn xuě chū róng。
江南驿使书千里,岭外羁臣酒一盅。jiāng nán yì shǐ shū qiān lǐ,lǐng wài jī chén jiǔ yī zhōng。
古佛与参香戒定,水仙分占玉玲珑。gǔ fú yǔ cān xiāng jiè dìng,shuǐ xiān fēn zhàn yù líng lóng。
湖亭放鹤归来晚,料峭山塘一线风。hú tíng fàng hè guī lái wǎn,liào qiào shān táng yī xiàn fēng。

咏梅次高青邱韵五首

曹家达

量材当筑蕊珠宫,一气清寒接太空。liàng cái dāng zhù ruǐ zhū gōng,yī qì qīng hán jiē tài kōng。
羌笛催愁金锁甲,画屏研采石虚中。qiāng dí cuī chóu jīn suǒ jiǎ,huà píng yán cǎi shí xū zhōng。
衙斋好咏推何逊,檀板新声寄小丛。yá zhāi hǎo yǒng tuī hé xùn,tán bǎn xīn shēng jì xiǎo cóng。
正为折枝难寄远,寥天何处响孤鸿。zhèng wèi zhé zhī nán jì yuǎn,liáo tiān hé chù xiǎng gū hóng。

为陆文若画梅四首

曹家达

耿耿清光眼底留,江潭延伫澹夷犹。gěng gěng qīng guāng yǎn dǐ liú,jiāng tán yán zhù dàn yí yóu。
数声风笛云横渚,一片禅心月在楼。shù shēng fēng dí yún héng zhǔ,yī piàn chán xīn yuè zài lóu。
霜霰凝脂出姑射,月参无恙是罗浮。shuāng xiàn níng zhī chū gū shè,yuè cān wú yàng shì luó fú。
此才准作和羹备,却抱酸心愿未酬。cǐ cái zhǔn zuò hé gēng bèi,què bào suān xīn yuàn wèi chóu。

为陆文若画梅四首

曹家达

廓处寒多峻节持,山桥病马识君迟。kuò chù hán duō jùn jié chí,shān qiáo bìng mǎ shí jūn chí。
上元灯火春常在,臣里容光梦岂知。shàng yuán dēng huǒ chūn cháng zài,chén lǐ róng guāng mèng qǐ zhī。
肯伴晓云依北渚,几看暮雀上南枝。kěn bàn xiǎo yún yī běi zhǔ,jǐ kàn mù què shàng nán zhī。
而今驿使疏慵甚,安得攀条寄所思。ér jīn yì shǐ shū yōng shén,ān dé pān tiáo jì suǒ sī。

为陆文若画梅四首

曹家达

虚窗寒影夜萧萧,坐对银釭酒一瓢。xū chuāng hán yǐng yè xiāo xiāo,zuò duì yín gāng jiǔ yī piáo。
才士新歌调绿绮,美人幽艳障红绡。cái shì xīn gē diào lǜ qǐ,měi rén yōu yàn zhàng hóng xiāo。
霜华着蕊珠成泪,烟缕凝香玉有苗。shuāng huá zhe ruǐ zhū chéng lèi,yān lǚ níng xiāng yù yǒu miáo。
占尽早春清淑气,纵无情思已魂销。zhàn jǐn zǎo chūn qīng shū qì,zòng wú qíng sī yǐ hún xiāo。

为陆文若画梅四首

曹家达

君复还山山不孤,于今寥落剩荒涂。jūn fù hái shān shān bù gū,yú jīn liáo luò shèng huāng tú。
花中隐逸夸巢父,世外婵媛属女媭。huā zhōng yǐn yì kuā cháo fù,shì wài chán yuàn shǔ nǚ xū。
除是照神开玉镜,可容濯魄向冰壶。chú shì zhào shén kāi yù jìng,kě róng zhuó pò xiàng bīng hú。
会稽尚有唐家树,偃蹇如龙待补图。huì jī shàng yǒu táng jiā shù,yǎn jiǎn rú lóng dài bǔ tú。

秋兴八首

曹家达

野雉无端出上林,宫庭日暮感萧森。yě zhì wú duān chū shàng lín,gōng tíng rì mù gǎn xiāo sēn。
万方挽粟输朝食,一片残旗偃夕阴。wàn fāng wǎn sù shū cháo shí,yī piàn cán qí yǎn xī yīn。
偷食安知天下计,筹边空负老臣心。tōu shí ān zhī tiān xià jì,chóu biān kōng fù lǎo chén xīn。
将军惯见和亲事,收束刀环问稿砧。jiāng jūn guàn jiàn hé qīn shì,shōu shù dāo huán wèn gǎo zhēn。

秋兴八首

曹家达

故国河山落照斜,三千里外念京华。gù guó hé shān luò zhào xié,sān qiān lǐ wài niàn jīng huá。
山斋惊问人间世,战舰闲如海上槎。shān zhāi jīng wèn rén jiān shì,zhàn jiàn xián rú hǎi shàng chá。
戍卒楼荒沉野角,羁臣道远泣悲笳。shù zú lóu huāng chén yě jiǎo,jī chén dào yuǎn qì bēi jiā。
冯唐已老雄心在,肯向胡霜拂剑花。féng táng yǐ lǎo xióng xīn zài,kěn xiàng hú shuāng fú jiàn huā。