古诗词

喜得果园寄怀之作集杜报之十二首

曹家达

眼边无俗物,散帙壁鱼乾。yǎn biān wú sú wù,sàn zhì bì yú qián。
途远欲何向,穷愁岂有宽。tú yuǎn yù hé xiàng,qióng chóu qǐ yǒu kuān。
平生感意气,吾道属艰难。píng shēng gǎn yì qì,wú dào shǔ jiān nán。
同调嗟谁惜,塌然摧肺肝。tóng diào jiē shuí xī,tā rán cuī fèi gān。
猜您喜欢

十月朔日雪用东坡雪后北台书壁韵二首

曹家达

江北江南噪乱鸦,玉龙横走送云车。jiāng běi jiāng nán zào luàn yā,yù lóng héng zǒu sòng yún chē。
难寻乐府冬青树,翻认胡儿杨白花。nán xún lè fǔ dōng qīng shù,fān rèn hú ér yáng bái huā。
贫合围炉如挟纩,寒来能醉即为家。pín hé wéi lú rú xié kuàng,hán lái néng zuì jí wèi jiā。
孤舟蓑笠沧江晚,冰底游鱼手漫叉。gū zhōu suō lì cāng jiāng wǎn,bīng dǐ yóu yú shǒu màn chā。

落叶二首

曹家达

故枝回首尚依依,日薄风飘未忍违。gù zhī huí shǒu shàng yī yī,rì báo fēng piāo wèi rěn wéi。
纞阙心情无奈老,弈棋朝市不如归。liàn quē xīn qíng wú nài lǎo,yì qí cháo shì bù rú guī。
孤根明岁知何似,茂实前情相忆稀。gū gēn míng suì zhī hé shì,mào shí qián qíng xiāng yì xī。
眼看江山重摇落,小臣惟有涕沾衣。yǎn kàn jiāng shān zhòng yáo luò,xiǎo chén wéi yǒu tì zhān yī。

落叶二首

曹家达

一番萧瑟打寒窗,听尽秋声未肯降。yī fān xiāo sè dǎ hán chuāng,tīng jǐn qiū shēng wèi kěn jiàng。
苔甃烟荒蛩絮絮,油灯风飐影幢幢。tái zhòu yān huāng qióng xù xù,yóu dēng fēng zhǎn yǐng chuáng chuáng。
传书旅雁暮横塞,压阵军鸦晓渡江。chuán shū lǚ yàn mù héng sāi,yā zhèn jūn yā xiǎo dù jiāng。
应是酒人偏耐得,梦魂夜夜落春缸。yīng shì jiǔ rén piān nài dé,mèng hún yè yè luò chūn gāng。

冬日即事二首

曹家达

衣冷装绵忆晚虫,漫天白草雪霜浓。yī lěng zhuāng mián yì wǎn chóng,màn tiān bái cǎo xuě shuāng nóng。
荒林晴日行人早,山路危桥病马逢。huāng lín qíng rì xíng rén zǎo,shān lù wēi qiáo bìng mǎ féng。
自是寻梅须蹇卫,更谁访戴折浮?。zì shì xún méi xū jiǎn wèi,gèng shuí fǎng dài zhé fú qióng。
寒云轻重沧江暮,正好传杯话醉懵。hán yún qīng zhòng cāng jiāng mù,zhèng hǎo chuán bēi huà zuì měng。

冬日即事二首

曹家达

村落迢遥野色宽,芦花开折满晴滩。cūn luò tiáo yáo yě sè kuān,lú huā kāi zhé mǎn qíng tān。
风回渌水鱼鳞动,日暮苍山虎气寒。fēng huí lù shuǐ yú lín dòng,rì mù cāng shān hǔ qì hán。
三士每怀桃实愤,五君空系竹林欢。sān shì měi huái táo shí fèn,wǔ jūn kōng xì zhú lín huān。
眼中多少兴亡感,坊曲埋头不忍看。yǎn zhōng duō shǎo xīng wáng gǎn,fāng qū mái tóu bù rěn kàn。

野望

曹家达

晓烟寒树影昏昏,临水人家静掩门。xiǎo yān hán shù yǐng hūn hūn,lín shuǐ rén jiā jìng yǎn mén。
菽麦生时见春意,井闾深处豁朝暾。shū mài shēng shí jiàn chūn yì,jǐng lǘ shēn chù huō cháo tūn。
风光屡变青蘋末,霜气难消乌桕村。fēng guāng lǚ biàn qīng píng mò,shuāng qì nán xiāo wū jiù cūn。
行到水穷无一事,闲云过鸟两忘言。xíng dào shuǐ qióng wú yī shì,xián yún guò niǎo liǎng wàng yán。

雨夜北风紧甚作思雪二章叠尖叉韵

曹家达

泛罢茶瓯雀舌纤,更阑欲雪气森严。fàn bà chá ōu què shé xiān,gèng lán yù xuě qì sēn yán。
连天倒拥丰年玉,突地堆成煮海盐。lián tiān dào yōng fēng nián yù,tū dì duī chéng zhǔ hǎi yán。
时挟远风欺竹径,却疑寒月晕茅檐。shí xié yuǎn fēng qī zhú jìng,què yí hán yuè yūn máo yán。
孤吟忍冻还今夕,正恐诗成笔退尖。gū yín rěn dòng hái jīn xī,zhèng kǒng shī chéng bǐ tuì jiān。

雨夜北风紧甚作思雪二章叠尖叉韵

曹家达

天寒羁滞北归鸦,踏冻初通薄笨车。tiān hán jī zhì běi guī yā,tà dòng chū tōng báo bèn chē。
陌上仍粘依草絮,城头难觅拒霜花。mò shàng réng zhān yī cǎo xù,chéng tóu nán mì jù shuāng huā。
时晴抚帖还多事,匝月围炉不在家。shí qíng fǔ tiē hái duō shì,zā yuè wéi lú bù zài jiā。
顾我独无萧瑟感,当风觅句手频叉。gù wǒ dú wú xiāo sè gǎn,dāng fēng mì jù shǒu pín chā。

十一月二十一日雪后华墅归途作再叠前韵二首

曹家达

隔宵屋瓦响纤纤,元泽阴凝气转严。gé xiāo wū wǎ xiǎng xiān xiān,yuán zé yīn níng qì zhuǎn yán。
道上何人歌白纻,树头残叶冻红盐。dào shàng hé rén gē bái zhù,shù tóu cán yè dòng hóng yán。
冰消村落迷行径,云拥山家露步檐。bīng xiāo cūn luò mí xíng jìng,yún yōng shān jiā lù bù yán。
愿得新醅三百斛,满城应说暮寒尖。yuàn dé xīn pēi sān bǎi hú,mǎn chéng yīng shuō mù hán jiān。

十一月二十一日雪后华墅归途作再叠前韵二首

曹家达

飒飒西风起暮鸦,山桥过客乍停车。sà sà xī fēng qǐ mù yā,shān qiáo guò kè zhà tíng chē。
野芳憔悴泥沾絮,老木杈枒根着花。yě fāng qiáo cuì ní zhān xù,lǎo mù chā yā gēn zhe huā。
垂敝衣裘贫士感,不分空色梵王家。chuí bì yī qiú pín shì gǎn,bù fēn kōng sè fàn wáng jiā。
惠连赋后无才士,未数飞卿手八叉。huì lián fù hòu wú cái shì,wèi shù fēi qīng shǒu bā chā。

喜闻黄藜阁同年得子二首

曹家达

为报啼声试凤雏,一番惊喜属吾徒。wèi bào tí shēng shì fèng chú,yī fān jīng xǐ shǔ wú tú。
林花垂尽馀朝秀,江月初昏照夜珠。lín huā chuí jǐn yú cháo xiù,jiāng yuè chū hūn zhào yè zhū。
旁出适当扶荔挺,生稊终自济杨枯。páng chū shì dāng fú lì tǐng,shēng tí zhōng zì jì yáng kū。
楹书旧业传人少,从此先生道不孤。yíng shū jiù yè chuán rén shǎo,cóng cǐ xiān shēng dào bù gū。

喜闻黄藜阁同年得子二首

曹家达

经年时变出元黄,百尔伊谁定一匡。jīng nián shí biàn chū yuán huáng,bǎi ěr yī shuí dìng yī kuāng。
常此书生忧社稷,漫言家室有君王。cháng cǐ shū shēng yōu shè jì,màn yán jiā shì yǒu jūn wáng。
水心泉动资蒙养,葭管灰飞见复阳。shuǐ xīn quán dòng zī méng yǎng,jiā guǎn huī fēi jiàn fù yáng。
勉事旧文资后起,愿栽桃李入门墙。miǎn shì jiù wén zī hòu qǐ,yuàn zāi táo lǐ rù mén qiáng。

故邑侯刘谦山先生

曹家达

循声不减顺阳刘,民吏思君尚未休。xún shēng bù jiǎn shùn yáng liú,mín lì sī jūn shàng wèi xiū。
已作渊明还栗里,肯从坡老乞常州。yǐ zuò yuān míng hái lì lǐ,kěn cóng pō lǎo qǐ cháng zhōu。
丹枫江冷摇寒思,碧玉峰高起暮愁。dān fēng jiāng lěng yáo hán sī,bì yù fēng gāo qǐ mù chóu。
二十年来重回首,更无知已勖前修。èr shí nián lái zhòng huí shǒu,gèng wú zhī yǐ xù qián xiū。

故邑侯刘谦山先生

曹家达

南宁城下浣江滨,小别家山几十春。nán níng chéng xià huàn jiāng bīn,xiǎo bié jiā shān jǐ shí chūn。
百里未忘昭代简,二毛重见故乡人。bǎi lǐ wèi wàng zhāo dài jiǎn,èr máo zhòng jiàn gù xiāng rén。
催科政拙方知养,赠别诗多不算贫。cuī kē zhèng zhuō fāng zhī yǎng,zèng bié shī duō bù suàn pín。
曾记乐桥南畔路,到门不遇一伤神。céng jì lè qiáo nán pàn lù,dào mén bù yù yī shāng shén。

故邑侯刘谦山先生

曹家达

梁水城边冻草缁,万松山下树离离。liáng shuǐ chéng biān dòng cǎo zī,wàn sōng shān xià shù lí lí。
即今宁海怀人夜,正是苏台话旧时。jí jīn níng hǎi huái rén yè,zhèng shì sū tái huà jiù shí。
朗旷旧名知地脉,阿迷相望去河湄。lǎng kuàng jiù míng zhī dì mài,ā mí xiāng wàng qù hé méi。
北门亦有澄江在,旧治分明寄所思。běi mén yì yǒu chéng jiāng zài,jiù zhì fēn míng jì suǒ sī。