古诗词

江梅引用白石翁格

黄燮清

帘钩风响玉珑玲。lián gōu fēng xiǎng yù lóng líng。
乱愁生。luàn chóu shēng。
不堪听。bù kān tīng。
剩有梅花,疏影伴窗棂。shèng yǒu méi huā,shū yǐng bàn chuāng líng。
无语卸妆无语坐,太忪惺,灯昏也、睡未曾。wú yǔ xiè zhuāng wú yǔ zuò,tài sōng xīng,dēng hūn yě shuì wèi céng。
檀奴归信欠分明。tán nú guī xìn qiàn fēn míng。
画楼深,霜气凝。huà lóu shēn,shuāng qì níng。
雁儿解事,定飞去、代诉离情。yàn ér jiě shì,dìng fēi qù dài sù lí qíng。
独自绣衾,寒拥度残更。dú zì xiù qīn,hán yōng dù cán gèng。
懊恼月斜钟易动,一声声,才成梦,又打醒。ào nǎo yuè xié zhōng yì dòng,yī shēng shēng,cái chéng mèng,yòu dǎ xǐng。

黄燮清

黄燮清(1805~1864)晚清诗人、剧作家。原名宪清,字韵甫,号韵珊,又号吟香诗舫主人。浙江海盐武原镇人。道光十五年(1835)举人,后屡试不第,晚年始得宜都县令,调任松滋,未几卒。少工词曲,中年以后始致力于诗文。其诗多抒写个人不平遭遇及人民的生活疾苦,咏史吊古之作深沉豪放,颇具特色。有《倚晴楼诗集》及《倚睛楼七种曲》传世。 黄燮清的作品>>

猜您喜欢

晚至南屏与锄云僧茶话

黄燮清

系棹南屏水气昏,晚钟声里踏云改犍。xì zhào nán píng shuǐ qì hūn,wǎn zhōng shēng lǐ tà yún gǎi jiān。
斜阳一院鸟争树,落叶半山人扣门。xié yáng yī yuàn niǎo zhēng shù,luò yè bàn shān rén kòu mén。
心地空明尘不染,道机清净月无痕。xīn dì kōng míng chén bù rǎn,dào jī qīng jìng yuè wú hén。
自今幽兴往来熟,画理诗禅与细论。zì jīn yōu xīng wǎng lái shú,huà lǐ shī chán yǔ xì lùn。

由秋浦至屯溪山行杂诗

黄燮清

山行无直径,一径辄数转。shān xíng wú zhí jìng,yī jìng zhé shù zhuǎn。
绝壁断去路,路尽忍复现。jué bì duàn qù lù,lù jǐn rěn fù xiàn。
修谷袤羊肠,单车出蚁线。xiū gǔ mào yáng cháng,dān chē chū yǐ xiàn。
初从井陉入,继讶天磨旋。chū cóng jǐng xíng rù,jì yà tiān mó xuán。
人语隔丛薄,鸟声韵葱茜。rén yǔ gé cóng báo,niǎo shēng yùn cōng qiàn。
去影远已灭,来踪到始见。qù yǐng yuǎn yǐ miè,lái zōng dào shǐ jiàn。
负重慎险巇,斗捷耻巧便。fù zhòng shèn xiǎn xī,dòu jié chǐ qiǎo biàn。
至境贵渐臻,力行尚无倦。zhì jìng guì jiàn zhēn,lì xíng shàng wú juàn。

由秋浦至屯溪山行杂诗

黄燮清

危冈下千仞,势峭若趋重。wēi gāng xià qiān rèn,shì qiào ruò qū zhòng。
篮舆苦倒悬,前颈承后踵。lán yú kǔ dào xuán,qián jǐng chéng hòu zhǒng。
临崖步始转,倚壁肩更耸。lín yá bù shǐ zhuǎn,yǐ bì jiān gèng sǒng。
吾身在中央,宕扬挂枝蛹。wú shēn zài zhōng yāng,dàng yáng guà zhī yǒng。
群峰叠巨浪,碧海莽莽涌。qún fēng dié jù làng,bì hǎi mǎng mǎng yǒng。
揽远尽众观,出险有余恐。lǎn yuǎn jǐn zhòng guān,chū xiǎn yǒu yú kǒng。
须臾历夷坦,轻捷快推拥。xū yú lì yí tǎn,qīng jié kuài tuī yōng。
就下抑何易,怦怦使心竦。jiù xià yì hé yì,pēng pēng shǐ xīn sǒng。
213«9101112131415