古诗词

梅花吟

曹家达

千年老树花顽铁,孤根屹屹啮冰雪。qiān nián lǎo shù huā wán tiě,gū gēn yì yì niè bīng xuě。
热肠冰眼羞苟同,三尺琳琅不堪折。rè cháng bīng yǎn xiū gǒu tóng,sān chǐ lín láng bù kān zhé。
独立无偶全天真,天与朗月生和神。dú lì wú ǒu quán tiān zhēn,tiān yǔ lǎng yuè shēng hé shén。
空山暮夜北风起,送出人寰第一春。kōng shān mù yè běi fēng qǐ,sòng chū rén huán dì yī chūn。
春花如玉瑟其璨,白石为骨山为干。chūn huā rú yù sè qí càn,bái shí wèi gǔ shān wèi gàn。
何人对此耐苦吟,篡取江南春一半。hé rén duì cǐ nài kǔ yín,cuàn qǔ jiāng nán chūn yī bàn。
点化膏沐烟光融,盘际太古椎空蒙。diǎn huà gāo mù yān guāng róng,pán jì tài gǔ chuí kōng méng。
众芳垂尽不改色,逆挽造化天无功。zhòng fāng chuí jǐn bù gǎi sè,nì wǎn zào huà tiān wú gōng。
始知剥复互消息,芳年谁与灼奇特。shǐ zhī bō fù hù xiāo xī,fāng nián shuí yǔ zhuó qí tè。
由来高调希匹俦,留与岁寒照颜色。yóu lái gāo diào xī pǐ chóu,liú yǔ suì hán zhào yán sè。
吁嗟乎根器盘错多且坚,兀傲不屈淩风烟。xū jiē hū gēn qì pán cuò duō qiě jiān,wù ào bù qū líng fēng yān。
不然且为不材木,移树广莫终天年。bù rán qiě wèi bù cái mù,yí shù guǎng mò zhōng tiān nián。
佳人日暮守空谷,寒潭写影清于沐。jiā rén rì mù shǒu kōng gǔ,hán tán xiě yǐng qīng yú mù。
一片忠臣烈士心,霜天响裂柯亭竹。yī piàn zhōng chén liè shì xīn,shuāng tiān xiǎng liè kē tíng zhú。
猜您喜欢

偶成

曹家达

乍闻樯燕语呢喃,一角斜阳上布帆。zhà wén qiáng yàn yǔ ne nán,yī jiǎo xié yáng shàng bù fān。
野渡无人春易暮,缘杨凝睇怨征衫。yě dù wú rén chūn yì mù,yuán yáng níng dì yuàn zhēng shān。

扬州怀古二首

曹家达

堪笑隋家令甲严,每缘俊语得猜嫌。kān xiào suí jiā lìng jiǎ yán,měi yuán jùn yǔ dé cāi xián。
杨花垂向东风尽,枉杀当年昔昔盐。yáng huā chuí xiàng dōng fēng jǐn,wǎng shā dāng nián xī xī yán。

扬州怀古二首

曹家达

十斛流萤耿夜光,无愁天子下雷塘。shí hú liú yíng gěng yè guāng,wú chóu tiān zi xià léi táng。
于今废苑埋荒草,随意青青过短墙。yú jīn fèi yuàn mái huāng cǎo,suí yì qīng qīng guò duǎn qiáng。

泛江过金山口占二首

曹家达

曾是眉山结胜缘,风流代谢昔贤传。céng shì méi shān jié shèng yuán,fēng liú dài xiè xī xián chuán。
我来强觅新诗句,数遍斜阳不上船。wǒ lái qiáng mì xīn shī jù,shù biàn xié yáng bù shàng chuán。

泛江过金山口占二首

曹家达

览胜江天载酒行,榜人催棹客心惊。lǎn shèng jiāng tiān zài jiǔ xíng,bǎng rén cuī zhào kè xīn jīng。
青山无恙前朝去,细雨斜风铁瓮城。qīng shān wú yàng qián cháo qù,xì yǔ xié fēng tiě wèng chéng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

婉婉婴婴剧可怜,言从阿母溯芳年。wǎn wǎn yīng yīng jù kě lián,yán cóng ā mǔ sù fāng nián。
如何两载宜家赋,一片灵光化暮烟。rú hé liǎng zài yí jiā fù,yī piàn líng guāng huà mù yān。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

华簪早岁擅铅黄,检取诗歌入缥缃。huá zān zǎo suì shàn qiān huáng,jiǎn qǔ shī gē rù piāo xiāng。
往事从头不堪说,断缣遗墨镂金箱。wǎng shì cóng tóu bù kān shuō,duàn jiān yí mò lòu jīn xiāng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

君家家督负贤声,阿大中郎两剂平。jūn jiā jiā dū fù xián shēng,ā dà zhōng láng liǎng jì píng。
好是令人追忆处,内庭趋步最分明。hǎo shì lìng rén zhuī yì chù,nèi tíng qū bù zuì fēn míng。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

中厨粗饭孝廉家,荆布门庭感岁华。zhōng chú cū fàn xiào lián jiā,jīng bù mén tíng gǎn suì huá。
针黹频年供食指,春风羞上鬓边花。zhēn zhǐ pín nián gōng shí zhǐ,chūn fēng xiū shàng bìn biān huā。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

独怜四德未寒灰,兄嫂经年尚述哀。dú lián sì dé wèi hán huī,xiōng sǎo jīng nián shàng shù āi。
更有兄家小儿女,闲来犹盼小姑回。gèng yǒu xiōng jiā xiǎo ér nǚ,xián lái yóu pàn xiǎo gū huí。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

昭清教德诵遗徽,慈母膏肓药力微。zhāo qīng jiào dé sòng yí huī,cí mǔ gāo huāng yào lì wēi。
独向神前乞身代,夜深红泪满罗衣。dú xiàng shén qián qǐ shēn dài,yè shēn hóng lèi mǎn luó yī。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

剜肉为汤未忍言,萱堂阿母倍销魂。wān ròu wèi tāng wèi rěn yán,xuān táng ā mǔ bèi xiāo hún。
一从戊戌康强后,玉臂年年痛剪痕。yī cóng wù xū kāng qiáng hòu,yù bì nián nián tòng jiǎn hén。

庠生严启先妻张孝悯题辞八首

曹家达

春草青青意欲消,表扬潜德待云轺。chūn cǎo qīng qīng yì yù xiāo,biǎo yáng qián dé dài yún yáo。
自嫌剩有须眉在,愧对缇萦赋大招。zì xián shèng yǒu xū méi zài,kuì duì tí yíng fù dà zhāo。

次益生韵二首

曹家达

客里牢愁君代遣,小诗投合便成奇。kè lǐ láo chóu jūn dài qiǎn,xiǎo shī tóu hé biàn chéng qí。
春山烟绕芜城树,正是江南二月时。chūn shān yān rào wú chéng shù,zhèng shì jiāng nán èr yuè shí。

次益生韵二首

曹家达

江上逢君江上别,天涯从此判云泥。jiāng shàng féng jūn jiāng shàng bié,tiān yá cóng cǐ pàn yún ní。
一声长啸吴山晚,两岸黄莺不住啼。yī shēng zhǎng xiào wú shān wǎn,liǎng àn huáng yīng bù zhù tí。