古诗词

挽李忠节公秉衡

曹家达

孽氛未尽夷氛来,翠华西幸重城开。niè fēn wèi jǐn yí fēn lái,cuì huá xī xìng zhòng chéng kāi。
人言日远长安近,黑风吹倒黄金台。rén yán rì yuǎn zhǎng ān jìn,hēi fēng chuī dào huáng jīn tái。
孽夷两窜金台下,城狐凭城社鼠社。niè yí liǎng cuàn jīn tái xià,chéng hú píng chéng shè shǔ shè。
天昏地坼庙鬼哭,幽燕已碎长平瓦。tiān hūn dì chè miào guǐ kū,yōu yàn yǐ suì zhǎng píng wǎ。
何人淅米炊剑头,南邦大帅甘事雠。hé rén xī mǐ chuī jiàn tóu,nán bāng dà shuài gān shì chóu。
保全群慝敦密约,败常不顾江神羞。bǎo quán qún tè dūn mì yuē,bài cháng bù gù jiāng shén xiū。
夜猎将军负奇节,睚眦北望燕云裂。yè liè jiāng jūn fù qí jié,yá zì běi wàng yàn yún liè。
满腔热血百沸煎,江海东流助呜咽。mǎn qiāng rè xuè bǎi fèi jiān,jiāng hǎi dōng liú zhù wū yàn。
南来乞借勤王师,吞雠未卜神先驰。nán lái qǐ jiè qín wáng shī,tūn chóu wèi bo shén xiān chí。
男儿当为国难死,坐视安用孤臣为。nán ér dāng wèi guó nán sǐ,zuò shì ān yòng gū chén wèi。
岂料南军夙羸瘵,敌锋未试神先败。qǐ liào nán jūn sù léi zhài,dí fēng wèi shì shén xiān bài。
晨星夏暑不告惄,惜哉枉为南人卖。chén xīng xià shǔ bù gào nì,xī zāi wǎng wèi nán rén mài。
噫吁嘻,生不恋列屋粉黛千黄金,愿得刚气摧群阴。yī xū xī,shēng bù liàn liè wū fěn dài qiān huáng jīn,yuàn dé gāng qì cuī qún yīn。
南山木石用不得,秋风大海悲冤禽。nán shān mù shí yòng bù dé,qiū fēng dà hǎi bēi yuān qín。
臣功未就罪当先,皇天后土鉴此心。chén gōng wèi jiù zuì dāng xiān,huáng tiān hòu tǔ jiàn cǐ xīn。
猜您喜欢

子夜夏歌八首

曹家达

林阴山路长,车声喧若雷。lín yīn shān lù zhǎng,chē shēng xuān ruò léi。
砊磕发云端,疑是征夫回。kāng kē fā yún duān,yí shì zhēng fū huí。

子夜秋歌八首

曹家达

关山日以远,憔悴堕朝华。guān shān rì yǐ yuǎn,qiáo cuì duò cháo huá。
若问妾颜色,但看牵牛花。ruò wèn qiè yán sè,dàn kàn qiān niú huā。

子夜秋歌八首

曹家达

君去长河湄,但愿无风波。jūn qù zhǎng hé méi,dàn yuàn wú fēng bō。
妾命非天孙,不敢怨银河。qiè mìng fēi tiān sūn,bù gǎn yuàn yín hé。

子夜秋歌八首

曹家达

中夜寒虫号,达旦荒鸡动。zhōng yè hán chóng hào,dá dàn huāng jī dòng。
不愁妾心乱,恐阻郎归梦。bù chóu qiè xīn luàn,kǒng zǔ láng guī mèng。

子夜秋歌八首

曹家达

出门望南山,鸟飞日将晏。chū mén wàng nán shān,niǎo fēi rì jiāng yàn。
音书隔年时,怕见南归雁。yīn shū gé nián shí,pà jiàn nán guī yàn。

子夜秋歌八首

曹家达

梦近河梁远,理愁托瑶琴。mèng jìn hé liáng yuǎn,lǐ chóu tuō yáo qín。
夜深河案户,使妾难为心。yè shēn hé àn hù,shǐ qiè nán wèi xīn。

子夜秋歌八首

曹家达

妾心似秋萤,照郎隔寒烟。qiè xīn shì qiū yíng,zhào láng gé hán yān。
愿郎似秋月,夜夜抱郎眠。yuàn láng shì qiū yuè,yè yè bào láng mián。

子夜秋歌八首

曹家达

雨凝辟寒香,不出房栊闲。yǔ níng pì hán xiāng,bù chū fáng lóng xián。
妾泪化成雨,离居当来还。qiè lèi huà chéng yǔ,lí jū dāng lái hái。

子夜秋歌八首

曹家达

落叶御长风,随郎去处飞。luò yè yù zhǎng fēng,suí láng qù chù fēi。
一叶一片心,熨贴身上衣。yī yè yī piàn xīn,yùn tiē shēn shàng yī。

斋中读书十二首

曹家达

六籍丧秦火,馀烬昔褒崇。liù jí sàng qín huǒ,yú jìn xī bāo chóng。
岂系今古文,区区争异同。qǐ xì jīn gǔ wén,qū qū zhēng yì tóng。
常怪经生家,淫词助之攻。cháng guài jīng shēng jiā,yín cí zhù zhī gōng。
厚颜托师承,排击称名通。hòu yán tuō shī chéng,pái jī chēng míng tōng。

斋中读书十二首

曹家达

古人引旧言,字句多出入。gǔ rén yǐn jiù yán,zì jù duō chū rù。
何独墨子书,字字皆剿袭。hé dú mò zi shū,zì zì jiē jiǎo xí。
持此证古文,其端已固执。chí cǐ zhèng gǔ wén,qí duān yǐ gù zhí。
乃谓尚书篇,惟墨是摭拾。nǎi wèi shàng shū piān,wéi mò shì zhí shí。
任意为增损,此注而彼挹。rèn yì wèi zēng sǔn,cǐ zhù ér bǐ yì。
不参五帝纪,妄议何时息。bù cān wǔ dì jì,wàng yì hé shí xī。

斋中读书十二首

曹家达

左氏引夏书,多属大禹谟。zuǒ shì yǐn xià shū,duō shǔ dà yǔ mó。
论人当属夏,论书当为虞。lùn rén dāng shǔ xià,lùn shū dāng wèi yú。
征南失考核,遽谓夏书无。zhēng nán shī kǎo hé,jù wèi xià shū wú。
漫以佚书名,藉口资陋儒。màn yǐ yì shū míng,jí kǒu zī lòu rú。
襞积左氏文,此议毋乃诬。bì jī zuǒ shì wén,cǐ yì wú nǎi wū。

斋中读书十二首

曹家达

梅赜伪古文,在传不在书。méi zé wěi gǔ wén,zài chuán bù zài shū。
岂其孔传伪,古训亦子虚。qǐ qí kǒng chuán wěi,gǔ xùn yì zi xū。
汉家贵师承,陋习久不除。hàn jiā guì shī chéng,lòu xí jiǔ bù chú。
伏生口授外,轻慢孔壁储。fú shēng kǒu shòu wài,qīng màn kǒng bì chǔ。
发原在宣圣,逐未忘厥初。fā yuán zài xuān shèng,zhú wèi wàng jué chū。

斋中读书十二首

曹家达

全诗三百篇,蔽以无邪思。quán shī sān bǎi piān,bì yǐ wú xié sī。
新安违卜序,乃有淫奔词。xīn ān wéi bo xù,nǎi yǒu yín bēn cí。
再传及王柏,诞妄尤不支。zài chuán jí wáng bǎi,dàn wàng yóu bù zhī。
删替死麇篇,二南蒙诟訾。shān tì sǐ jūn piān,èr nán méng gòu zī。
更据平王号,编次王风移。gèng jù píng wáng hào,biān cì wáng fēng yí。
降及郑卫风,一一屏斥之。jiàng jí zhèng wèi fēng,yī yī píng chì zhī。
私议曲阜本,白璧留瑕疵。sī yì qū fù běn,bái bì liú xiá cī。
蚍蜉撼大木,徒为后世嗤。pí fú hàn dà mù,tú wèi hòu shì chī。

斋中读书十二首

曹家达

春秋明大伦,首在诛乱贼。chūn qiū míng dà lún,shǒu zài zhū luàn zéi。
公羊今文家,陈说多荧惑。gōng yáng jīn wén jiā,chén shuō duō yíng huò。
蔡仲出君事,悖逆难可饰。cài zhòng chū jūn shì,bèi nì nán kě shì。
乃曰姑舍是,行权道乃得。nǎi yuē gū shě shì,xíng quán dào nǎi dé。
此岂圣人意,人道将灭熄。cǐ qǐ shèng rén yì,rén dào jiāng miè xī。
董生汉大儒,繁露有遗忒。dǒng shēng hàn dà rú,fán lù yǒu yí tè。