古诗词

为郭三蓉汀

曹家达

儒生不幸落尘网,酒酣耳热发奇想。rú shēng bù xìng luò chén wǎng,jiǔ hān ěr rè fā qí xiǎng。
安能三绝身擅之,大好心手动倾赏。ān néng sān jué shēn shàn zhī,dà hǎo xīn shǒu dòng qīng shǎng。
果园先生儒雅师,好画兼好书与诗。guǒ yuán xiān shēng rú yǎ shī,hǎo huà jiān hǎo shū yǔ shī。
检搜当代得二妙,一双幼妇经色丝。jiǎn sōu dāng dài dé èr miào,yī shuāng yòu fù jīng sè sī。
戊申十月岁将晏,我访果园初识面。wù shēn shí yuè suì jiāng yàn,wǒ fǎng guǒ yuán chū shí miàn。
扶出琳琅资饱看,昔所未能今则见。fú chū lín láng zī bǎo kàn,xī suǒ wèi néng jīn zé jiàn。
我闻古来文字之初先有画,铸鼎象物出神怪。wǒ wén gǔ lái wén zì zhī chū xiān yǒu huà,zhù dǐng xiàng wù chū shén guài。
仓帝六书首象形,思邈作隶古法坏。cāng dì liù shū shǒu xiàng xíng,sī miǎo zuò lì gǔ fǎ huài。
又闻宋元以来没骨之法称绝奇,后来居上信有之。yòu wén sòng yuán yǐ lái méi gǔ zhī fǎ chēng jué qí,hòu lái jū shàng xìn yǒu zhī。
逸少俗书作鼻祖,二妙同原谁得知。yì shǎo sú shū zuò bí zǔ,èr miào tóng yuán shuí dé zhī。
我生已晚非古处,愿求一精快心虑。wǒ shēng yǐ wǎn fēi gǔ chù,yuàn qiú yī jīng kuài xīn lǜ。
生羡先生并二难,抚此彷皇不忍去。shēng xiàn xiān shēng bìng èr nán,fǔ cǐ páng huáng bù rěn qù。
猜您喜欢

绝句题梅花画箑二首

曹家达

江天夜云静,斜月飞孤景。jiāng tiān yè yún jìng,xié yuè fēi gū jǐng。
独鹤横江来,高寒数声迥。dú hè héng jiāng lái,gāo hán shù shēng jiǒng。

绝句题梅花画箑二首

曹家达

烟光荡吟魄,潭月漾深碧。yān guāng dàng yín pò,tán yuè yàng shēn bì。
湘妃出水寒,独立冻蛟脊。xiāng fēi chū shuǐ hán,dú lì dòng jiāo jí。

写梅

曹家达

疏影落毵毵,相思心上担。shū yǐng luò sān sān,xiāng sī xīn shàng dān。
东风吹不醒,昨夜梦江南。dōng fēng chuī bù xǐng,zuó yè mèng jiāng nán。

题画梅

曹家达

寒风动茅屋,孤芳自空谷。hán fēng dòng máo wū,gū fāng zì kōng gǔ。
荒山人迹稀,明月照幽独。huāng shān rén jì xī,míng yuè zhào yōu dú。

画梅绝句

曹家达

坚冰碎石骨,众芳殚消歇。jiān bīng suì shí gǔ,zhòng fāng dān xiāo xiē。
空山风雪寒,独立抱明月。kōng shān fēng xuě hán,dú lì bào míng yuè。

又四首

曹家达

疏林倚寒沼,幽芳动岁杪。shū lín yǐ hán zhǎo,yōu fāng dòng suì miǎo。
渡头风雪多,啼鸦弄清晓。dù tóu fēng xuě duō,tí yā nòng qīng xiǎo。

又四首

曹家达

可人期不来,天寒日复暮。kě rén qī bù lái,tiān hán rì fù mù。
徙倚下庭阶,回风动芳树。xǐ yǐ xià tíng jiē,huí fēng dòng fāng shù。

又四首

曹家达

何处鹤声来,飞入寥天一。hé chù hè shēng lái,fēi rù liáo tiān yī。
回飙动地起,江潭树萧瑟。huí biāo dòng dì qǐ,jiāng tán shù xiāo sè。

又四首

曹家达

无限江南北,芳华胜迹留。wú xiàn jiāng nán běi,fāng huá shèng jì liú。
即今人不见,明月满江楼。jí jīn rén bù jiàn,míng yuè mǎn jiāng lóu。

题画梅四首

曹家达

山崖冻欲裂,啼鸟正幽绝。shān yá dòng yù liè,tí niǎo zhèng yōu jué。
笔花寒不飞,中含太古雪。bǐ huā hán bù fēi,zhōng hán tài gǔ xuě。

题画梅四首

曹家达

行踪不到处,石路生青苔。xíng zōng bù dào chù,shí lù shēng qīng tái。
东风动南枝,微阴潭上来。dōng fēng dòng nán zhī,wēi yīn tán shàng lái。

题画梅四首

曹家达

山深日复暮,幽花才半树。shān shēn rì fù mù,yōu huā cái bàn shù。
不见咏花人,长烟约轻素。bù jiàn yǒng huā rén,zhǎng yān yuē qīng sù。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

樛枝耸复低,逶迤带渌水。jiū zhī sǒng fù dī,wēi yí dài lù shuǐ。
思君此何极,流溯终靡已。sī jūn cǐ hé jí,liú sù zhōng mí yǐ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

江陲得清赏,良辰竟何许。jiāng chuí dé qīng shǎng,liáng chén jìng hé xǔ。
香风蕊上发,春心澹容与。xiāng fēng ruǐ shàng fā,chūn xīn dàn róng yǔ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

生烟纷漠漠,坐视阶前湿。shēng yān fēn mò mò,zuò shì jiē qián shī。
幽客滞江皋,夜夜空伫立。yōu kè zhì jiāng gāo,yè yè kōng zhù lì。