古诗词

题吴门袁恂如梨花春雨图三首

曹家达

天帝一醉呼不醒,巫阳下招天冥冥。tiān dì yī zuì hū bù xǐng,wū yáng xià zhāo tiān míng míng。
啼鹃不向天涯路,衔花燕子怀芳馨。tí juān bù xiàng tiān yá lù,xián huā yàn zi huái fāng xīn。
蛛尘暗雨日复夕,一寸柔肠化百千。zhū chén àn yǔ rì fù xī,yī cùn róu cháng huà bǎi qiān。
猜您喜欢

梅花四章

曹家达

合江渡头风雪多,合江园里春婆娑。hé jiāng dù tóu fēng xuě duō,hé jiāng yuán lǐ chūn pó suō。
一泓凉水照寒夜,酒阑翠羽能清歌。yī hóng liáng shuǐ zhào hán yè,jiǔ lán cuì yǔ néng qīng gē。
横吹三弄听不得,美人岁晚何蹉跎。héng chuī sān nòng tīng bù dé,měi rén suì wǎn hé cuō tuó。
芳华楼空渺何处,蜀王不归江水去。fāng huá lóu kōng miǎo hé chù,shǔ wáng bù guī jiāng shuǐ qù。

梅花四章

曹家达

九疑山上团团月,红罗亭下飘风发。jiǔ yí shān shàng tuán tuán yuè,hóng luó tíng xià piāo fēng fā。
四荒求女日复暮,忍使芳年坐消歇。sì huāng qiú nǚ rì fù mù,rěn shǐ fāng nián zuò xiāo xiē。
何人传语寄春君,花气上天浮白云。hé rén chuán yǔ jì chūn jūn,huā qì shàng tiān fú bái yún。

梅花四章

曹家达

西洲鬓影鸦雏色,欲采寒花寄江北。xī zhōu bìn yǐng yā chú sè,yù cǎi hán huā jì jiāng běi。
伯劳飞时郎不归,高天海水空相忆。bó láo fēi shí láng bù guī,gāo tiān hǎi shuǐ kōng xiāng yì。
塞笛梅花归梦迟,知妾江南肠断时。sāi dí méi huā guī mèng chí,zhī qiè jiāng nán cháng duàn shí。

梅花四首

曹家达

抱有孤高性,脱然遣众芳。bào yǒu gū gāo xìng,tuō rán qiǎn zhòng fāng。
严霜拂巉石,纤月堕寒塘。yán shuāng fú chán shí,xiān yuè duò hán táng。
鹤梦新年警,乌啼春夜长。hè mèng xīn nián jǐng,wū tí chūn yè zhǎng。
何人暮中酒,独立伫昏黄。hé rén mù zhōng jiǔ,dú lì zhù hūn huáng。

梅花四首

曹家达

春色故无赖,将愁抱驿来。chūn sè gù wú lài,jiāng chóu bào yì lái。
横吹塞上笛,惊破陇头梅。héng chuī sāi shàng dí,jīng pò lǒng tóu méi。
但见蛟螭卧,难为蜂蝶媒。dàn jiàn jiāo chī wò,nán wèi fēng dié méi。
夫君独不见,谁与尽馀杯。fū jūn dú bù jiàn,shuí yǔ jǐn yú bēi。

梅花四首

曹家达

积雪连云暗,浮山向暮青。jī xuě lián yún àn,fú shān xiàng mù qīng。
江船一声笛,江郭雨冥冥。jiāng chuán yī shēng dí,jiāng guō yǔ míng míng。
倒影垂荒涧,寒香过别汀。dào yǐng chuí huāng jiàn,hán xiāng guò bié tīng。
骑驴寻不得,浪说有仙灵。qí lǘ xún bù dé,làng shuō yǒu xiān líng。

梅花四首

曹家达

向晚苦不适,苍茫自咏诗。xiàng wǎn kǔ bù shì,cāng máng zì yǒng shī。
经年风信动,昨夜月明知。jīng nián fēng xìn dòng,zuó yè yuè míng zhī。
皎皎清寒韵,离离霜霰姿。jiǎo jiǎo qīng hán yùn,lí lí shuāng xiàn zī。
东风吹暮雀,啼上最高枝。dōng fēng chuī mù què,tí shàng zuì gāo zhī。

梅花

曹家达

春花和冷春夜长,空山无人霏冻香。chūn huā hé lěng chūn yè zhǎng,kōng shān wú rén fēi dòng xiāng。
风吹好月作悬镜,美人杂佩摇明光。fēng chuī hǎo yuè zuò xuán jìng,měi rén zá pèi yáo míng guāng。
荒涧寒多隔云水,对此欲折劳相望。huāng jiàn hán duō gé yún shuǐ,duì cǐ yù zhé láo xiāng wàng。
他时日暮重延伫,巫阳下招花应语。tā shí rì mù zhòng yán zhù,wū yáng xià zhāo huā yīng yǔ。

雪梅篇

曹家达

北风吹人不可仰,谽谺嘘吸发怪响。běi fēng chuī rén bù kě yǎng,hān xiā xū xī fā guài xiǎng。
乱云深黑时既昏,山路雪花大如掌。luàn yún shēn hēi shí jì hūn,shān lù xuě huā dà rú zhǎng。
何人吹笛夜登楼,高寒旷朗白漭瀁。hé rén chuī dí yè dēng lóu,gāo hán kuàng lǎng bái mǎng yàng。
此时疲驴冻且僵,安得寻梅寄清赏。cǐ shí pí lǘ dòng qiě jiāng,ān dé xún méi jì qīng shǎng。
夜深梦忆罗浮村,山家酒熟发瓮盎。yè shēn mèng yì luó fú cūn,shān jiā jiǔ shú fā wèng àng。
锵然踏碎冻蛟脊,寒光耿耿照孤往。qiāng rán tà suì dòng jiāo jí,hán guāng gěng gěng zhào gū wǎng。
但见梅花冒雪开,玉尘倒泻百千丈。dàn jiàn méi huā mào xuě kāi,yù chén dào xiè bǎi qiān zhàng。
翠羽不鸣山气深,美人劝酒空遐想。cuì yǔ bù míng shān qì shēn,měi rén quàn jiǔ kōng xiá xiǎng。
青山犹是陈迹非,明朝此意问罔两。qīng shān yóu shì chén jì fēi,míng cháo cǐ yì wèn wǎng liǎng。

画梅

曹家达

悬车灭没红阑干,花气冥冥江水寒。xuán chē miè méi hóng lán gàn,huā qì míng míng jiāng shuǐ hán。
横吹嘹亮更凄咽,随风飞上青冥端。héng chuī liáo liàng gèng qī yàn,suí fēng fēi shàng qīng míng duān。
青冥霜气鉴毛发,山月欲出大如磐。qīng míng shuāng qì jiàn máo fā,shān yuè yù chū dà rú pán。
春灯花照美人来,流霞满注黄金杯。chūn dēng huā zhào měi rén lái,liú xiá mǎn zhù huáng jīn bēi。

画梅为陆简敬

曹家达

荒鸦盘云山月低,山头雪花初化泥。huāng yā pán yún shān yuè dī,shān tóu xuě huā chū huà ní。
沧江万里冻蛟死,元精耿耿难为稽。cāng jiāng wàn lǐ dòng jiāo sǐ,yuán jīng gěng gěng nán wèi jī。
珠光剑气霜霰质,清寒不散香四出。zhū guāng jiàn qì shuāng xiàn zhì,qīng hán bù sàn xiāng sì chū。
天涯岁晏孰华予,东皇夜驾罗郁居。tiān yá suì yàn shú huá yǔ,dōng huáng yè jià luó yù jū。

画梅为陆简敬

曹家达

空山寂历苦延伫,千年老鹤作人语。kōng shān jì lì kǔ yán zhù,qiān nián lǎo hè zuò rén yǔ。
仙人不来生白晓,天光梦影堕烟渚。xiān rén bù lái shēng bái xiǎo,tiān guāng mèng yǐng duò yān zhǔ。
似闻踪迹寄幽崖,欲往从之无处所。shì wén zōng jì jì yōu yá,yù wǎng cóng zhī wú chù suǒ。
瑶华散下青云端。yáo huá sàn xià qīng yún duān。
一声白纻春灯寒。yī shēng bái zhù chūn dēng hán。

画梅为陆简敬

曹家达

朔风飞呼木叶嘶,东方欲明星汉低。shuò fēng fēi hū mù yè sī,dōng fāng yù míng xīng hàn dī。
酒阑顿忆隔宵梦,但闻郊野催寒鸡。jiǔ lán dùn yì gé xiāo mèng,dàn wén jiāo yě cuī hán jī。
芳心岁晚不摇落,微阴冥冥光照溪。fāng xīn suì wǎn bù yáo luò,wēi yīn míng míng guāng zhào xī。
山中一夜啼翠羽,玄云叫破漏寒雨。shān zhōng yī yè tí cuì yǔ,xuán yún jiào pò lòu hán yǔ。

画梅为陆简敬

曹家达

神人独立藐姑射,绰约容光歌昔昔。shén rén dú lì miǎo gū shè,chuò yuē róng guāng gē xī xī。
怅望寥天无与归,星光照野动寒碧。chàng wàng liáo tiān wú yǔ guī,xīng guāng zhào yě dòng hán bì。
微风泠泠摇杂佩,掩抑芳心伫遥夕。wēi fēng líng líng yáo zá pèi,yǎn yì fāng xīn zhù yáo xī。
荒山无人石路古,悄然何处寻行迹。huāng shān wú rén shí lù gǔ,qiāo rán hé chù xún xíng jì。
谁家处子愁不眠,绿苔珠露生春烟。shuí jiā chù zi chóu bù mián,lǜ tái zhū lù shēng chūn yān。

拟古三首

曹家达

广庭独翔步,飘风吹我裳。guǎng tíng dú xiáng bù,piāo fēng chuī wǒ shang。
子之隔晨夜,引领空彷徨。zi zhī gé chén yè,yǐn lǐng kōng páng huáng。
彷徨日西匿,鸿雁天一方。páng huáng rì xī nì,hóng yàn tiān yī fāng。
春华岂不爱,幽兰离早霜。chūn huá qǐ bù ài,yōu lán lí zǎo shuāng。
安得追古欢,履发上高堂。ān dé zhuī gǔ huān,lǚ fā shàng gāo táng。