古诗词

书北宋王逢原令广陵诗钞后

曹家达

浑沌凿破宙合六,营造怪物古不独。hún dùn záo pò zhòu hé liù,yíng zào guài wù gǔ bù dú。
昌黎门中三见之,刘叉卢仝暨昌谷。chāng lí mén zhōng sān jiàn zhī,liú chā lú tóng jì chāng gǔ。
广陵异代尤绝奇,鬼伯头角神龙姿。guǎng líng yì dài yóu jué qí,guǐ bó tóu jiǎo shén lóng zī。
赵宋南北寡侪偶,能以名姓怖小儿。zhào sòng nán běi guǎ chái ǒu,néng yǐ míng xìng bù xiǎo ér。
张惶万态不可掳,风雨怒发鳞之而。zhāng huáng wàn tài bù kě lǔ,fēng yǔ nù fā lín zhī ér。
飞头海角世所有,参目虎首臣能为。fēi tóu hǎi jiǎo shì suǒ yǒu,cān mù hǔ shǒu chén néng wèi。
天生灵物岂有待,罔两问景殊失辞。tiān shēng líng wù qǐ yǒu dài,wǎng liǎng wèn jǐng shū shī cí。
仅得月岩斋一篇,笔端字字腾蛟螭。jǐn dé yuè yán zhāi yī piān,bǐ duān zì zì téng jiāo chī。
馀子碌碌少光气,不才空使蛇怜夔。yú zi lù lù shǎo guāng qì,bù cái kōng shǐ shé lián kuí。
猜您喜欢

登高次少陵韵

曹家达

旷野平林画角哀,荒城日落暮潮回。kuàng yě píng lín huà jiǎo āi,huāng chéng rì luò mù cháo huí。
音书塞下连天远,鼙鼓渔阳动地来。yīn shū sāi xià lián tiān yuǎn,pí gǔ yú yáng dòng dì lái。
顾我采芳陶令宅,几人仗剑李陵台。gù wǒ cǎi fāng táo lìng zhái,jǐ rén zhàng jiàn lǐ líng tái。
一从故主蒙尘后,撩乱江山付酒杯。yī cóng gù zhǔ méng chén hòu,liāo luàn jiāng shān fù jiǔ bēi。

酒楼和王巨川并示伯未盥孚

曹家达

自笑如农岁事闲,王乔邀我戏人间。zì xiào rú nóng suì shì xián,wáng qiáo yāo wǒ xì rén jiān。
客怀如醉难为酒,归梦随云懒著山。kè huái rú zuì nán wèi jiǔ,guī mèng suí yún lǎn zhù shān。
黄浦东流愁带水,吴江西去即阳关。huáng pǔ dōng liú chóu dài shuǐ,wú jiāng xī qù jí yáng guān。
天涯日暮多离思,且得尊前破瘁颜。tiān yá rì mù duō lí sī,qiě dé zūn qián pò cuì yán。

吴昌硕于三月八日嫁孙女诗以贺之

曹家达

春风翡翠集兰苕,携取孙枝寄远条。chūn fēng fěi cuì jí lán sháo,xié qǔ sūn zhī jì yuǎn tiáo。
卖犬清操承处默,彩鸾仙侣得文箫。mài quǎn qīng cāo chéng chù mò,cǎi luán xiān lǚ dé wén xiāo。
未应王谢谋高第,早信羊求耻乱朝。wèi yīng wáng xiè móu gāo dì,zǎo xìn yáng qiú chǐ luàn cháo。
自愧年来无好咏,风诗庸敢比桃夭。zì kuì nián lái wú hǎo yǒng,fēng shī yōng gǎn bǐ táo yāo。

送春

曹家达

东风分绿上扶留,锦瑟韶华到眼休。dōng fēng fēn lǜ shàng fú liú,jǐn sè sháo huá dào yǎn xiū。
野水浮花劳送远,江云如絮独成愁。yě shuǐ fú huā láo sòng yuǎn,jiāng yún rú xù dú chéng chóu。
高门衰谢乌衣巷,绮梦消沉燕子楼。gāo mén shuāi xiè wū yī xiàng,qǐ mèng xiāo chén yàn zi lóu。
顾我伤春身是客,故园芳草过人头。gù wǒ shāng chūn shēn shì kè,gù yuán fāng cǎo guò rén tóu。

寓楼偶感和半龙二首

曹家达

东风吹出岁华新,书到天涯数比邻。dōng fēng chuī chū suì huá xīn,shū dào tiān yá shù bǐ lín。
偶托乡闾常似客,可谈衷曲不多人。ǒu tuō xiāng lǘ cháng shì kè,kě tán zhōng qū bù duō rén。
论才已让秦韬玉,小隐当如梅子真。lùn cái yǐ ràng qín tāo yù,xiǎo yǐn dāng rú méi zi zhēn。
乱后久悲王迹熄,漫从宫府问丝纶。luàn hòu jiǔ bēi wáng jì xī,màn cóng gōng fǔ wèn sī lún。

寓楼偶感和半龙二首

曹家达

屠狗椎牛尽主盟,极天烽火混时清。tú gǒu chuí niú jǐn zhǔ méng,jí tiān fēng huǒ hùn shí qīng。
热中年少蜣螂转,冷眼闲看蛮触争。rè zhōng nián shǎo qiāng láng zhuǎn,lěng yǎn xián kàn mán chù zhēng。
洛下浪传神女赋,高阳竟得酒徒名。luò xià làng chuán shén nǚ fù,gāo yáng jìng dé jiǔ tú míng。
逍遥莫问人闲世,一任南峥复北嵘。xiāo yáo mò wèn rén xián shì,yī rèn nán zhēng fù běi róng。

春柳四首用渔洋秋柳韵四首

曹家达

津桥三月杜鹃魂,回首春明尚有门。jīn qiáo sān yuè dù juān hún,huí shǒu chūn míng shàng yǒu mén。
踠地青烟饶舞态,极天浓露化啼痕。wǎn dì qīng yān ráo wǔ tài,jí tiān nóng lù huà tí hén。
劫馀病马无全荫,乱后荒鸦剩废村。jié yú bìng mǎ wú quán yīn,luàn hòu huāng yā shèng fèi cūn。
闻道公孙还圣哲,虫书茫昧与谁论。wén dào gōng sūn hái shèng zhé,chóng shū máng mèi yǔ shuí lùn。

春柳四首用渔洋秋柳韵四首

曹家达

宫殿新晴尚晓霜,枝枝凄绝抱回塘。gōng diàn xīn qíng shàng xiǎo shuāng,zhī zhī qī jué bào huí táng。
乱丝青琐三眠树,弱缕黄金七宝箱。luàn sī qīng suǒ sān mián shù,ruò lǚ huáng jīn qī bǎo xiāng。
往日攀援笑欧薛,随风倾向薄山王。wǎng rì pān yuán xiào ōu xuē,suí fēng qīng xiàng báo shān wáng。
而今京兆谁为主,剩有章台旧教坊。ér jīn jīng zhào shuí wèi zhǔ,shèng yǒu zhāng tái jiù jiào fāng。

春柳四首用渔洋秋柳韵四首

曹家达

翠云罢进尚方衣,一样风光到眼非。cuì yún bà jìn shàng fāng yī,yī yàng fēng guāng dào yǎn fēi。
太液后庭宫女散,灵和前殿侍臣稀。tài yè hòu tíng gōng nǚ sàn,líng hé qián diàn shì chén xī。
条攀北道骊驹唱,絮落南家燕子飞。tiáo pān běi dào lí jū chàng,xù luò nán jiā yàn zi fēi。
诞节旄邱同此感,白头吟望意多违。dàn jié máo qiū tóng cǐ gǎn,bái tóu yín wàng yì duō wéi。

春柳四首用渔洋秋柳韵四首

曹家达

几日青丝剧可怜,朅来未合靖烽烟。jǐ rì qīng sī jù kě lián,qiè lái wèi hé jìng fēng yān。
苏台荒后春摇荡,燕草生时思渺绵。sū tái huāng hòu chūn yáo dàng,yàn cǎo shēng shí sī miǎo mián。
流涕金城垂暮日,伤心彭泽弃官年。liú tì jīn chéng chuí mù rì,shāng xīn péng zé qì guān nián。
空传旋帅依依赋,安得雄师镇九边。kōng chuán xuán shuài yī yī fù,ān dé xióng shī zhèn jiǔ biān。

和馀姚章太炎女公子游春郊即事

曹家达

驱车林野意茫然,一样风情感盛年。qū chē lín yě yì máng rán,yī yàng fēng qíng gǎn shèng nián。
垂谢芳心如柳絮,强扶残醉觅花钿。chuí xiè fāng xīn rú liǔ xù,qiáng fú cán zuì mì huā diàn。
酒阑村社馀斜景,劫后人家又禁烟。jiǔ lán cūn shè yú xié jǐng,jié hòu rén jiā yòu jìn yān。
正欲避秦问渔父,池田桑竹有前缘。zhèng yù bì qín wèn yú fù,chí tián sāng zhú yǒu qián yuán。

题梅

曹家达

鸟啼元夜静,斜月过寒井。niǎo tí yuán yè jìng,xié yuè guò hán jǐng。
何处咏花人,寒灯落疏影。hé chù yǒng huā rén,hán dēng luò shū yǐng。

题梅绝句奉嘉定秦芍舲师三首

曹家达

雨暗虚庭竹,烟荒堕石苔。yǔ àn xū tíng zhú,yān huāng duò shí tái。
归鸦栖不稳,飞上短墙来。guī yā qī bù wěn,fēi shàng duǎn qiáng lái。

题梅绝句奉嘉定秦芍舲师三首

曹家达

斜阳淡远林,溪云散空谷。xié yáng dàn yuǎn lín,xī yún sàn kōng gǔ。
山僧暮不归,微雪入寒竹。shān sēng mù bù guī,wēi xuě rù hán zhú。

题梅绝句奉嘉定秦芍舲师三首

曹家达

山随白雪远,花与春风长。shān suí bái xuě yuǎn,huā yǔ chūn fēng zhǎng。
酒力薄遥夜,南枝霏暗香。jiǔ lì báo yáo yè,nán zhī fēi àn xiāng。