古诗词

章耕士以五十自吊索和诗以唁之

曹家达

逍遥野中鹄,羞与鸡鹜群。xiāo yáo yě zhōng gǔ,xiū yǔ jī wù qún。
岂不事饮啄,侪偶各自分。qǐ bù shì yǐn zhuó,chái ǒu gè zì fēn。
忍饥赴东海,高击摩天云。rěn jī fù dōng hǎi,gāo jī mó tiān yún。
鸱雏获腐鼠,阉鄙何足云。chī chú huò fǔ shǔ,yān bǐ hé zú yún。
会言时数奇,归来谢尘氛。huì yán shí shù qí,guī lái xiè chén fēn。
猜您喜欢

足梦中诗

曹家达

空古跫然溯足音,涧泉如带复如琴。kōng gǔ qióng rán sù zú yīn,jiàn quán rú dài fù rú qín。
溪云闲送野航暮,山意每随秋气深。xī yún xián sòng yě háng mù,shān yì měi suí qiū qì shēn。
右臂未缘鸮炙化,失心重与鹿隍寻。yòu bì wèi yuán xiāo zhì huà,shī xīn zhòng yǔ lù huáng xún。
漫憎梦里仍占梦,忆弟而今梦亦沉。màn zēng mèng lǐ réng zhàn mèng,yì dì ér jīn mèng yì chén。

寒草

曹家达

大漠萧萧天雨霜,不应仍是怨春阳。dà mò xiāo xiāo tiān yǔ shuāng,bù yīng réng shì yuàn chūn yáng。
青丝垂尽明妃冢,白日初昏古战场。qīng sī chuí jǐn míng fēi zhǒng,bái rì chū hūn gǔ zhàn chǎng。
猎火烧时见鹰隼,野风低处散牛羊。liè huǒ shāo shí jiàn yīng sǔn,yě fēng dī chù sàn niú yáng。
可怜修竹经来惯,依旧含烟傍女墙。kě lián xiū zhú jīng lái guàn,yī jiù hán yān bàng nǚ qiáng。

代如皋某拈木芙蓉美人二首

曹家达

含思脉脉静娟娟,绰约丰姿不可传。hán sī mài mài jìng juān juān,chuò yuē fēng zī bù kě chuán。
兰泽草香醒梦蝶,锦城花事听啼鹃。lán zé cǎo xiāng xǐng mèng dié,jǐn chéng huā shì tīng tí juān。
红颜相照还应妒,青镜慵妆只自怜。hóng yán xiāng zhào hái yīng dù,qīng jìng yōng zhuāng zhǐ zì lián。
盈掬芳声莫远致,忍教轻替拒霜研。yíng jū fāng shēng mò yuǎn zhì,rěn jiào qīng tì jù shuāng yán。

代如皋某拈木芙蓉美人二首

曹家达

遥隔蓬山路可通,一生从未识东风。yáo gé péng shān lù kě tōng,yī shēng cóng wèi shí dōng fēng。
魂飞燕草经年碧,心似湘莲澈底红。hún fēi yàn cǎo jīng nián bì,xīn shì xiāng lián chè dǐ hóng。
写影偶留琼玉馆,无媒常傍蕊珠宫。xiě yǐng ǒu liú qióng yù guǎn,wú méi cháng bàng ruǐ zhū gōng。
当前但得回眸笑,肯借如皋射雉弓。dāng qián dàn dé huí móu xiào,kěn jiè rú gāo shè zhì gōng。

柳絮二首

曹家达

未似长条易折攀,旧痕摇荡满江关。wèi shì zhǎng tiáo yì zhé pān,jiù hén yáo dàng mǎn jiāng guān。
寄愁北渚根难系,已落南家梦不还。jì chóu běi zhǔ gēn nán xì,yǐ luò nán jiā mèng bù hái。
野气渐昏盘马路,游尘齐上望夫山。yě qì jiàn hūn pán mǎ lù,yóu chén qí shàng wàng fū shān。
黄莺何事催春去,远送斜阳度水湾。huáng yīng hé shì cuī chūn qù,yuǎn sòng xié yáng dù shuǐ wān。

柳絮二首

曹家达

亭亭脉脉太凄迷,碎擘春烟照曲溪。tíng tíng mài mài tài qī mí,suì bāi chūn yān zhào qū xī。
别意惊看来去迹,绮情难忏短长堤。bié yì jīng kàn lái qù jì,qǐ qíng nán chàn duǎn zhǎng dī。
风回歌扇初疑雪,雨湿芳心易化泥。fēng huí gē shàn chū yí xuě,yǔ shī fāng xīn yì huà ní。
懊恼吟成关塞远,况堪飘泊画楼西。ào nǎo yín chéng guān sāi yuǎn,kuàng kān piāo pō huà lóu xī。

春暮登城次果园韵

曹家达

旧梦如云至竟迷,江南又见草萋萋。jiù mèng rú yún zhì jìng mí,jiāng nán yòu jiàn cǎo qī qī。
暮山相向春潮急,芳树无言野鸟啼。mù shān xiāng xiàng chūn cháo jí,fāng shù wú yán yě niǎo tí。
诗为效颦重觅句,事经回首一含悽。shī wèi xiào pín zhòng mì jù,shì jīng huí shǒu yī hán qī。
天涯若作比邻看,好语庄生物论齐。tiān yá ruò zuò bǐ lín kàn,hǎo yǔ zhuāng shēng wù lùn qí。

春尽后一日次果园桑厂口占韵

曹家达

斗柄东垂转帝车,旧题检阅每咨嗟。dòu bǐng dōng chuí zhuǎn dì chē,jiù tí jiǎn yuè měi zī jiē。
香泥剥落游山屐,飞絮蹉跎卖酒家。xiāng ní bō luò yóu shān jī,fēi xù cuō tuó mài jiǔ jiā。
难锁阿甄金屈戍,空怜隋氏玉钩斜。nán suǒ ā zhēn jīn qū shù,kōng lián suí shì yù gōu xié。
长镵不刈春愁种,别后芳心长蘖芽。zhǎng chán bù yì chūn chóu zhǒng,bié hòu fāng xīn zhǎng niè yá。

感浙人某劾权奸事

曹家达

珍惜身名亦自贤,升沉何必问天渊。zhēn xī shēn míng yì zì xián,shēng chén hé bì wèn tiān yuān。
黄河止浊无馀策,白雪哀歌有独弦。huáng hé zhǐ zhuó wú yú cè,bái xuě āi gē yǒu dú xián。
安得赵张威北使,枉将田宅咎东迁。ān dé zhào zhāng wēi běi shǐ,wǎng jiāng tián zhái jiù dōng qiān。
自来卖国多谗殄,谁破中朝鹿马奸。zì lái mài guó duō chán tiǎn,shuí pò zhōng cháo lù mǎ jiān。

新凉

曹家达

金风初动鬓边丝,漻溧应知楚客悲。jīn fēng chū dòng bìn biān sī,liáo lì yīng zhī chǔ kè bēi。
子夜歌馀憎独旦,杜秋泪尽减芳姿。zi yè gē yú zēng dú dàn,dù qiū lèi jǐn jiǎn fāng zī。
瑶笙冰簟成离色,白纻齐纨写怨思。yáo shēng bīng diàn chéng lí sè,bái zhù qí wán xiě yuàn sī。
草草风光容易过,桐阴斜月立多时。cǎo cǎo fēng guāng róng yì guò,tóng yīn xié yuè lì duō shí。

秋柳四首次渔洋山人韵

曹家达

谁家倩女乍离魂,冷月荒烟锁院门。shuí jiā qiàn nǚ zhà lí hún,lěng yuè huāng yān suǒ yuàn mén。
一自春阳送行迹,却随秋水浣啼痕。yī zì chūn yáng sòng xíng jì,què suí qiū shuǐ huàn tí hén。
小姑梦冷青溪树,逐客神消鸟桕村。xiǎo gū mèng lěng qīng xī shù,zhú kè shén xiāo niǎo jiù cūn。
若向故宫问眠起,楚腰憔悴未须论。ruò xiàng gù gōng wèn mián qǐ,chǔ yāo qiáo cuì wèi xū lùn。

秋柳四首次渔洋山人韵

曹家达

丰姿袅娜感离霜,瘦尽秋怀水草塘。fēng zī niǎo nà gǎn lí shuāng,shòu jǐn qiū huái shuǐ cǎo táng。
华发宫人还对镜,平头奴子怨提箱。huá fā gōng rén hái duì jìng,píng tóu nú zi yuàn tí xiāng。
白门枉自歌杨叛,汴水无情送晋王。bái mén wǎng zì gē yáng pàn,biàn shuǐ wú qíng sòng jìn wáng。
闲恨闲愁都不惜,年年零落永丰坊。xián hèn xián chóu dōu bù xī,nián nián líng luò yǒng fēng fāng。

秋柳四首次渔洋山人韵

曹家达

西风催换曲尘衣,摇落芳心事已非。xī fēng cuī huàn qū chén yī,yáo luò fāng xīn shì yǐ fēi。
苏小门荒寒草静,馆娃宫冷暮鸦稀。sū xiǎo mén huāng hán cǎo jìng,guǎn wá gōng lěng mù yā xī。
徒教长路黄金尽,会见南家白雪飞。tú jiào zhǎng lù huáng jīn jǐn,huì jiàn nán jiā bái xuě fēi。
一掬乱丝看不得,塞云羌笛意相违。yī jū luàn sī kàn bù dé,sāi yún qiāng dí yì xiāng wéi。

秋柳四首次渔洋山人韵

曹家达

旧意横陈托小怜,在眉为黛在香烟。jiù yì héng chén tuō xiǎo lián,zài méi wèi dài zài xiāng yān。
即今木末馀残景,垂老萍花志脱绵。jí jīn mù mò yú cán jǐng,chuí lǎo píng huā zhì tuō mián。
安得青丝如昨日,不堪金缕溯华年。ān dé qīng sī rú zuó rì,bù kān jīn lǚ sù huá nián。
池台无恙风流歇,空怅山桥野水边。chí tái wú yàng fēng liú xiē,kōng chàng shān qiáo yě shuǐ biān。

中秋次渔洋山人和米紫来韵二首

曹家达

安得长桥飞上天,紫云法曲羽衣鲜。ān dé zhǎng qiáo fēi shàng tiān,zǐ yún fǎ qū yǔ yī xiān。
观涛枚叔还今夕,斫桂吴刚异昔年。guān tāo méi shū hái jīn xī,zhuó guì wú gāng yì xī nián。
神女西山动豪竹,小臣南郡起歌弦。shén nǚ xī shān dòng háo zhú,xiǎo chén nán jùn qǐ gē xián。
江皋所向无空阔,驰马还忧足蹁跹。jiāng gāo suǒ xiàng wú kōng kuò,chí mǎ hái yōu zú pián xiān。