古诗词

花月吟

曹家达

高楼明月花吐香,江花抱月垂明光。gāo lóu míng yuè huā tǔ xiāng,jiāng huā bào yuè chuí míng guāng。
美人如花怨晓月,花月难寄关山长。měi rén rú huā yuàn xiǎo yuè,huā yuè nán jì guān shān zhǎng。
关山无花空对月,对月思花应断肠。guān shān wú huā kōng duì yuè,duì yuè sī huā yīng duàn cháng。
春花春月催人老,花残月缺关山道。chūn huā chūn yuè cuī rén lǎo,huā cán yuè quē guān shān dào。
便移边月照江花,几见花如边月好。biàn yí biān yuè zhào jiāng huā,jǐ jiàn huā rú biān yuè hǎo。
当时邀月醉花前,春江花月年复年。dāng shí yāo yuè zuì huā qián,chūn jiāng huā yuè nián fù nián。
忍抛花月作尘梦,花晨月夕心茫然。rěn pāo huā yuè zuò chén mèng,huā chén yuè xī xīn máng rán。
却忆美人爱花月,花栏待月愁不眠。què yì měi rén ài huā yuè,huā lán dài yuè chóu bù mián。
月入君怀花满袖,故乡花月人如旧。yuè rù jūn huái huā mǎn xiù,gù xiāng huā yuè rén rú jiù。
归来谱作花月吟,月圆花好人常寿。guī lái pǔ zuò huā yuè yín,yuè yuán huā hǎo rén cháng shòu。
猜您喜欢

清明上冢途中杂兴四首

曹家达

野竹编篱好护持,花如人面柳如丝。yě zhú biān lí hǎo hù chí,huā rú rén miàn liǔ rú sī。
故山云物须珍重,留待明年上冢时。gù shān yún wù xū zhēn zhòng,liú dài míng nián shàng zhǒng shí。

清明上冢途中杂兴四首

曹家达

芳草沿堤宿雾溥,踏青归去意阑干。fāng cǎo yán dī sù wù pǔ,tà qīng guī qù yì lán gàn。
数声啼鸟闲花落,残照西风急暮寒。shù shēng tí niǎo xián huā luò,cán zhào xī fēng jí mù hán。

秋兰为吴伟卿题四首

曹家达

三闾去后无消息,迢递江南感旧情。sān lǘ qù hòu wú xiāo xī,tiáo dì jiāng nán gǎn jiù qíng。
吹罢参差湘月白,背人幽怨不分明。chuī bà cān chà xiāng yuè bái,bèi rén yōu yuàn bù fēn míng。

秋兰为吴伟卿题四首

曹家达

何年屈宋降衙官,芳到无言契赏难。hé nián qū sòng jiàng yá guān,fāng dào wú yán qì shǎng nán。
寂寞秋塘照空影,袅烟垂露不胜寒。jì mò qiū táng zhào kōng yǐng,niǎo yān chuí lù bù shèng hán。

秋兰为吴伟卿题四首

曹家达

谁将妙手压风骚,一片闲情托素毫。shuí jiāng miào shǒu yā fēng sāo,yī piàn xián qíng tuō sù háo。
薄饮不愁秋易尽,西风吹梦下芜皋。báo yǐn bù chóu qiū yì jǐn,xī fēng chuī mèng xià wú gāo。

秋兰为吴伟卿题四首

曹家达

山入都梁生面开,静无人迹长莓苔。shān rù dōu liáng shēng miàn kāi,jìng wú rén jì zhǎng méi tái。
披榛留待真王赏,且看群芳俯首来。pī zhēn liú dài zhēn wáng shǎng,qiě kàn qún fāng fǔ shǒu lái。

和郑生璞存

曹家达

金鼓南来气尚生,愿凭热血捍危城。jīn gǔ nán lái qì shàng shēng,yuàn píng rè xuè hàn wēi chéng。
可怜宋玉悲秋后,谁向湘潭吊屈平。kě lián sòng yù bēi qiū hòu,shuí xiàng xiāng tán diào qū píng。

吴苇青

曹家达

缓缓馀春陌上留,桃花未落柳丝柔。huǎn huǎn yú chūn mò shàng liú,táo huā wèi luò liǔ sī róu。
如何烟雨送将去,杜宇声声起暮愁。rú hé yān yǔ sòng jiāng qù,dù yǔ shēng shēng qǐ mù chóu。

吴苇青

曹家达

小蹙吴山双黛蛾,天涯人远隔长河。xiǎo cù wú shān shuāng dài é,tiān yá rén yuǎn gé zhǎng hé。
年来湖水随春涨,量尽春愁不算多。nián lái hú shuǐ suí chūn zhǎng,liàng jǐn chūn chóu bù suàn duō。

偶题二首

曹家达

苎萝芳草浣溪纱,一片闲云锁若耶。zhù luó fāng cǎo huàn xī shā,yī piàn xián yún suǒ ruò yé。
秋水盈盈双棹去,野风吹损白莲花。qiū shuǐ yíng yíng shuāng zhào qù,yě fēng chuī sǔn bái lián huā。

偶题二首

曹家达

遥山黛色落寒郊,细数归云影暗捎。yáo shān dài sè luò hán jiāo,xì shù guī yún yǐng àn shāo。
却是和神传不得,晓风吹月上梅梢。què shì hé shén chuán bù dé,xiǎo fēng chuī yuè shàng méi shāo。

题吴絅斋

曹家达

碎擘春云黯暮愁,酒家难作踏青游。suì bāi chūn yún àn mù chóu,jiǔ jiā nán zuò tà qīng yóu。
江潮日日征帆远,一夜离魂化石尤。jiāng cháo rì rì zhēng fān yuǎn,yī yè lí hún huà shí yóu。

题吴絅斋

曹家达

伯劳东去燕西飞,君到燕山百事违。bó láo dōng qù yàn xī fēi,jūn dào yàn shān bǎi shì wéi。
错怪天涯芳草色,误人春暮不思归。cuò guài tiān yá fāng cǎo sè,wù rén chūn mù bù sī guī。

题吴絅斋

曹家达

涉江何处采芳馨,残梦如烟悔独醒。shè jiāng hé chù cǎi fāng xīn,cán mèng rú yān huǐ dú xǐng。
偏是双槐后庭树,春来还向旧人青。piān shì shuāng huái hòu tíng shù,chūn lái hái xiàng jiù rén qīng。

题吴絅斋

曹家达

直指湘云路几程,酒怀离绪不分明。zhí zhǐ xiāng yún lù jǐ chéng,jiǔ huái lí xù bù fēn míng。
东风吹雨王孙绿,刬尽愁苗今又生。dōng fēng chuī yǔ wáng sūn lǜ,chǎn jǐn chóu miáo jīn yòu shēng。