古诗词

痴山先生病后神虚,见诸幻象,澄心闭目,听其消歇。非持阮瞻无鬼之论,实抱内心不疚之旨。旦日以告拙巢,为纪其事

曹家达

痴盦抱恙暮未痊,邻火照人愁不眠。chī ān bào yàng mù wèi quán,lín huǒ zhào rén chóu bù mián。
诗魔夜半苦相扰,有如蚊虻来仆缘。shī mó yè bàn kǔ xiāng rǎo,yǒu rú wén méng lái pū yuán。
森然神鬼四隅出,眼中白云飞上天。sēn rán shén guǐ sì yú chū,yǎn zhōng bái yún fēi shàng tiān。
强挣跏趺幻象出,古佛对面来参禅。qiáng zhēng jiā fū huàn xiàng chū,gǔ fú duì miàn lái cān chán。
忽然古佛作我相,顷刻万态难言传。hū rán gǔ fú zuò wǒ xiāng,qǐng kè wàn tài nán yán chuán。
骤遭此变亦自骇,断以心造心乃坚。zhòu zāo cǐ biàn yì zì hài,duàn yǐ xīn zào xīn nǎi jiān。
收摄神气息骇恫,恬然还我华胥梦。shōu shè shén qì xī hài dòng,tián rán hái wǒ huá xū mèng。
空明那得容光怪,造化小儿敢播弄。kōng míng nà dé róng guāng guài,zào huà xiǎo ér gǎn bō nòng。
君不见古来神奸泡影多,昨日莽操今如何。jūn bù jiàn gǔ lái shén jiān pào yǐng duō,zuó rì mǎng cāo jīn rú hé。
猜您喜欢

哭巢梧仲先生八首

曹家达

门庭犹是昔人非,空见游蜂傍树飞。mén tíng yóu shì xī rén fēi,kōng jiàn yóu fēng bàng shù fēi。
旧日勋名化黄土,山花山草送君归。jiù rì xūn míng huà huáng tǔ,shān huā shān cǎo sòng jūn guī。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

十六年来感物华,小弦还补大弦差。shí liù nián lái gǎn wù huá,xiǎo xián hái bǔ dà xián chà。
九原相见如相问,五十生儿尚克家。jiǔ yuán xiāng jiàn rú xiāng wèn,wǔ shí shēng ér shàng kè jiā。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

安步当车成结习,锦帆泾上每追随。ān bù dāng chē chéng jié xí,jǐn fān jīng shàng měi zhuī suí。
频年故旧还临吊,又及春风啜茗时。pín nián gù jiù hái lín diào,yòu jí chūn fēng chuài míng shí。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

老成药石未为功,过去真如马耳风。lǎo chéng yào shí wèi wèi gōng,guò qù zhēn rú mǎ ěr fēng。
敢借旧言铭肺腑,漫烧银烛照残红。gǎn jiè jiù yán míng fèi fǔ,màn shāo yín zhú zhào cán hóng。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

草玄亭上生春草,投阁何如返故山。cǎo xuán tíng shàng shēng chūn cǎo,tóu gé hé rú fǎn gù shān。
当日从容辞伪职,怕留清议在人间。dāng rì cóng róng cí wěi zhí,pà liú qīng yì zài rén jiān。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

江南回首遍烽烟,潦倒南家年复年。jiāng nán huí shǒu biàn fēng yān,lǎo dào nán jiā nián fù nián。
恰记伪廷摩诘语,百官何日再朝天。qià jì wěi tíng mó jí yǔ,bǎi guān hé rì zài cháo tiān。

哭巢梧仲先生八首

曹家达

未同龚胜操奇节,随俗浮沉了此生。wèi tóng gōng shèng cāo qí jié,suí sú fú chén le cǐ shēng。
不是延之贞士诛,元嘉谁与托公评。bù shì yán zhī zhēn shì zhū,yuán jiā shuí yǔ tuō gōng píng。

枫桥春望二首

曹家达

芳树成阴水接天,菰蒋深处白鸥眠。fāng shù chéng yīn shuǐ jiē tiān,gū jiǎng shēn chù bái ōu mián。
江桥无恙词人少,但见斜阳送去船。jiāng qiáo wú yàng cí rén shǎo,dàn jiàn xié yáng sòng qù chuán。

枫桥春望二首

曹家达

古寺兴衰莫问天,残僧饱饭且安眠。gǔ sì xīng shuāi mò wèn tiān,cán sēng bǎo fàn qiě ān mián。
却嫌江吏如商妇,惯抱琵琶过别船。què xián jiāng lì rú shāng fù,guàn bào pí pá guò bié chuán。

九日题半淞园

曹家达

袅袅迥波抱玉塘,柳阴憔悴竹梢长。niǎo niǎo jiǒng bō bào yù táng,liǔ yīn qiáo cuì zhú shāo zhǎng。
谁怜十二阑干曲,数点猩红上海棠。shuí lián shí èr lán gàn qū,shù diǎn xīng hóng shàng hǎi táng。

十二月八日散步上海废城西见古木寒鸦与伯未同赋四首

曹家达

烽烟樵斧累经过,栖托荒寒避网罗。fēng yān qiáo fǔ lèi jīng guò,qī tuō huāng hán bì wǎng luó。
如此江山感摇落,废城西畔夕阳多。rú cǐ jiāng shān gǎn yáo luò,fèi chéng xī pàn xī yáng duō。

十二月八日散步上海废城西见古木寒鸦与伯未同赋四首

曹家达

往日延秋门上呼,夜砧声里每将雏。wǎng rì yán qiū mén shàng hū,yè zhēn shēng lǐ měi jiāng chú。
而今抛弃荒园里,谁省当时尾毕逋。ér jīn pāo qì huāng yuán lǐ,shuí shěng dāng shí wěi bì bū。

十二月八日散步上海废城西见古木寒鸦与伯未同赋四首

曹家达

大好园林最胜时,春花如片柳如丝。dà hǎo yuán lín zuì shèng shí,chūn huā rú piàn liǔ rú sī。
朱门闭后无人到,尽日哓音却怨谁。zhū mén bì hòu wú rén dào,jǐn rì xiāo yīn què yuàn shuí。

十二月八日散步上海废城西见古木寒鸦与伯未同赋四首

曹家达

江海归来倦羽垂,高烟丛薄影差差。jiāng hǎi guī lái juàn yǔ chuí,gāo yān cóng báo yǐng chà chà。
上林今已埋荒草,莫向东风借一枝。shàng lín jīn yǐ mái huāng cǎo,mò xiàng dōng fēng jiè yī zhī。

于香草圆圈二章,语意隽妙。俞荫甫和作夹杂不伦,恐是酒间呓语,未可以名诗也,因和二章

曹家达

露气涵秋晕夕烟,桂花香发嫩凉天。lù qì hán qiū yūn xī yān,guì huā xiāng fā nèn liáng tiān。
故山好月难为赠,记取西楼照梦圆。gù shān hǎo yuè nán wèi zèng,jì qǔ xī lóu zhào mèng yuán。