古诗词

仿玉台体题虞山钱癯仙悼亡梅花册

曹家达

居人愁梦寒不续,唾壶红泪冻成玉。jū rén chóu mèng hán bù xù,tuò hú hóng lèi dòng chéng yù。
陡觉罗浮起胸臆,柔肠耿耿贮寒绿。dǒu jué luó fú qǐ xiōng yì,róu cháng gěng gěng zhù hán lǜ。
濡毫和泪写春怨,一幅生绡灿华烛。rú háo hé lèi xiě chūn yuàn,yī fú shēng xiāo càn huá zhú。
冰肌缟袂略可拟,独有酸心画不足。bīng jī gǎo mèi lüè kě nǐ,dú yǒu suān xīn huà bù zú。
昏灯缺月残夜风,一般可怜谁与同。hūn dēng quē yuè cán yè fēng,yī bān kě lián shuí yǔ tóng。
猜您喜欢

无题四首

曹家达

居处何缘问小姑,使君端底愧罗敷。jū chù hé yuán wèn xiǎo gū,shǐ jūn duān dǐ kuì luó fū。
两都才士夸流亚,八月鲛人有泪珠。liǎng dōu cái shì kuā liú yà,bā yuè jiāo rén yǒu lèi zhū。
芸帙秘辛薰紫麝,湘帘屈戍灿金乌。yún zhì mì xīn xūn zǐ shè,xiāng lián qū shù càn jīn wū。
一从门闭秋风后,蛩语阶庭长露芜。yī cóng mén bì qiū fēng hòu,qióng yǔ jiē tíng zhǎng lù wú。

无题四首

曹家达

绮窗秋后易黄昏,睡鸭香销炭不温。qǐ chuāng qiū hòu yì huáng hūn,shuì yā xiāng xiāo tàn bù wēn。
短梦觉来空抱影,情丝划断尚留根。duǎn mèng jué lái kōng bào yǐng,qíng sī huà duàn shàng liú gēn。
凄凉阶藓迷行迹,狼籍罗衣污酒痕。qī liáng jiē xiǎn mí xíng jì,láng jí luó yī wū jiǔ hén。
最是吴江枫落夜,淡烟疏月总销魂。zuì shì wú jiāng fēng luò yè,dàn yān shū yuè zǒng xiāo hún。

无题四首

曹家达

检点清愁且闭关,不堪追忆旧云鬟。jiǎn diǎn qīng chóu qiě bì guān,bù kān zhuī yì jiù yún huán。
天留缺月抛残栉,铃语微风响佩环。tiān liú quē yuè pāo cán zhì,líng yǔ wēi fēng xiǎng pèi huán。
消息拼如瓶落井,飘零空见鸟还山。xiāo xī pīn rú píng luò jǐng,piāo líng kōng jiàn niǎo hái shān。
宓妃已化惊鸿影,蘅薄椒涂不可攀。mì fēi yǐ huà jīng hóng yǐng,héng báo jiāo tú bù kě pān。

无题四首

曹家达

小诗枉复托香奁,竟夕相思转自嫌。xiǎo shī wǎng fù tuō xiāng lián,jìng xī xiāng sī zhuǎn zì xián。
九曲猩红萦亚字,双眉螺黛晕珠帘。jiǔ qū xīng hóng yíng yà zì,shuāng méi luó dài yūn zhū lián。
梦和烟草连天远,愁似风花带雨黏。mèng hé yān cǎo lián tiān yuǎn,chóu shì fēng huā dài yǔ nián。
忏绮心情谁解识,朝来空得睡恹恹。chàn qǐ xīn qíng shuí jiě shí,cháo lái kōng dé shuì yān yān。

九日登君山次九世族祖颂嘉

曹家达

风吹寒色下林于,独上山楼倦眼舒。fēng chuī hán sè xià lín yú,dú shàng shān lóu juàn yǎn shū。
戍垒高秋动笳鼓,故园经岁忆樵渔。shù lěi gāo qiū dòng jiā gǔ,gù yuán jīng suì yì qiáo yú。
偶逢乡老倾三雅,安得残僧偈六如。ǒu féng xiāng lǎo qīng sān yǎ,ān dé cán sēng jì liù rú。
板荡中原浑未省,可容浮海霸扶馀。bǎn dàng zhōng yuán hún wèi shěng,kě róng fú hǎi bà fú yú。

题青浦陈夏二公祠次陆静涵年伯韵

曹家达

几社文章重九邱,还凭灏气障东流。jǐ shè wén zhāng zhòng jiǔ qiū,hái píng hào qì zhàng dōng liú。
招降肯堕阎陈节,临难还同郭李舟。zhāo jiàng kěn duò yán chén jié,lín nán hái tóng guō lǐ zhōu。
一夕星辰黯三泖,十朝俎豆足千秋。yī xī xīng chén àn sān mǎo,shí cháo zǔ dòu zú qiān qiū。
独怜近代贞风息,坐看中原王气收。dú lián jìn dài zhēn fēng xī,zuò kàn zhōng yuán wáng qì shōu。

冬柳次渔洋山人秋柳韵四首

曹家达

长亭岁暮迥销魂,如此荒寒类玉门。zhǎng tíng suì mù jiǒng xiāo hún,rú cǐ huāng hán lèi yù mén。
愁缕怕撩衰鬓影,华年难忆旧眉痕。chóu lǚ pà liāo shuāi bìn yǐng,huá nián nán yì jiù méi hén。
景催瘦马投孤店,云拥盘鸦落废村。jǐng cuī shòu mǎ tóu gū diàn,yún yōng pán yā luò fèi cūn。
自别乡关愁庾信,生平萧瑟漫评论。zì bié xiāng guān chóu yǔ xìn,shēng píng xiāo sè màn píng lùn。

冬柳次渔洋山人秋柳韵四首

曹家达

望秋先自感离霜,况复凋零遍曲塘。wàng qiū xiān zì gǎn lí shuāng,kuàng fù diāo líng biàn qū táng。
垂老官军羁塞檄,税愁津吏发车箱。chuí lǎo guān jūn jī sāi xí,shuì chóu jīn lì fā chē xiāng。
独留雨雪嗟行役,无复风姿动帝王。dú liú yǔ xuě jiē xíng yì,wú fù fēng zī dòng dì wáng。
陵谷变时词客尽,令人常忆果园坊。líng gǔ biàn shí cí kè jǐn,lìng rén cháng yì guǒ yuán fāng。

冬柳次渔洋山人秋柳韵四首

曹家达

相逢游子叹无衣,回首攀条往迹非。xiāng féng yóu zi tàn wú yī,huí shǒu pān tiáo wǎng jì fēi。
故国纤腰随日减,长途冷眼看人稀。gù guó xiān yāo suí rì jiǎn,zhǎng tú lěng yǎn kàn rén xī。
九边羌笛愁天远,十月乡心傍雁飞。jiǔ biān qiāng dí chóu tiān yuǎn,shí yuè xiāng xīn bàng yàn fēi。
休向都门问青琐,一般萧瑟与时违。xiū xiàng dōu mén wèn qīng suǒ,yī bān xiāo sè yǔ shí wéi。

冬柳次渔洋山人秋柳韵四首

曹家达

膏沐青丝剧可怜,为谁消瘦剩荒烟。gāo mù qīng sī jù kě lián,wèi shuí xiāo shòu shèng huāng yān。
未应南国春常在,自别西风力更绵。wèi yīng nán guó chūn cháng zài,zì bié xī fēng lì gèng mián。
大好光阴思去日,再逢华茂定明年。dà hǎo guāng yīn sī qù rì,zài féng huá mào dìng míng nián。
姑苏台略垂垂树,每忆飞花落酒边。gū sū tái lüè chuí chuí shù,měi yì fēi huā luò jiǔ biān。

寿太傅陆文端公

曹家达

相公大节能千古,三百年来第一人。xiāng gōng dà jié néng qiān gǔ,sān bǎi nián lái dì yī rén。
已是乔松贞晚岁,更教萱草茂长春。yǐ shì qiáo sōng zhēn wǎn suì,gèng jiào xuān cǎo mào zhǎng chūn。
胥江催送遗民老,续母还将旧德循。xū jiāng cuī sòng yí mín lǎo,xù mǔ hái jiāng jiù dé xún。
九载不知王氏腊,未应看作两朝身。jiǔ zài bù zhī wáng shì là,wèi yīng kàn zuò liǎng cháo shēn。

昔和曹桐庐无题久而知其妄作忏绮

曹家达

桐阴么凤翼翩翩,争得闲愁误少年。tóng yīn me fèng yì piān piān,zhēng dé xián chóu wù shǎo nián。
未得真成沙叱利,为谁留恨步非烟。wèi dé zhēn chéng shā chì lì,wèi shuí liú hèn bù fēi yān。
邺中铜雀葳蕤锁,洛下惊鸿杳渺川。yè zhōng tóng què wēi ruí suǒ,luò xià jīng hóng yǎo miǎo chuān。
闻道曹唐诗不恶,当时但赋小游仙。wén dào cáo táng shī bù è,dāng shí dàn fù xiǎo yóu xiān。

漫兴和樊山同秦伯未作

曹家达

饥来驱我未能闲,为避尘嚣转闭关。jī lái qū wǒ wèi néng xián,wèi bì chén xiāo zhuǎn bì guān。
宫府谁完蔺氏璧,图书珍似郑家环。gōng fǔ shuí wán lìn shì bì,tú shū zhēn shì zhèng jiā huán。
晓寒和月还侵枕,秋梦如云懒著山。xiǎo hán hé yuè hái qīn zhěn,qiū mèng rú yún lǎn zhù shān。
莽莽中原看不得,怕留姓氏在人间。mǎng mǎng zhōng yuán kàn bù dé,pà liú xìng shì zài rén jiān。

和吴昌硕见赠

曹家达

举目河山涕泗垂,尘污未肯浼元规。jǔ mù hé shān tì sì chuí,chén wū wèi kěn měi yuán guī。
人间难著五君咏,家世宁忘十字碑。rén jiān nán zhù wǔ jūn yǒng,jiā shì níng wàng shí zì bēi。
乱后草荒愁却曲,病馀花事及将离。luàn hòu cǎo huāng chóu què qū,bìng yú huā shì jí jiāng lí。
让王惠念朱云直,拟借霜翰一问之。ràng wáng huì niàn zhū yún zhí,nǐ jiè shuāng hàn yī wèn zhī。

龙雨

曹家达

蓦地烟尘六合韬,直看苍莽走风涛。mò dì yān chén liù hé tāo,zhí kàn cāng mǎng zǒu fēng tāo。
怒雷横海蛰龙出,噫气盘空退鹢高。nù léi héng hǎi zhé lóng chū,yī qì pán kōng tuì yì gāo。
尽有壮怀堪起舞,更无静意托观濠。jǐn yǒu zhuàng huái kān qǐ wǔ,gèng wú jìng yì tuō guān háo。
山中芳杜今萧瑟,几辈离忧托楚骚。shān zhōng fāng dù jīn xiāo sè,jǐ bèi lí yōu tuō chǔ sāo。