古诗词

日观篇

曹家达

星斗欲没天风高,天际莽莽驱银涛。xīng dòu yù méi tiān fēng gāo,tiān jì mǎng mǎng qū yín tāo。
乾坤万里一瞬耳,赤脚沧海蹂灵鳌。qián kūn wàn lǐ yī shùn ěr,chì jiǎo cāng hǎi róu líng áo。
东南一角特奇特,上见明光下昏黑。dōng nán yī jiǎo tè qí tè,shàng jiàn míng guāng xià hūn hēi。
忽然明处若有山,卑如牛卧青翠斑。hū rán míng chù ruò yǒu shān,bēi rú niú wò qīng cuì bān。
又若长城跨河套,蛰龙起伏相迥环。yòu ruò zhǎng chéng kuà hé tào,zhé lóng qǐ fú xiāng jiǒng huán。
陡看腾跃气勃发,大火烧出冻云窟。dǒu kàn téng yuè qì bó fā,dà huǒ shāo chū dòng yún kū。
如何十丈胭脂红,才向明处转沦没。rú hé shí zhàng yān zhī hóng,cái xiàng míng chù zhuǎn lún méi。
渐看高处清烟埃,豁达一线天光开。jiàn kàn gāo chù qīng yān āi,huō dá yī xiàn tiān guāng kāi。
下俯群山尽培塿,略如衡几惟徂徕。xià fǔ qún shān jǐn péi lǒu,lüè rú héng jǐ wéi cú lái。
群山缕缕白云出,狂驰相遇化为一。qún shān lǚ lǚ bái yún chū,kuáng chí xiāng yù huà wèi yī。
起者辄合驰益驰,白玉莹洁交地维。qǐ zhě zhé hé chí yì chí,bái yù yíng jié jiāo dì wéi。
仰视天空迥晴碧,上下殊绝生狐疑。yǎng shì tiān kōng jiǒng qíng bì,shàng xià shū jué shēng hú yí。
世人传语苦不实,我欲淩虚一问之。shì rén chuán yǔ kǔ bù shí,wǒ yù líng xū yī wèn zhī。
猜您喜欢

如皋顾芾鼎家于八月十五日开红梅寄花朵于女,惠女自沪校得家书后有诗记其事,因属和之

曹家达

红罗亭外垂垂树,花发元宵迥不同。hóng luó tíng wài chuí chuí shù,huā fā yuán xiāo jiǒng bù tóng。
秋月便如春月好,天涯回忆试灯风。qiū yuè biàn rú chūn yuè hǎo,tiān yá huí yì shì dēng fēng。

芦墟许盥孚家于八月晦日开绿梅,附家书寄盥孚上海,盥孚有诗纪其事并和之

曹家达

月共天香落酒杯,小山丛桂一并开。yuè gòng tiān xiāng luò jiǔ bēi,xiǎo shān cóng guì yī bìng kāi。
九疑仙子真高贵,不借明光照影来。jiǔ yí xiān zi zhēn gāo guì,bù jiè míng guāng zhào yǐng lái。

既和二诗复成二绝

曹家达

绿珠绛雪若为情,遥惜秋来太瘦生。lǜ zhū jiàng xuě ruò wèi qíng,yáo xī qiū lái tài shòu shēng。
却怪后先夜三五,南枝向暗北枝明。què guài hòu xiān yè sān wǔ,nán zhī xiàng àn běi zhī míng。

既和二诗复成二绝

曹家达

乡情无问江南北,各采芳馨驿使逢。xiāng qíng wú wèn jiāng nán běi,gè cǎi fāng xīn yì shǐ féng。
道上西风秋八月,浪传花信下吴淞。dào shàng xī fēng qiū bā yuè,làng chuán huā xìn xià wú sōng。

为章诚叔同门画梅

曹家达

燕侨斋里从游侣,四十年来两鬓华。yàn qiáo zhāi lǐ cóng yóu lǚ,sì shí nián lái liǎng bìn huá。
为问当时茅舍外,可能留得几枝花。wèi wèn dāng shí máo shě wài,kě néng liú dé jǐ zhī huā。

和章诚叔谢画梅简即话别二首

曹家达

泼墨晴窗画折枝,翛然不改岁寒姿。pō mò qíng chuāng huà zhé zhī,xiāo rán bù gǎi suì hán zī。
于今消歇和羹事,回溯频年有所思。yú jīn xiāo xiē hé gēng shì,huí sù pín nián yǒu suǒ sī。

和章诚叔谢画梅简即话别二首

曹家达

会向花前忆旧人,小梅初发不胜春。huì xiàng huā qián yì jiù rén,xiǎo méi chū fā bù shèng chūn。
明朝挂席江潭去,旷隔乡园又几旬。míng cháo guà xí jiāng tán qù,kuàng gé xiāng yuán yòu jǐ xún。

题梅绝句戏作伯未语二首

曹家达

空山沥沥鸣春泉,三杯浊酒夜不眠。kōng shān lì lì míng chūn quán,sān bēi zhuó jiǔ yè bù mián。
青苔覆地独鸟语,高林斜押轻素烟。qīng tái fù dì dú niǎo yǔ,gāo lín xié yā qīng sù yān。

题梅绝句戏作伯未语二首

曹家达

白云从风游上天,高林花发生春烟。bái yún cóng fēng yóu shàng tiān,gāo lín huā fā shēng chūn yān。
夜寒山月落千丈,安得秦女携手仙。yè hán shān yuè luò qiān zhàng,ān dé qín nǚ xié shǒu xiān。

为简敬画梅率题二绝

曹家达

光明何处著纤埃,湖树湖烟落酒杯。guāng míng hé chù zhù xiān āi,hú shù hú yān luò jiǔ bēi。
好和晋陵游望咏,柳边风信渡江来。hǎo hé jìn líng yóu wàng yǒng,liǔ biān fēng xìn dù jiāng lái。

为简敬画梅率题二绝

曹家达

天迥霜高野气昏,放翁清兴与谁论。tiān jiǒng shuāng gāo yě qì hūn,fàng wēng qīng xīng yǔ shuí lùn。
似闻断角残钟夜,一缕寒香悄闭门。shì wén duàn jiǎo cán zhōng yè,yī lǚ hán xiāng qiāo bì mén。

题梅绝句四首

曹家达

莫将消息问罗浮,蜀国芳华水上楼。mò jiāng xiāo xī wèn luó fú,shǔ guó fāng huá shuǐ shàng lóu。
曾忆东皇旧踪迹,淡云微月下南州。céng yì dōng huáng jiù zōng jì,dàn yún wēi yuè xià nán zhōu。

题梅绝句四首

曹家达

九英曾向上林看,晖映文章比似难。jiǔ yīng céng xiàng shàng lín kàn,huī yìng wén zhāng bǐ shì nán。
今日岭头春自好,南枝向暖北枝寒。jīn rì lǐng tóu chūn zì hǎo,nán zhī xiàng nuǎn běi zhī hán。

题梅绝句四首

曹家达

永巷花开最胜时,每从静处见芳姿。yǒng xiàng huā kāi zuì shèng shí,měi cóng jìng chù jiàn fāng zī。
君王去后楼东废,一斛珍珠待寄谁。jūn wáng qù hòu lóu dōng fèi,yī hú zhēn zhū dài jì shuí。

题梅绝句四首

曹家达

孤立亭亭玉不瑕,月明沉照影横斜。gū lì tíng tíng yù bù xiá,yuè míng chén zhào yǐng héng xié。
生憎黄鹤楼中笛,吹瘦东风第一花。shēng zēng huáng hè lóu zhōng dí,chuī shòu dōng fēng dì yī huā。