古诗词

日观篇

曹家达

星斗欲没天风高,天际莽莽驱银涛。xīng dòu yù méi tiān fēng gāo,tiān jì mǎng mǎng qū yín tāo。
乾坤万里一瞬耳,赤脚沧海蹂灵鳌。qián kūn wàn lǐ yī shùn ěr,chì jiǎo cāng hǎi róu líng áo。
东南一角特奇特,上见明光下昏黑。dōng nán yī jiǎo tè qí tè,shàng jiàn míng guāng xià hūn hēi。
忽然明处若有山,卑如牛卧青翠斑。hū rán míng chù ruò yǒu shān,bēi rú niú wò qīng cuì bān。
又若长城跨河套,蛰龙起伏相迥环。yòu ruò zhǎng chéng kuà hé tào,zhé lóng qǐ fú xiāng jiǒng huán。
陡看腾跃气勃发,大火烧出冻云窟。dǒu kàn téng yuè qì bó fā,dà huǒ shāo chū dòng yún kū。
如何十丈胭脂红,才向明处转沦没。rú hé shí zhàng yān zhī hóng,cái xiàng míng chù zhuǎn lún méi。
渐看高处清烟埃,豁达一线天光开。jiàn kàn gāo chù qīng yān āi,huō dá yī xiàn tiān guāng kāi。
下俯群山尽培塿,略如衡几惟徂徕。xià fǔ qún shān jǐn péi lǒu,lüè rú héng jǐ wéi cú lái。
群山缕缕白云出,狂驰相遇化为一。qún shān lǚ lǚ bái yún chū,kuáng chí xiāng yù huà wèi yī。
起者辄合驰益驰,白玉莹洁交地维。qǐ zhě zhé hé chí yì chí,bái yù yíng jié jiāo dì wéi。
仰视天空迥晴碧,上下殊绝生狐疑。yǎng shì tiān kōng jiǒng qíng bì,shàng xià shū jué shēng hú yí。
世人传语苦不实,我欲淩虚一问之。shì rén chuán yǔ kǔ bù shí,wǒ yù líng xū yī wèn zhī。
猜您喜欢

咏菊和张痴山先生

曹家达

白衣送酒东篱日,独有南山在望中。bái yī sòng jiǔ dōng lí rì,dú yǒu nán shān zài wàng zhōng。
典午沦亡徵士老,黄花无主怨西风。diǎn wǔ lún wáng zhēng shì lǎo,huáng huā wú zhǔ yuàn xī fēng。

兴汉谣

曹家达

乱党浮言冒古多,岂知汉法有同科。luàn dǎng fú yán mào gǔ duō,qǐ zhī hàn fǎ yǒu tóng kē。
分明重订髡钳律,城旦于今载道过。fēn míng zhòng dìng kūn qián lǜ,chéng dàn yú jīn zài dào guò。

元宵即事

曹家达

世事昆明劫后灰,江南无恙旧池台。shì shì kūn míng jié hòu huī,jiāng nán wú yàng jiù chí tái。
春灯又值潇潇雨,独写西窗一剪梅。chūn dēng yòu zhí xiāo xiāo yǔ,dú xiě xī chuāng yī jiǎn méi。

清明上冢途次难咏二首

曹家达

紫陌东风不上尘,踏青安步过河津。zǐ mò dōng fēng bù shàng chén,tà qīng ān bù guò hé jīn。
麦苗泥泥撩风蝶,杨柳阴阴见酒人。mài miáo ní ní liāo fēng dié,yáng liǔ yīn yīn jiàn jiǔ rén。

清明上冢途次难咏二首

曹家达

去年今日费寻思,前后风光各一时。qù nián jīn rì fèi xún sī,qián hòu fēng guāng gè yī shí。
芳草无言春涧绿,山禽啼上野棠枝。fāng cǎo wú yán chūn jiàn lǜ,shān qín tí shàng yě táng zhī。

题薛道衡平陈碑残本二首

曹家达

人鬼荒台梦一场,杨花飘落太荒唐。rén guǐ huāng tái mèng yī chǎng,yáng huā piāo luò tài huāng táng。
独怜内史知文翰,书法于今续二王。dú lián nèi shǐ zhī wén hàn,shū fǎ yú jīn xù èr wáng。

题薛道衡平陈碑残本二首

曹家达

漫漶难将幼妇题,开皇年月尚堪稽。màn huàn nán jiāng yòu fù tí,kāi huáng nián yuè shàng kān jī。
翻嫌椽笔铭功后,传诵空梁落燕泥。fān xián chuán bǐ míng gōng hòu,chuán sòng kōng liáng luò yàn ní。

夕阳四首

曹家达

嫩晴草色半曛黄,高杵斜飞渐渺茫。nèn qíng cǎo sè bàn xūn huáng,gāo chǔ xié fēi jiàn miǎo máng。
小立帘前惜光景,一双蝶影上东墙。xiǎo lì lián qián xī guāng jǐng,yī shuāng dié yǐng shàng dōng qiáng。

夕阳四首

曹家达

棋消清昼卷帘栊,荷沼新凉一线风。qí xiāo qīng zhòu juǎn lián lóng,hé zhǎo xīn liáng yī xiàn fēng。
正是雨馀芳树绿,云阴漏处看残虹。zhèng shì yǔ yú fāng shù lǜ,yún yīn lòu chù kàn cán hóng。

夕阳四首

曹家达

长烟轻素带遥岑,穷巷羊归敕勒吟。zhǎng yān qīng sù dài yáo cén,qióng xiàng yáng guī chì lēi yín。
薄暮西风数行雁,乱山黄叶一时深。báo mù xī fēng shù xíng yàn,luàn shān huáng yè yī shí shēn。

夕阳四首

曹家达

一片荒塍冻草殷,江鸦乱卷北风还。yī piàn huāng chéng dòng cǎo yīn,jiāng yā luàn juǎn běi fēng hái。
晚来扶醉向何处,十里寒云雪后山。wǎn lái fú zuì xiàng hé chù,shí lǐ hán yún xuě hòu shān。

题君山望江楼

曹家达

春申一去二千年,吊古新诗得几篇。chūn shēn yī qù èr qiān nián,diào gǔ xīn shī dé jǐ piān。
自有渔洋作崔灏,我来正是李青莲。zì yǒu yú yáng zuò cuī hào,wǒ lái zhèng shì lǐ qīng lián。

代人题山水三首

曹家达

夕阳西崦近黄昏,松翠山光化墨痕。xī yáng xī yān jìn huáng hūn,sōng cuì shān guāng huà mò hén。
一片秋阴收不住,淡云微雨入孤村。yī piàn qiū yīn shōu bù zhù,dàn yún wēi yǔ rù gū cūn。

代人题山水三首

曹家达

多事空虚闻足音,荒崖无路昼阴阴。duō shì kōng xū wén zú yīn,huāng yá wú lù zhòu yīn yīn。
山人相见不相识,借问白云何处深。shān rén xiāng jiàn bù xiāng shí,jiè wèn bái yún hé chù shēn。

代人题山水三首

曹家达

霜落空山野气宽,西风向暮渐阑干。shuāng luò kōng shān yě qì kuān,xī fēng xiàng mù jiàn lán gàn。
夕阳衰草六七里,无数荒鸦催早寒。xī yáng shuāi cǎo liù qī lǐ,wú shù huāng yā cuī zǎo hán。