古诗词

日观篇

曹家达

星斗欲没天风高,天际莽莽驱银涛。xīng dòu yù méi tiān fēng gāo,tiān jì mǎng mǎng qū yín tāo。
乾坤万里一瞬耳,赤脚沧海蹂灵鳌。qián kūn wàn lǐ yī shùn ěr,chì jiǎo cāng hǎi róu líng áo。
东南一角特奇特,上见明光下昏黑。dōng nán yī jiǎo tè qí tè,shàng jiàn míng guāng xià hūn hēi。
忽然明处若有山,卑如牛卧青翠斑。hū rán míng chù ruò yǒu shān,bēi rú niú wò qīng cuì bān。
又若长城跨河套,蛰龙起伏相迥环。yòu ruò zhǎng chéng kuà hé tào,zhé lóng qǐ fú xiāng jiǒng huán。
陡看腾跃气勃发,大火烧出冻云窟。dǒu kàn téng yuè qì bó fā,dà huǒ shāo chū dòng yún kū。
如何十丈胭脂红,才向明处转沦没。rú hé shí zhàng yān zhī hóng,cái xiàng míng chù zhuǎn lún méi。
渐看高处清烟埃,豁达一线天光开。jiàn kàn gāo chù qīng yān āi,huō dá yī xiàn tiān guāng kāi。
下俯群山尽培塿,略如衡几惟徂徕。xià fǔ qún shān jǐn péi lǒu,lüè rú héng jǐ wéi cú lái。
群山缕缕白云出,狂驰相遇化为一。qún shān lǚ lǚ bái yún chū,kuáng chí xiāng yù huà wèi yī。
起者辄合驰益驰,白玉莹洁交地维。qǐ zhě zhé hé chí yì chí,bái yù yíng jié jiāo dì wéi。
仰视天空迥晴碧,上下殊绝生狐疑。yǎng shì tiān kōng jiǒng qíng bì,shàng xià shū jué shēng hú yí。
世人传语苦不实,我欲淩虚一问之。shì rén chuán yǔ kǔ bù shí,wǒ yù líng xū yī wèn zhī。
猜您喜欢

申浦寄王云裳

曹家达

津门春涨草芊芊,故主蒙尘又一年。jīn mén chūn zhǎng cǎo qiān qiān,gù zhǔ méng chén yòu yī nián。
却忆君家摩诘语,百官何日再朝天。què yì jūn jiā mó jí yǔ,bǎi guān hé rì zài cháo tiān。

申浦寄王云裳

曹家达

劳燕东西各自分,况经时难薄人文。láo yàn dōng xī gè zì fēn,kuàng jīng shí nán báo rén wén。
题名旧侣多零落,今日江潭始识君。tí míng jiù lǚ duō líng luò,jīn rì jiāng tán shǐ shí jūn。

申浦寄王云裳

曹家达

小睽盈尺阶前地,明旦从风道上车。xiǎo kuí yíng chǐ jiē qián dì,míng dàn cóng fēng dào shàng chē。
一语赠君留后约,清明寒食客思家。yī yǔ zèng jūn liú hòu yuē,qīng míng hán shí kè sī jiā。

八月十四日上车还江阴途中作又七绝二首

曹家达

茅檐低覆竹篱斜,密树阴中三两家。máo yán dī fù zhú lí xié,mì shù yīn zhōng sān liǎng jiā。
时有新红出寒绿,秋深木槿又开花。shí yǒu xīn hóng chū hán lǜ,qiū shēn mù jǐn yòu kāi huā。

八月十四日上车还江阴途中作又七绝二首

曹家达

川途径复送归艭,野色凄迷半掩窗。chuān tú jìng fù sòng guī shuāng,yě sè qī mí bàn yǎn chuāng。
水草化泥红蓼瘦,飞来寒蝶不成双。shuǐ cǎo huà ní hóng liǎo shòu,fēi lái hán dié bù chéng shuāng。

和安吉吴昌硕咏赵文敏书,元觉了义,经付中峰和尚,忏悔管夫人四首

曹家达

王孙忏悔仲姬日,燕市崖山授命时。wáng sūn chàn huǐ zhòng jī rì,yàn shì yá shān shòu mìng shí。
我爱河东蓄死具,虞山应愧鬓成丝。wǒ ài hé dōng xù sǐ jù,yú shān yīng kuì bìn chéng sī。

和安吉吴昌硕咏赵文敏书,元觉了义,经付中峰和尚,忏悔管夫人四首

曹家达

怆恍诸陵一夕开,漫从色相觅如来。chuàng huǎng zhū líng yī xī kāi,màn cóng sè xiāng mì rú lái。
逾淮枳是江南橘,臭味差池为底栽。yú huái zhǐ shì jiāng nán jú,chòu wèi chà chí wèi dǐ zāi。

和安吉吴昌硕咏赵文敏书,元觉了义,经付中峰和尚,忏悔管夫人四首

曹家达

写就簪花供佛龛,漫凭因果问瞿昙。xiě jiù zān huā gōng fú kān,màn píng yīn guǒ wèn qú tán。
天宁寺异承天寺,输与吴门郑所南。tiān níng sì yì chéng tiān sì,shū yǔ wú mén zhèng suǒ nán。

和安吉吴昌硕咏赵文敏书,元觉了义,经付中峰和尚,忏悔管夫人四首

曹家达

茫茫天水堕家风,文字因缘信不同。máng máng tiān shuǐ duò jiā fēng,wén zì yīn yuán xìn bù tóng。
一点贪痴求解脱,当时原是可怜虫。yī diǎn tān chī qiú jiě tuō,dāng shí yuán shì kě lián chóng。

无锡公园偶题

曹家达

淡烟漠漠草离离,瘦尽秋光不入时。dàn yān mò mò cǎo lí lí,shòu jǐn qiū guāng bù rù shí。
剩有荒寒数行柳,冶春桥畔弄残丝。shèng yǒu huāng hán shù xíng liǔ,yě chūn qiáo pàn nòng cán sī。

挑菜偶兴三首

曹家达

修埼当窗水蔚蓝,维摩无地托云龛。xiū qí dāng chuāng shuǐ wèi lán,wéi mó wú dì tuō yún kān。
风流剩有秦淮海,野菜平分一粟庵。fēng liú shèng yǒu qín huái hǎi,yě cài píng fēn yī sù ān。

挑菜偶兴三首

曹家达

世变沧桑旧迹淹,榜门书法尚端严。shì biàn cāng sāng jiù jì yān,bǎng mén shū fǎ shàng duān yán。
衰宗文士雕零尽,不见当时曹绿岩。shuāi zōng wén shì diāo líng jǐn,bù jiàn dāng shí cáo lǜ yán。

挑菜偶兴三首

曹家达

零星花鸟杂园蔬,下有陈人守故居。líng xīng huā niǎo zá yuán shū,xià yǒu chén rén shǒu gù jū。
车过不愁三步痛,问谁携酒奠荒墟。chē guò bù chóu sān bù tòng,wèn shuí xié jiǔ diàn huāng xū。

送半龙还芦墟

曹家达

送君归处道间关,落日又随倦鸟还。sòng jūn guī chù dào jiān guān,luò rì yòu suí juàn niǎo hái。
猎猎北风吹不定,冻云如絮满湖山。liè liè běi fēng chuī bù dìng,dòng yún rú xù mǎn hú shān。

失约二首

曹家达

吾爱秦青作好歌,纵然风雨亦来过。wú ài qín qīng zuò hǎo gē,zòng rán fēng yǔ yì lái guò。
冻云要我且休息,一粟庵前暝色多。dòng yún yào wǒ qiě xiū xī,yī sù ān qián míng sè duō。