古诗词

采莲曲和刘君曼四首

曹家达

新凉泛平湖,花叶何郁郁。xīn liáng fàn píng hú,huā yè hé yù yù。
子出莲房空,教妾伤独宿。zi chū lián fáng kōng,jiào qiè shāng dú sù。
猜您喜欢

暑夜感言四首

曹家达

落日下层阜,夕气交庭阴。luò rì xià céng fù,xī qì jiāo tíng yīn。
孤蝉鸣树闲,三叹有遗音。gū chán míng shù xián,sān tàn yǒu yí yīn。
岂不负高洁,常恐风露侵。qǐ bù fù gāo jié,cháng kǒng fēng lù qīn。
林薄满清听,对此发遐心。lín báo mǎn qīng tīng,duì cǐ fā xiá xīn。
戛然息群籁,空山深复深。jiá rán xī qún lài,kōng shān shēn fù shēn。

暑夜感言四首

曹家达

白鸟笃时节,冥冥西北隅。bái niǎo dǔ shí jié,míng míng xī běi yú。
螫人盬其血,朋类声相呼。shì rén gǔ qí xuè,péng lèi shēng xiāng hū。
饱死不知足,贪以成其愚。bǎo sǐ bù zhī zú,tān yǐ chéng qí yú。
守宫正枵腹,因粮及汝躯。shǒu gōng zhèng xiāo fù,yīn liáng jí rǔ qū。
所以古之人,饮酒戒首濡。suǒ yǐ gǔ zhī rén,yǐn jiǔ jiè shǒu rú。

题洞庭西山费氏先德录

曹家达

我欲发奇语,令君四座皆骇然。wǒ yù fā qí yǔ,lìng jūn sì zuò jiē hài rán。
大造玉成类冰炭,此意荒忽难为传。dà zào yù chéng lèi bīng tàn,cǐ yì huāng hū nán wèi chuán。
自非南荒封豕闯然起,安得西山费氏贞孝相纶连。zì fēi nán huāng fēng shǐ chuǎng rán qǐ,ān dé xī shān fèi shì zhēn xiào xiāng lún lián。
母守经,子达权,死者玉碎生瓦全。mǔ shǒu jīng,zi dá quán,sǐ zhě yù suì shēng wǎ quán。
舍此岂复有人理,自郐以下无讥焉。shě cǐ qǐ fù yǒu rén lǐ,zì kuài yǐ xià wú jī yān。
我闻陆机词赋重世德,乃有廷璜昆季扬其先。wǒ wén lù jī cí fù zhòng shì dé,nǎi yǒu tíng huáng kūn jì yáng qí xiān。
皭然耿光照家乘,孝子慈孙弥亿年。jiào rán gěng guāng zhào jiā chéng,xiào zi cí sūn mí yì nián。

赠静君贰尹即次其赠孙季蠡韵

曹家达

苦李不可餐,弃置官道旁。kǔ lǐ bù kě cān,qì zhì guān dào páng。
生性拙逢时,悱恻行自伤。shēng xìng zhuō féng shí,fěi cè xíng zì shāng。
飒然迨零节,微阳郁清霜。sà rán dài líng jié,wēi yáng yù qīng shuāng。
山中鶗鴂鸣,萎此百草芳。shān zhōng tí jué míng,wēi cǐ bǎi cǎo fāng。
登临送将归,独立心彷徨。dēng lín sòng jiāng guī,dú lì xīn páng huáng。
彷徨复太息,日暮摧中肠。páng huáng fù tài xī,rì mù cuī zhōng cháng。

赠静君贰尹即次其赠孙季蠡韵

曹家达

岧峣首阳山,薇蕨生其巅。tiáo yáo shǒu yáng shān,wēi jué shēng qí diān。
抗志希黄虞,悲风响秋烟。kàng zhì xī huáng yú,bēi fēng xiǎng qiū yān。
愿托采薇歌,一奏清商弦。yuàn tuō cǎi wēi gē,yī zòu qīng shāng xián。
灵修既浩荡,照察无良缘。líng xiū jì hào dàng,zhào chá wú liáng yuán。
厉此忠爱心,日夕怀贞坚。lì cǐ zhōng ài xīn,rì xī huái zhēn jiān。
但恨尘网羁,未暇求神仙。dàn hèn chén wǎng jī,wèi xiá qiú shén xiān。
结交慕京洛,此意良未然。jié jiāo mù jīng luò,cǐ yì liáng wèi rán。

赠静君贰尹即次其赠孙季蠡韵

曹家达

天地一何隘,百忧丛此身。tiān dì yī hé ài,bǎi yōu cóng cǐ shēn。
堂堂竟谁有,憗遗痛匪民。táng táng jìng shuí yǒu,yìn yí tòng fěi mín。
荃草自怀芳,昭质殊未伸。quán cǎo zì huái fāng,zhāo zhì shū wèi shēn。
慢谄务干进,臭味难为亲。màn chǎn wù gàn jìn,chòu wèi nán wèi qīn。
借问景公富,何如原宪贫。jiè wèn jǐng gōng fù,hé rú yuán xiàn pín。
高言著令德,属和希阳春。gāo yán zhù lìng dé,shǔ hé xī yáng chūn。
编年止义熙,于道庶求仁。biān nián zhǐ yì xī,yú dào shù qiú rén。
嘉尚贵自德,得遑福禄臻。jiā shàng guì zì dé,dé huáng fú lù zhēn。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

今日天气佳,衔觞念幽人。jīn rì tiān qì jiā,xián shāng niàn yōu rén。
桃李罗堂前,良苗亦怀新。táo lǐ luó táng qián,liáng miáo yì huái xīn。
地为幽人远,言笑难为因。dì wèi yōu rén yuǎn,yán xiào nán wèi yīn。
敛襟独闲谣,兴言在兹春。liǎn jīn dú xián yáo,xīng yán zài zī chūn。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

灼灼叶中花,依依墟里烟。zhuó zhuó yè zhōng huā,yī yī xū lǐ yān。
登高赋新诗,心远地自偏。dēng gāo fù xīn shī,xīn yuǎn dì zì piān。
浪莽林野娱,怀此颇有年。làng mǎng lín yě yú,huái cǐ pǒ yǒu nián。
春风扇微和,绝音寄斯篇。chūn fēng shàn wēi hé,jué yīn jì sī piān。
忘彼千载忧,复得反自然。wàng bǐ qiān zài yōu,fù dé fǎn zì rán。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

气和天惟澄,虚室有馀闲。qì hé tiān wéi chéng,xū shì yǒu yú xián。
幽兰生前庭,绿酒开芳颜。yōu lán shēng qián tíng,lǜ jiǔ kāi fāng yán。
良日登远游,悠然见南山。liáng rì dēng yuǎn yóu,yōu rán jiàn nán shān。
道狭草木长,飞鸟相与还。dào xiá cǎo mù zhǎng,fēi niǎo xiāng yǔ hái。
缪得固穷节,高操非所攀。móu dé gù qióng jié,gāo cāo fēi suǒ pān。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

子云性嗜酒,仲蔚爱穷居。zi yún xìng shì jiǔ,zhòng wèi ài qióng jū。
穷居寡人用,时还读我书。qióng jū guǎ rén yòng,shí hái dú wǒ shū。
枝条始欲茂,绕屋树扶疏。zhī tiáo shǐ yù mào,rào wū shù fú shū。
日暮天无云,明景翻空庐。rì mù tiān wú yún,míng jǐng fān kōng lú。
鸣鸟声相闻,好风与之俱。míng niǎo shēng xiāng wén,hǎo fēng yǔ zhī jù。
惜此须臾晖,不乐当何如。xī cǐ xū yú huī,bù lè dāng hé rú。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

野外罕人事,对酒绝尘想。yě wài hǎn rén shì,duì jiǔ jué chén xiǎng。
草屋八九间,敝庐何必广。cǎo wū bā jiǔ jiān,bì lú hé bì guǎng。
微雨从东来,桑麻日以长。wēi yǔ cóng dōng lái,sāng má rì yǐ zhǎng。
不言春作苦,披草共来往。bù yán chūn zuò kǔ,pī cǎo gòng lái wǎng。

前作未尽复集五古以足题面六首

曹家达

清光澄馀滓,皛皛川上平。qīng guāng chéng yú zǐ,xiǎo xiǎo chuān shàng píng。
好味止园葵,果菜始复生。hǎo wèi zhǐ yuán kuí,guǒ cài shǐ fù shēng。
且遂灌我园,不为好爵萦。qiě suì guàn wǒ yuán,bù wèi hǎo jué yíng。
春兴岂自免,远我遗世情。chūn xīng qǐ zì miǎn,yuǎn wǒ yí shì qíng。

踏青词

曹家达

东风吹人白日低,江南花落烟草齐。dōng fēng chuī rén bái rì dī,jiāng nán huā luò yān cǎo qí。
谁家女儿出城郭,弓弯忘却沾春泥。shuí jiā nǚ ér chū chéng guō,gōng wān wàng què zhān chūn ní。
麦苗风急春衫薄,暮寒萧瑟云鬟低。mài miáo fēng jí chūn shān báo,mù hán xiāo sè yún huán dī。
山花含愁照归路,异日行人唱大堤。shān huā hán chóu zhào guī lù,yì rì xíng rén chàng dà dī。

子夜春歌八首

曹家达

郎向关山道,春深未及归。láng xiàng guān shān dào,chūn shēn wèi jí guī。
春愁如草长,喂得郎马肥。chūn chóu rú cǎo zhǎng,wèi dé láng mǎ féi。

子夜春歌八首

曹家达

郎心似浮云,夜夜风雨多。láng xīn shì fú yún,yè yè fēng yǔ duō。
妾心似明月,圆缺当奈何。qiè xīn shì míng yuè,yuán quē dāng nài hé。