古诗词

题读内经图为秦生伯未作二首

曹家达

大造生人无纪序,福慧不备错痒癙。dà zào shēng rén wú jì xù,fú huì bù bèi cuò yǎng shǔ。
鼎湖老子忧天阙,呼石补天石应语。dǐng hú lǎo zi yōu tiān quē,hū shí bǔ tiān shí yīng yǔ。
大挠甲子曾几年,古意荒忽无人传。dà náo jiǎ zi céng jǐ nián,gǔ yì huāng hū wú rén chuán。
荒崖石匣发野火,百丈熊熊光烛天。huāng yá shí xiá fā yě huǒ,bǎi zhàng xióng xióng guāng zhú tiān。
轩皇旧文初简约,增之益之秦扁鹊。xuān huáng jiù wén chū jiǎn yuē,zēng zhī yì zhī qín biǎn què。
后来白氏词益繁,道在钩沉殊不恶。hòu lái bái shì cí yì fán,dào zài gōu chén shū bù è。
始著竹帛自汉家,群言容有毫厘差。shǐ zhù zhú bó zì hàn jiā,qún yán róng yǒu háo lí chà。
六经传变乃定体,巨眼特出张长沙。liù jīng chuán biàn nǎi dìng tǐ,jù yǎn tè chū zhāng zhǎng shā。
班书艺文颇慎重,隋唐以后始参综。bān shū yì wén pǒ shèn zhòng,suí táng yǐ hòu shǐ cān zōng。
猜您喜欢

绝句题梅花画箑二首

曹家达

江天夜云静,斜月飞孤景。jiāng tiān yè yún jìng,xié yuè fēi gū jǐng。
独鹤横江来,高寒数声迥。dú hè héng jiāng lái,gāo hán shù shēng jiǒng。

绝句题梅花画箑二首

曹家达

烟光荡吟魄,潭月漾深碧。yān guāng dàng yín pò,tán yuè yàng shēn bì。
湘妃出水寒,独立冻蛟脊。xiāng fēi chū shuǐ hán,dú lì dòng jiāo jí。

写梅

曹家达

疏影落毵毵,相思心上担。shū yǐng luò sān sān,xiāng sī xīn shàng dān。
东风吹不醒,昨夜梦江南。dōng fēng chuī bù xǐng,zuó yè mèng jiāng nán。

题画梅

曹家达

寒风动茅屋,孤芳自空谷。hán fēng dòng máo wū,gū fāng zì kōng gǔ。
荒山人迹稀,明月照幽独。huāng shān rén jì xī,míng yuè zhào yōu dú。

画梅绝句

曹家达

坚冰碎石骨,众芳殚消歇。jiān bīng suì shí gǔ,zhòng fāng dān xiāo xiē。
空山风雪寒,独立抱明月。kōng shān fēng xuě hán,dú lì bào míng yuè。

又四首

曹家达

疏林倚寒沼,幽芳动岁杪。shū lín yǐ hán zhǎo,yōu fāng dòng suì miǎo。
渡头风雪多,啼鸦弄清晓。dù tóu fēng xuě duō,tí yā nòng qīng xiǎo。

又四首

曹家达

可人期不来,天寒日复暮。kě rén qī bù lái,tiān hán rì fù mù。
徙倚下庭阶,回风动芳树。xǐ yǐ xià tíng jiē,huí fēng dòng fāng shù。

又四首

曹家达

何处鹤声来,飞入寥天一。hé chù hè shēng lái,fēi rù liáo tiān yī。
回飙动地起,江潭树萧瑟。huí biāo dòng dì qǐ,jiāng tán shù xiāo sè。

又四首

曹家达

无限江南北,芳华胜迹留。wú xiàn jiāng nán běi,fāng huá shèng jì liú。
即今人不见,明月满江楼。jí jīn rén bù jiàn,míng yuè mǎn jiāng lóu。

题画梅四首

曹家达

山崖冻欲裂,啼鸟正幽绝。shān yá dòng yù liè,tí niǎo zhèng yōu jué。
笔花寒不飞,中含太古雪。bǐ huā hán bù fēi,zhōng hán tài gǔ xuě。

题画梅四首

曹家达

行踪不到处,石路生青苔。xíng zōng bù dào chù,shí lù shēng qīng tái。
东风动南枝,微阴潭上来。dōng fēng dòng nán zhī,wēi yīn tán shàng lái。

题画梅四首

曹家达

山深日复暮,幽花才半树。shān shēn rì fù mù,yōu huā cái bàn shù。
不见咏花人,长烟约轻素。bù jiàn yǒng huā rén,zhǎng yān yuē qīng sù。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

樛枝耸复低,逶迤带渌水。jiū zhī sǒng fù dī,wēi yí dài lù shuǐ。
思君此何极,流溯终靡已。sī jūn cǐ hé jí,liú sù zhōng mí yǐ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

江陲得清赏,良辰竟何许。jiāng chuí dé qīng shǎng,liáng chén jìng hé xǔ。
香风蕊上发,春心澹容与。xiāng fēng ruǐ shàng fā,chūn xīn dàn róng yǔ。

谢生幼陶鼎镕临行属画梅并集玄晖语为四绝句

曹家达

生烟纷漠漠,坐视阶前湿。shēng yān fēn mò mò,zuò shì jiē qián shī。
幽客滞江皋,夜夜空伫立。yōu kè zhì jiāng gāo,yè yè kōng zhù lì。