古诗词

鹦鹉曲·别意

冯子振

花骢嘶断留侬住。huā cōng sī duàn liú nóng zhù。
满酌酒劝据鞍父。mǎn zhuó jiǔ quàn jù ān fù。
柳青青万里初程,点染阳关朝雨。liǔ qīng qīng wàn lǐ chū chéng,diǎn rǎn yáng guān cháo yǔ。
怨春风雁不回头,一个个背人飞去。yuàn chūn fēng yàn bù huí tóu,yī gè gè bèi rén fēi qù。
望河桥敛衽频啼,早蓦到长亭短处。wàng hé qiáo liǎn rèn pín tí,zǎo mò dào zhǎng tíng duǎn chù。
冯子振

冯子振

冯子振,元代散曲名家,1253-1348,字海粟,自号瀛洲洲客、怪怪道人,湖南攸县人。自幼勤奋好学。元大德二年(1298)登进士及第,时年47岁,人谓“大器晚成”。朝廷重其才学,先召为集贤院学士、待制,继任承事郎,连任保宁(今四川境内)、彰德(今河南安阳)节度使。晚年归乡著述。世称其“博洽经史,于书无所不记”,且文思敏捷。下笔不能自休。一生著述颇丰,传世有《居庸赋》、《十八公赋》、《华清古乐府》、《海粟诗集》等书文,以散曲最著。 冯子振的作品>>

猜您喜欢

鹦鹉曲·园父

冯子振

紫门鸡犬山前住。zǐ mén jī quǎn shān qián zhù。
笑语听伛背园父。xiào yǔ tīng yǔ bèi yuán fù。
辘轳边抱瓮浇畦,点点阳春膏雨。lù lú biān bào wèng jiāo qí,diǎn diǎn yáng chūn gāo yǔ。
菜花间蝶也飞来,又趁暖风双去。cài huā jiān dié yě fēi lái,yòu chèn nuǎn fēng shuāng qù。
杏梢红韭嫩泉香,是老瓦盆边饮处。xìng shāo hóng jiǔ nèn quán xiāng,shì lǎo wǎ pén biān yǐn chù。

鹦鹉曲·赤壁怀古

冯子振

茅庐诸葛亲曾住。máo lú zhū gé qīn céng zhù。
早赚出抱膝梁父。zǎo zhuàn chū bào xī liáng fù。
笑谈间汉鼎三分,不记得南阳耕雨。xiào tán jiān hàn dǐng sān fēn,bù jì dé nán yáng gēng yǔ。
叹西风卷尽豪华,往事大江东去。tàn xī fēng juǎn jǐn háo huá,wǎng shì dà jiāng dōng qù。
彻如今话说渔樵,算也是英雄了处。chè rú jīn huà shuō yú qiáo,suàn yě shì yīng xióng le chù。

鹦鹉曲·陆羽风流

冯子振

儿啼漂向波心住。ér tí piāo xiàng bō xīn zhù。
舍得陆羽唤谁父。shě dé lù yǔ huàn shuí fù。
杜司空席上从容,点出茶瓯花雨。dù sī kōng xí shàng cóng róng,diǎn chū chá ōu huā yǔ。
散蓬莱两腋清风,未便玉川仙去。sàn péng lái liǎng yè qīng fēng,wèi biàn yù chuān xiān qù。
待中泠一滴分时,看满注黄金鼎处。dài zhōng líng yī dī fēn shí,kàn mǎn zhù huáng jīn dǐng chù。

鹦鹉曲·庞隐图

冯子振

团栾话里禅龛住。tuán luán huà lǐ chán kān zhù。
灵昭女对老庞父。líng zhāo nǚ duì lǎo páng fù。
利名心不挂丝毫,更肯沾风粘雨。lì míng xīn bù guà sī háo,gèng kěn zhān fēng zhān yǔ。
叹黄金散尽还家,逝水看流年去。tàn huáng jīn sàn jǐn hái jiā,shì shuǐ kàn liú nián qù。
只寻常卖簟篱休,这眷属今无讨处。zhǐ xún cháng mài diàn lí xiū,zhè juàn shǔ jīn wú tǎo chù。

鹦鹉曲·拔宅冲生图

冯子振

淮南仙客蓬莱住。huái nán xiān kè péng lái zhù。
发漆黑变雪髯父。fā qī hēi biàn xuě rán fù。
八公山九转丹成,洗尽腥风咸雨。bā gōng shān jiǔ zhuǎn dān chéng,xǐ jǐn xīng fēng xián yǔ。
想云霄犬吠鸡鸣,拔宅向青霄去。xiǎng yún xiāo quǎn fèi jī míng,bá zhái xiàng qīng xiāo qù。
劝长安热客回头,镜影到流年老处。quàn zhǎng ān rè kè huí tóu,jìng yǐng dào liú nián lǎo chù。

鹧鸪天·赠珠帘秀

冯子振

凭倚东风远映楼。píng yǐ dōng fēng yuǎn yìng lóu。
流莺窥面燕低头。liú yīng kuī miàn yàn dī tóu。
虾须瘦影纤纤织,龟背香纹细细浮。xiā xū shòu yǐng xiān xiān zhī,guī bèi xiāng wén xì xì fú。
红雾敛,彩云收。hóng wù liǎn,cǎi yún shōu。
海霞为带月为钩。hǎi xiá wèi dài yuè wèi gōu。
夜来卷尽西山雨,不着人间半点愁。yè lái juǎn jǐn xī shān yǔ,bù zhe rén jiān bàn diǎn chóu。

塔灯

冯子振

擎天一柱碍云低,破暗功同日月齐。qíng tiān yī zhù ài yún dī,pò àn gōng tóng rì yuè qí。
半夜火龙蟠地轴,八方星象下天梯。bàn yè huǒ lóng pán dì zhóu,bā fāng xīng xiàng xià tiān tī。
光摇滟滪沿珠蚌,影落沧溟照水犀。guāng yáo yàn yù yán zhū bàng,yǐng luò cāng míng zhào shuǐ xī。
文焰逼人高万丈,倒提铁笔向空题。wén yàn bī rén gāo wàn zhàng,dào tí tiě bǐ xiàng kōng tí。

鹤骨笛

冯子振

胎仙脱胫寄飞琼,换羽移宫学凤鸣。tāi xiān tuō jìng jì fēi qióng,huàn yǔ yí gōng xué fèng míng。
喷月未醒千载梦,彻云犹带九皋声。pēn yuè wèi xǐng qiān zài mèng,chè yún yóu dài jiǔ gāo shēng。
管含芝露吹香远,调引松风入髓清。guǎn hán zhī lù chuī xiāng yuǎn,diào yǐn sōng fēng rù suǐ qīng。
莫向山头吹暮雪,笼中媒老正关情。mò xiàng shān tóu chuī mù xuě,lóng zhōng méi lǎo zhèng guān qíng。

旌表申孝子门

冯子振

竹熨轻舆到处安,水温半菽尽情欢。zhú yùn qīng yú dào chù ān,shuǐ wēn bàn shū jǐn qíng huān。
寸心不暂三晖置,万顷何如一亩宽。cùn xīn bù zàn sān huī zhì,wàn qǐng hé rú yī mǔ kuān。
高盖门闾华黼黻,斑衣岁月老巾冠。gāo gài mén lǘ huá fǔ fú,bān yī suì yuè lǎo jīn guān。
遥怜续汉书申孝,千古申屠又有蟠。yáo lián xù hàn shū shēn xiào,qiān gǔ shēn tú yòu yǒu pán。

登金山

冯子振

双塔嵯峨耸碧空,烂银堆里紫金峰。shuāng tǎ cuó é sǒng bì kōng,làn yín duī lǐ zǐ jīn fēng。
江流吴楚三千里,山压蓬莱第一宫。jiāng liú wú chǔ sān qiān lǐ,shān yā péng lái dì yī gōng。
云外楼台迷鸟雀,水边钟鼓振蛟龙。yún wài lóu tái mí niǎo què,shuǐ biān zhōng gǔ zhèn jiāo lóng。
问僧何处风涛险,郭璞坟前浪打风。wèn sēng hé chù fēng tāo xiǎn,guō pú fén qián làng dǎ fēng。

杨花二首

冯子振

曾与行人惜翠条,而今飞絮满河桥。céng yǔ xíng rén xī cuì tiáo,ér jīn fēi xù mǎn hé qiáo。
一分流水萍初碎,百尺春风雪未消。yī fēn liú shuǐ píng chū suì,bǎi chǐ chūn fēng xuě wèi xiāo。
微扑妆楼啼半面,乍黏舞席折纤腰。wēi pū zhuāng lóu tí bàn miàn,zhà nián wǔ xí zhé xiān yāo。
沾泥更傍谁家砌,帘户新声紫燕娇。zhān ní gèng bàng shuí jiā qì,lián hù xīn shēng zǐ yàn jiāo。

杨花二首

冯子振

婉娩春风与愿违,悠扬风日暂无辉。wǎn miǎn chūn fēng yǔ yuàn wéi,yōu yáng fēng rì zàn wú huī。
不随芳树千林歇,还称游丝百尺飞。bù suí fāng shù qiān lín xiē,hái chēng yóu sī bǎi chǐ fēi。
梦落吴蚕欺白茧,心随代马恋征衣。mèng luò wú cán qī bái jiǎn,xīn suí dài mǎ liàn zhēng yī。
凤池踪迹逡巡到,未忍飘零拂钓矶。fèng chí zōng jì qūn xún dào,wèi rěn piāo líng fú diào jī。

题黄鹤楼

冯子振

鹤楼千尺倚晴阑,大别山前舞峻鸾。hè lóu qiān chǐ yǐ qíng lán,dà bié shān qián wǔ jùn luán。
昨日英雄无问处,依然江汉涌波澜。zuó rì yīng xióng wú wèn chù,yī rán jiāng hàn yǒng bō lán。

题扬州琼花

冯子振

锦帆隐隐到天涯,古道残阳泣暮鸦。jǐn fān yǐn yǐn dào tiān yá,gǔ dào cán yáng qì mù yā。
莫为龙舟更惆怅,庆陵依旧看琼花。mò wèi lóng zhōu gèng chóu chàng,qìng líng yī jiù kàn qióng huā。

云林清远四时词四首

冯子振

花分石径蝶衣裳,蜂恼晴檐燕雨香。huā fēn shí jìng dié yī shang,fēng nǎo qíng yán yàn yǔ xiāng。
解事野桃吹绮片,谁教赚到鹄仙乡。jiě shì yě táo chuī qǐ piàn,shuí jiào zhuàn dào gǔ xiān xiāng。
951234567