古诗词

村寓用晞见韵

黄毓祺

无情草色为谁萋,沦落归来一短藜。wú qíng cǎo sè wèi shuí qī,lún luò guī lái yī duǎn lí。
春水自流茅舍外,夕阳犹在石桥西。chūn shuǐ zì liú máo shě wài,xī yáng yóu zài shí qiáo xī。
早衰有质同蒲柳,旧学无心付枣梨。zǎo shuāi yǒu zhì tóng pú liǔ,jiù xué wú xīn fù zǎo lí。
寄语儿曹休似我,五更风雨听鸡啼。jì yǔ ér cáo xiū shì wǒ,wǔ gèng fēng yǔ tīng jī tí。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

咏史三十一首

黄毓祺

张俭亡命时,投止靡不容。zhāng jiǎn wáng mìng shí,tóu zhǐ mí bù róng。
或捐城委爵,或破族殒躬。huò juān chéng wěi jué,huò pò zú yǔn gōng。
一人祸万家,见讥冶家佣。yī rén huò wàn jiā,jiàn jī yě jiā yōng。
孽诚自己作,保纳能无功。niè chéng zì jǐ zuò,bǎo nà néng wú gōng。
鲁国有孔母,实生褒与融。lǔ guó yǒu kǒng mǔ,shí shēng bāo yǔ róng。
一门争赴死,岂非烈士风。yī mén zhēng fù sǐ,qǐ fēi liè shì fēng。
融实知其情,融实匿其踪。róng shí zhī qí qíng,róng shí nì qí zōng。
阿母实未闻,阿兄实未逢。ā mǔ shí wèi wén,ā xiōng shí wèi féng。
融死且不恨,慷慨披心胸。róng sǐ qiě bù hèn,kāng kǎi pī xīn xiōng。
世态如浮云,突兀多奇峰。shì tài rú fú yún,tū wù duō qí fēng。
白衣幻苍狗,轻薄粉难穷。bái yī huàn cāng gǒu,qīng báo fěn nán qióng。
富贵蚁附膻,贫贱鸟在笼。fù guì yǐ fù shān,pín jiàn niǎo zài lóng。
矧彼罹患难,历乱飘孤蓬。shěn bǐ lí huàn nán,lì luàn piāo gū péng。
谁肯相救援,投身汤火中。shuí kěn xiāng jiù yuán,tóu shēn tāng huǒ zhōng。
融也卓荦姿,一见怜老翁。róng yě zhuó luò zī,yī jiàn lián lǎo wēng。
严气与正性,遂为海内宗。yán qì yǔ zhèng xìng,suì wèi hǎi nèi zōng。
视操鬼蜮如,诛操狐兔同。shì cāo guǐ yù rú,zhū cāo hú tù tóng。
当其年十六,早露头角雄。dāng qí nián shí liù,zǎo lù tóu jiǎo xióng。
何怪苏眉山,惊叹人中龙。hé guài sū méi shān,jīng tàn rén zhōng lóng。

咏史三十一首

黄毓祺

操初得彧从,即比诸子房。cāo chū dé yù cóng,jí bǐ zhū zi fáng。
彧劝操取兖,亦比诸高光。yù quàn cāo qǔ yǎn,yì bǐ zhū gāo guāng。
既为操也臣,岂为汉也亡。jì wèi cāo yě chén,qǐ wèi hàn yě wáng。
其仁先管仲,司马准的伤。qí rén xiān guǎn zhòng,sī mǎ zhǔn de shāng。
其道似伯夷,大苏稚且狂。qí dào shì bó yí,dà sū zhì qiě kuáng。
牧之不云乎,教盗以穴墙。mù zhī bù yún hū,jiào dào yǐ xué qiáng。
发匮不同挈,乃欲居于良。fā kuì bù tóng qiè,nǎi yù jū yú liáng。
或云彧自杀,志亦良可伤。huò yún yù zì shā,zhì yì liáng kě shāng。
方彧留寿春,抱疾仍彷徨。fāng yù liú shòu chūn,bào jí réng páng huáng。
操也馈之食,发视但空筐。cāo yě kuì zhī shí,fā shì dàn kōng kuāng。
正如周亚夫,赐肉景帝傍。zhèng rú zhōu yà fū,cì ròu jǐng dì bàng。
大胔不置箸,杀机盖已彰。dà zì bù zhì zhù,shā jī gài yǐ zhāng。
然则操杀彧,世论徒蜩螗。rán zé cāo shā yù,shì lùn tú tiáo táng。

咏史三十一首

黄毓祺

悌为儿童时,受知丞相素。tì wèi ér tóng shí,shòu zhī chéng xiāng sù。
常恐不得死,仰负名贤顾。cháng kǒng bù dé sǐ,yǎng fù míng xián gù。
乃知名下士,关系非细故。nǎi zhī míng xià shì,guān xì fēi xì gù。
几幸出其门,愿言步亦步。jǐ xìng chū qí mén,yuàn yán bù yì bù。
盛名不自爱,渝节而攺度。shèng míng bù zì ài,yú jié ér yǐ dù。
举世遂靡然,岂非为所误。jǔ shì suì mí rán,qǐ fēi wèi suǒ wù。

咏史三十一首

黄毓祺

孙拯下狱吏,拷掠极百千。sūn zhěng xià yù lì,kǎo lüè jí bǎi qiān。
两踝皆骨见,终讼机云冤。liǎng huái jiē gǔ jiàn,zhōng sòng jī yún yuān。
君何不爱身,拯也叹仰天。jūn hé bù ài shēn,zhěng yě tàn yǎng tiān。
陆君世奇才,吾蒙知爱偏。lù jūn shì qí cái,wú méng zhī ài piān。
义不忍相负,一死分固然。yì bù rěn xiāng fù,yī sǐ fēn gù rán。
卒以三族殉,无救于平原。zú yǐ sān zú xùn,wú jiù yú píng yuán。
古今事势殊,所全有大焉。gǔ jīn shì shì shū,suǒ quán yǒu dà yān。
要之烈士心,千载常相关。yào zhī liè shì xīn,qiān zài cháng xiāng guān。

咏史三十一首

黄毓祺

珍重侍中血,溅衣勿浣也。zhēn zhòng shì zhōng xuè,jiàn yī wù huàn yě。
孝惠且知之,何况进此者。xiào huì qiě zhī zhī,hé kuàng jìn cǐ zhě。
今人多泰准,七尺肯轻舍。jīn rén duō tài zhǔn,qī chǐ kěn qīng shě。
安危难可期,所恃有佳马。ān wēi nán kě qī,suǒ shì yǒu jiā mǎ。

咏史三十一首

黄毓祺

邓艾下巴蜀,汉使跪奉玺。dèng ài xià bā shǔ,hàn shǐ guì fèng xǐ。
王浚入石头,吴行舆榇礼。wáng jùn rù shí tóu,wú xíng yú chèn lǐ。
晋怀迫胡骑,不获浮雒水。jìn huái pò hú qí,bù huò fú luò shuǐ。
步出华林园,追执如犬豕。bù chū huá lín yuán,zhuī zhí rú quǎn shǐ。
乐此不思蜀,蜀技徒靡靡。lè cǐ bù sī shǔ,shǔ jì tú mí mí。
先人坟墓在,西悲讵能已。xiān rén fén mù zài,xī bēi jù néng yǐ。
语何似却正,诚有如尊旨。yǔ hé shì què zhèng,chéng yǒu rú zūn zhǐ。
南方待陛下,设座亦复尔。nán fāng dài bì xià,shè zuò yì fù ěr。
凿目剥面皮,此事何等理。záo mù bō miàn pí,cǐ shì hé děng lǐ。
臣有弑其君,则加此刑耳。chén yǒu shì qí jūn,zé jiā cǐ xíng ěr。
骨肉何自残,大汉运将启。gǔ ròu hé zì cán,dà hàn yùn jiāng qǐ。
故递相驱除,殆为天所使。gù dì xiāng qū chú,dài wèi tiān suǒ shǐ。
一则令充愧,一则令聪喜。yī zé lìng chōng kuì,yī zé lìng cōng xǐ。
一令昭绝倒,无情乃至此。yī lìng zhāo jué dào,wú qíng nǎi zhì cǐ。
安乐如冻蝇,痴呆故莫比。ān lè rú dòng yíng,chī dāi gù mò bǐ。
归命颇倔强,利口如虿尾。guī mìng pǒ jué qiáng,lì kǒu rú chài wěi。
悲哉平阿公,岂曰词令美。bēi zāi píng ā gōng,qǐ yuē cí lìng měi。
摇尾空乞怜,不救青衣耻。yáo wěi kōng qǐ lián,bù jiù qīng yī chǐ。
总之亡国君,无一而可矣。zǒng zhī wáng guó jūn,wú yī ér kě yǐ。
堂堂烈丈夫,敬为社稷死。táng táng liè zhàng fū,jìng wèi shè jì sǐ。

咏史三十一首

黄毓祺

晋室胡然东,起于镇建业。jìn shì hú rán dōng,qǐ yú zhèn jiàn yè。
露次躬甲胄,遍移四方檄。lù cì gōng jiǎ zhòu,biàn yí sì fāng xí。
稽留斩督运,北征期刻日。jī liú zhǎn dū yùn,běi zhēng qī kè rì。
推心司马导,每事必咨决。tuī xīn sī mǎ dǎo,měi shì bì zī jué。
江河既云异,神州宜戮力。jiāng hé jì yún yì,shén zhōu yí lù lì。
何至作楚囚,言之殊激烈。hé zhì zuò chǔ qiú,yán zhī shū jī liè。
究竟君臣间,复雠不甚切。jiū jìng jūn chén jiān,fù chóu bù shén qiè。
初无大机用,小小自树立。chū wú dà jī yòng,xiǎo xiǎo zì shù lì。
接士则以谦,足用则以啬。jiē shì zé yǐ qiān,zú yòng zé yǐ sè。
政事以清净,主谋技粗毕。zhèng shì yǐ qīng jìng,zhǔ móu jì cū bì。
尔时有心人,吾敬祖生逖。ěr shí yǒu xīn rén,wú jìng zǔ shēng tì。
纠合谱骁健,言于安东曰。jiū hé pǔ xiāo jiàn,yán yú ān dōng yuē。
戎胡毒中土,遗民苦残贼。róng hú dú zhōng tǔ,yí mín kǔ cán zéi。
人皆思自奋,命将出师急。rén jiē sī zì fèn,mìng jiāng chū shī jí。
诚使如逖者,部署相统率。chéng shǐ rú tì zhě,bù shǔ xiāng tǒng lǜ。
望风争响应,岂患无豪杰。wàng fēng zhēng xiǎng yīng,qǐ huàn wú háo jié。
渡江抵中流,慷慨歌击楫。dù jiāng dǐ zhōng liú,kāng kǎi gē jī jí。
誓必清中原,不信如皦日。shì bì qīng zhōng yuán,bù xìn rú jiǎo rì。
先是两主簿,司州同寝息。xiān shì liǎng zhǔ bù,sī zhōu tóng qǐn xī。
此声非恶声,起舞自中夕。cǐ shēng fēi è shēng,qǐ wǔ zì zhōng xī。
良马轻著鞭,果先刘越石。liáng mǎ qīng zhù biān,guǒ xiān liú yuè shí。
尝闻伐猃狁,诗人美尹吉。cháng wén fá xiǎn yǔn,shī rén měi yǐn jí。
所以能成功,张仲在君侧。suǒ yǐ néng chéng gōng,zhāng zhòng zài jūn cè。
然则士雅军,岂非茂宏责。rán zé shì yǎ jūn,qǐ fēi mào hóng zé。
当其初遣时,应请聊塞白。dāng qí chū qiǎn shí,yīng qǐng liáo sāi bái。
簿具千人廪,布止三千疋。bù jù qiān rén lǐn,bù zhǐ sān qiān pǐ。
起冶自铸兵,铠仗曾不给。qǐ yě zì zhù bīng,kǎi zhàng céng bù gěi。
迄夫驻雍邱,甘苦共士卒。qì fū zhù yōng qiū,gān kǔ gòng shì zú。
约已务施予,新附勤抚纳。yuē yǐ wù shī yǔ,xīn fù qín fǔ nà。
经略河以南,荡焉剪荆棘。jīng lüè hé yǐ nán,dàng yān jiǎn jīng jí。
练兵仍积谷,指顾取河北。liàn bīng réng jī gǔ,zhǐ gù qǔ hé běi。
国将有内难,王刘方搆隙。guó jiāng yǒu nèi nán,wáng liú fāng gòu xì。
大功知不遂,怏怏抱病殁。dà gōng zhī bù suì,yàng yàng bào bìng mò。
江左遽偏安,不思进咫尺。jiāng zuǒ jù piān ān,bù sī jìn zhǐ chǐ。
谁料王丞相,衰飒至此极。shuí liào wáng chéng xiāng,shuāi sà zhì cǐ jí。
其心爱一隅,用之恐并失。qí xīn ài yī yú,yòng zhī kǒng bìng shī。
幽冥逢镇西,可能无愧色。yōu míng féng zhèn xī,kě néng wú kuì sè。
即今寰海沸,龙蛇正杂遝。jí jīn huán hǎi fèi,lóng shé zhèng zá tà。
咿喔邻鸡鸣,时贤酣枕席。yī ō lín jī míng,shí xián hān zhěn xí。
我此一瓣香,敬为豫州爇。wǒ cǐ yī bàn xiāng,jìng wèi yù zhōu ruò。

咏史三十一首

黄毓祺

谁最平峻功,共推陶士行。shuí zuì píng jùn gōng,gòng tuī táo shì xíng。
砥柱咸和闲,敛膝无攲倾。dǐ zhù xián hé xián,liǎn xī wú qī qīng。
朝暮运百甓,习劳惜分阴。cháo mù yùn bǎi pì,xí láo xī fēn yīn。
木屑暨竹头,综理纤悉能。mù xiè jì zhú tóu,zōng lǐ xiān xī néng。
赫然生八翼,乘风上天门。hè rán shēng bā yì,chéng fēng shàng tiān mén。
每思折翼梦,满盛惧不胜。měi sī zhé yì mèng,mǎn shèng jù bù shèng。
明鉴似魏武,忠顺似孔明。míng jiàn shì wèi wǔ,zhōng shùn shì kǒng míng。
投袂歼跋扈,咄嗟定江陵。tóu mèi jiān bá hù,duō jiē dìng jiāng líng。
默也杀方州,用为方州尊。mò yě shā fāng zhōu,yòng wèi fāng zhōu zūn。
向令害宰相,宰相亦所应。xiàng lìng hài zǎi xiāng,zǎi xiāng yì suǒ yīng。
贻书王茂宏,俊快尤绝伦。yí shū wáng mào hóng,jùn kuài yóu jué lún。
第就入讨峻,未若温太真。dì jiù rù tǎo jùn,wèi ruò wēn tài zhēn。
赴难死同仇,宁以疆场分。fù nán sǐ tóng chóu,níng yǐ jiāng chǎng fēn。
进如石投卵,切齿恨稍伸。jìn rú shí tóu luǎn,qiè chǐ hèn shāo shēn。
若复召兵返,是败于几成。ruò fù zhào bīng fǎn,shì bài yú jǐ chéng。
征西深感悟,戎衣辄兼程。zhēng xī shēn gǎn wù,róng yī zhé jiān chéng。
石头欲西归,旋踵与祸邻。shí tóu yù xī guī,xuán zhǒng yǔ huò lín。
譬如骑猛虎,中下不并存。pì rú qí měng hǔ,zhōng xià bù bìng cún。
义旗将回指,慎毋撄众心。yì qí jiāng huí zhǐ,shèn wú yīng zhòng xīn。
征西愈感悟,分米饷峤军。zhēng xī yù gǎn wù,fēn mǐ xiǎng jiào jūn。
未功先拜官,骠骑命敢闻。wèi gōng xiān bài guān,biāo qí mìng gǎn wén。
洒泣誓登舟,臣等受国恩。sǎ qì shì dēng zhōu,chén děng shòu guó ēn。
济则与同祚,不济当死身。jì zé yǔ tóng zuò,bù jì dāng sǐ shēn。
大书峤似侃,一字皎日星。dà shū jiào shì kǎn,yī zì jiǎo rì xīng。
前此闻敦谋,谬为恭且勤。qián cǐ wén dūn móu,miù wèi gōng qiě qín。
盛称钱世仪,满腹皆精神。shèng chēng qián shì yí,mǎn fù jiē jīng shén。
饯别起行酒,凤饮未及唇。jiàn bié qǐ xíng jiǔ,fèng yǐn wèi jí chún。
手版坠其帻,阳醉加色声。shǒu bǎn zhuì qí zé,yáng zuì jiā sè shēng。
京尹无后言,安坐□讨敦。jīng yǐn wú hòu yán,ān zuò tǎo dūn。
最初诣建康,特遣繇刘琨。zuì chū yì jiàn kāng,tè qiǎn yáo liú kūn。
晋祚虽云衰,天命犹未更。jìn zuò suī yún shuāi,tiān mìng yóu wèi gèng。
我整河朔师,江南惟赖卿。wǒ zhěng hé shuò shī,jiāng nán wéi lài qīng。
劝进岂细故,胜任非他人。quàn jìn qǐ xì gù,shèng rèn fēi tā rén。
不忠故非孝,灿灿在孝经。bù zhōng gù fēi xiào,càn càn zài xiào jīng。
既至苦请归,亦念慈母恩。jì zhì kǔ qǐng guī,yì niàn cí mǔ ēn。
世梗道途涩,梓宫稽奉迎。shì gěng dào tú sè,zǐ gōng jī fèng yíng。
绝裾遂永诀,此恨何时平。jué jū suì yǒng jué,cǐ hèn hé shí píng。

咏史三十一首

黄毓祺

卡家尚书令,督军拒清溪。kǎ jiā shàng shū lìng,dū jūn jù qīng xī。
背痈正新愈,苦战力不支。bèi yōng zhèng xīn yù,kǔ zhàn lì bù zhī。
二子亦阵亡,其母哭抚尸。èr zi yì zhèn wáng,qí mǔ kū fǔ shī。
父忠子尽孝,死也甘如饴。fù zhōng zi jǐn xiào,sǐ yě gān rú yí。
导非社稷臣,正色曾箴规。dǎo fēi shè jì chén,zhèng sè céng zhēn guī。
嗣皇尚未立,岂臣辞疾时。sì huáng shàng wèi lì,qǐ chén cí jí shí。
又请免导官,亏法而从私。yòu qǐng miǎn dǎo guān,kuī fǎ ér cóng sī。
事虽寝不行,举朝严惮之。shì suī qǐn bù xíng,jǔ cháo yán dàn zhī。
诸子宏风流,鄙吝非壶谁。zhū zi hóng fēng liú,bǐ lìn fēi hú shuí。
宁如含瓦石,放达非所期。níng rú hán wǎ shí,fàng dá fēi suǒ qī。
悖礼伤教化,倾覆实在兹。bèi lǐ shāng jiào huà,qīng fù shí zài zī。
乃信死难臣,平日谏诤姿。nǎi xìn sǐ nán chén,píng rì jiàn zhèng zī。
忠孝萃一门,可以悟修齐。zhōng xiào cuì yī mén,kě yǐ wù xiū qí。

咏史三十一首

黄毓祺

散骑常侍辛,所闻谊至高。sàn qí cháng shì xīn,suǒ wén yì zhì gāo。
挥手谢太常,报画甚琼瑶。huī shǒu xiè tài cháng,bào huà shén qióng yáo。
物极反必然,致至危是招。wù jí fǎn bì rán,zhì zhì wēi shì zhāo。
宜乘兹大捷,归命于天朝。yí chéng zī dà jié,guī mìng yú tiān cháo。
诚廉附繇夷,上寿享松乔。chéng lián fù yáo yí,shàng shòu xiǎng sōng qiáo。
冉闵亦自道,吾属故晋髦。rǎn mǐn yì zì dào,wú shǔ gù jìn máo。
迎惊都洛阳,分任州郡劳。yíng jīng dōu luò yáng,fēn rèn zhōu jùn láo。
因势可就功,名贤或易操。yīn shì kě jiù gōng,míng xián huò yì cāo。
陇西义不食,是身等秋毫。lǒng xī yì bù shí,shì shēn děng qiū háo。
至今想其风,使人意也消。zhì jīn xiǎng qí fēng,shǐ rén yì yě xiāo。

咏史三十一首

黄毓祺

楚之谋复雠,亡命汝颍间。chǔ zhī móu fù chóu,wáng mìng rǔ yǐng jiān。
刺客未得当,深夜称疾眠。cì kè wèi dé dāng,shēn yè chēng jí mián。
果自赍药从,情意殷殷然。guǒ zì jī yào cóng,qíng yì yīn yīn rán。
客乃出匕首,以其状告焉。kè nǎi chū bǐ shǒu,yǐ qí zhuàng gào yān。
将军裕所忌,努力自保全。jiāng jūn yù suǒ jì,nǔ lì zì bǎo quán。
仍以身事之,出入相周旋。réng yǐ shēn shì zhī,chū rù xiāng zhōu xuán。
寄语涉世人,逆亿何足贤。jì yǔ shè shì rén,nì yì hé zú xián。

咏史三十一首

黄毓祺

亦知袁景倩,不敌萧道成。yì zhī yuán jǐng qiàn,bù dí xiāo dào chéng。
正如一木支,无救大厦崩。zhèng rú yī mù zhī,wú jiù dà shà bēng。
顾谓其子最,名义古所敦。gù wèi qí zi zuì,míng yì gǔ suǒ dūn。
汝不失孝子,我不失忠臣。rǔ bù shī xiào zi,wǒ bù shī zhōng chén。
尔时刘尚书,父子亦殒身。ěr shí liú shàng shū,fù zi yì yǔn shēn。
百姓为之谣,可怜石头城。bǎi xìng wèi zhī yáo,kě lián shí tóu chéng。
石头真可怜,褚渊空复生。shí tóu zhēn kě lián,chǔ yuān kōng fù shēng。
举止有如此,何面堪向人。jǔ zhǐ yǒu rú cǐ,hé miàn kān xiàng rén。
不能杀袁刘,寒士分固应。bù néng shā yuán liú,hán shì fēn gù yīng。
出语胡不避,功曹名至今。chū yǔ hú bù bì,gōng cáo míng zhì jīn。

咏史三十一首

黄毓祺

侯景陷吴兴,太守书生耳。hóu jǐng xiàn wú xīng,tài shǒu shū shēng ěr。
战败整衣坐,视死如脱屣。zhàn bài zhěng yī zuò,shì sǐ rú tuō xǐ。
吾忝任专城,朝廷危至此。wú tiǎn rèn zhuān chéng,cháo tíng wēi zhì cǐ。
不能力匡复,是则深可耻。bù néng lì kuāng fù,shì zé shēn kě chǐ。
景犹怜悯之,欲存其一子。jǐng yóu lián mǐn zhī,yù cún qí yī zi。
自分吾一门,己在鬼录里。zì fēn wú yī mén,jǐ zài guǐ lù lǐ。
安能就尔胡,乞恩以贷死。ān néng jiù ěr hú,qǐ ēn yǐ dài sǐ。
世人恶无后,苟活聊尔尔。shì rén è wú hòu,gǒu huó liáo ěr ěr。
侧闻张也风,亦可少愧矣。cè wén zhāng yě fēng,yì kě shǎo kuì yǐ。

咏史三十一首

黄毓祺

晋阳初起甲,适从犹未决。jìn yáng chū qǐ jiǎ,shì cóng yóu wèi jué。
欲鼓行而西,仍恐进不克。yù gǔ xíng ér xī,réng kǒng jìn bù kè。
屈突凭坚城,退则为所蹑。qū tū píng jiān chéng,tuì zé wèi suǒ niè。
此策乃危道,腹背须受敌。cǐ cè nǎi wēi dào,fù bèi xū shòu dí。
莫若攻河东,主之自裴寂。mò ruò gōng hé dōng,zhǔ zhī zì péi jì。
公子曰不然,兵贵风雨疾。gōng zi yuē bù rán,bīng guì fēng yǔ jí。
吾席累胜威,西人望风匿。wú xí lèi shèng wēi,xī rén wàng fēng nì。
智勇不及措,取同振槁叶。zhì yǒng bù jí cuò,qǔ tóng zhèn gǎo yè。
倘顿坚城下,安坐糜日月。tǎng dùn jiān chéng xià,ān zuò mí rì yuè。
众心既以离,大事去可惜。zhòng xīn jì yǐ lí,dà shì qù kě xī。
济河定关中,约法十二则。jì hé dìng guān zhōng,yuē fǎ shí èr zé。
何哉隰城尉,一见如旧识。hé zāi xí chéng wèi,yī jiàn rú jiù shí。
何哉马邑丞,一呼忘旧隙。hé zāi mǎ yì chéng,yī hū wàng jiù xì。
壮士置幕府,参军置记室。zhuàng shì zhì mù fǔ,cān jūn zhì jì shì。
羲声布遐迩,文武焕然集。xī shēng bù xiá ěr,wén wǔ huàn rán jí。
而顾立幼君,盖其心欲得。ér gù lì yòu jūn,gài qí xīn yù dé。
自为大丞相,总揆加九锡。zì wèi dà chéng xiāng,zǒng kuí jiā jiǔ xī。
然后攘取焉,掩耳盗铃习。rán hòu rǎng qǔ yān,yǎn ěr dào líng xí。
前恭与后恭,两帝寻一辙。qián gōng yǔ hòu gōng,liǎng dì xún yī zhé。
神尧视世充,亦复何差别。shén yáo shì shì chōng,yì fù hé chà bié。
盖于起兵初,声罪讨弑逆。gài yú qǐ bīng chū,shēng zuì tǎo shì nì。
吊民数淫虐,遍移四方檄。diào mín shù yín nüè,biàn yí sì fāng xí。
庶几踵汤武,不循魏晋述。shù jǐ zhǒng tāng wǔ,bù xún wèi jìn shù。
尔时诸君子,惜哉见未及。ěr shí zhū jūn zi,xī zāi jiàn wèi jí。
泰山有道士,献书魏公密。tài shān yǒu dào shì,xiàn shū wèi gōng mì。
当乘士马锐,直指江都邑。dāng chéng shì mǎ ruì,zhí zhǐ jiāng dōu yì。
执取独夫广,号令天下一。zhí qǔ dú fū guǎng,hào lìng tiān xià yī。
斯谋奇而正,安往无俊物。sī móu qí ér zhèng,ān wǎng wú jùn wù。
或隐于屠贩,或寄于盗贼。huò yǐn yú tú fàn,huò jì yú dào zéi。
优游黄冠中,乃见徐洪客。yōu yóu huáng guān zhōng,nǎi jiàn xú hóng kè。
郑公发迹等,出处故殊绝。zhèng gōng fā jì děng,chū chù gù shū jué。
言可得而闻,招之不可得。yán kě dé ér wén,zhāo zhī bù kě dé。
翩翩失所往,岂蹈烟雾窟。piān piān shī suǒ wǎng,qǐ dǎo yān wù kū。
不然縠城隅,全身化为石。bù rán hú chéng yú,quán shēn huà wèi shí。

咏史三十一首

黄毓祺

贞观二年诏,谋反岂独为。zhēn guān èr nián zhào,móu fǎn qǐ dú wèi。
何患事不发,告密亦有宜。hé huàn shì bù fā,gào mì yì yǒu yí。
自今奴告主,勿受仍斩之。zì jīn nú gào zhǔ,wù shòu réng zhǎn zhī。
君臣逃两然,可以此理推。jūn chén táo liǎng rán,kě yǐ cǐ lǐ tuī。
笑杀不义侯,受封建武时。xiào shā bù yì hóu,shòu fēng jiàn wǔ shí。
128«3456789