古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

吾尝读无衣,为雪西戎耻。wú cháng dú wú yī,wèi xuě xī róng chǐ。
秦仲为大夫,诗人乃赋此。qín zhòng wèi dà fū,shī rén nǎi fù cǐ。
猃狁胡为者,内侵逼京邸。xiǎn yǔn hú wèi zhě,nèi qīn bī jīng dǐ。
薄伐惟尹吉,爰以六月美。báo fá wéi yǐn jí,yuán yǐ liù yuè měi。
蠢尔蛮荆族,犯顺扰南纪。chǔn ěr mán jīng zú,fàn shùn rǎo nán jì。
方叔出将兵,于是有采芑。fāng shū chū jiāng bīng,yú shì yǒu cǎi qǐ。
奉命征淮夷,辟疆南海抵。fèng mìng zhēng huái yí,pì jiāng nán hǎi dǐ。
诗人作江汉,实惟召公以。shī rén zuò jiāng hàn,shí wéi zhào gōng yǐ。
吾于公本末,流连不知几。wú yú gōng běn mò,liú lián bù zhī jǐ。
厉王出居彘。lì wáng chū jū zhì。
宣居襁褓里。xuān jū qiǎng bǎo lǐ。
十有四年间,共和天下理。shí yǒu sì nián jiān,gòng hé tiān xià lǐ。
如器未坠地,攲侧视所倚。rú qì wèi zhuì dì,qī cè shì suǒ yǐ。
出手从容正,既正徐徐起。chū shǒu cóng róng zhèng,jì zhèng xú xú qǐ。
呜呼旦奭后,庶几追负扆。wū hū dàn shì hòu,shù jǐ zhuī fù yǐ。
尝闻立孤事,成难死易耳。cháng wén lì gū shì,chéng nán sǐ yì ěr。
程勉为其难,公孙瞑目死。chéng miǎn wèi qí nán,gōng sūn míng mù sǐ。
他孩代赵孤,义声犹磊磊。tā hái dài zhào gū,yì shēng yóu lěi lěi。
何况匿公家,己子代太子。hé kuàng nì gōng jiā,jǐ zi dài tài zi。
千秋婴杵心,盖自召公始。qiān qiū yīng chǔ xīn,gài zì zhào gōng shǐ。
乳养史皇孙,狱门闭不启。rǔ yǎng shǐ huáng sūn,yù mén bì bù qǐ。
丙吉贤矣哉,去公尚千里。bǐng jí xián yǐ zāi,qù gōng shàng qiān lǐ。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

石屋洞

黄毓祺

闲坐屋子下,片石亦所欲。xián zuò wū zi xià,piàn shí yì suǒ yù。
何意于眼前,突兀见此屋。hé yì yú yǎn qián,tū wù jiàn cǐ wū。

万年宫

黄毓祺

夜宿武夷宫,向君揖而笑。yè sù wǔ yí gōng,xiàng jūn yī ér xiào。
我闻浩劫长,万年年最少。wǒ wén hào jié zhǎng,wàn nián nián zuì shǎo。

汉祀亭

黄毓祺

借问汉祀亭,何如集灵台。jiè wèn hàn sì tíng,hé rú jí líng tái。
茂陵秋草绿,汉武非仙才。mào líng qiū cǎo lǜ,hàn wǔ fēi xiān cái。

十三仙

黄毓祺

当闻酒仙语,爱酒不愧天。dāng wén jiǔ xiān yǔ,ài jiǔ bù kuì tiān。
胡为群仙谪,一往八百年。hú wèi qún xiān zhé,yī wǎng bā bǎi nián。

张仙岩

黄毓祺

知母忆子心,母子当相守。zhī mǔ yì zi xīn,mǔ zi dāng xiāng shǒu。
纵使游太清,能无一回首。zòng shǐ yóu tài qīng,néng wú yī huí shǒu。

狮子峰

黄毓祺

悬崖绝壁间,踞地有如此。xuán yá jué bì jiān,jù dì yǒu rú cǐ。
汝若解翻身,是名真狮子。rǔ ruò jiě fān shēn,shì míng zhēn shī zi。

兜鍪峰

黄毓祺

青山非战场,用武何为者。qīng shān fēi zhàn chǎng,yòng wǔ hé wèi zhě。
请君去危冠,露顶松风下。qǐng jūn qù wēi guān,lù dǐng sōng fēng xià。

铁板嶂

黄毓祺

丹山碧水中,独黑何傲岸。dān shān bì shuǐ zhōng,dú hēi hé ào àn。
石丈倘参禅,居然是铁汉。shí zhàng tǎng cān chán,jū rán shì tiě hàn。

翰墨岩

黄毓祺

何年片墨悬,磨人自今古。hé nián piàn mò xuán,mó rén zì jīn gǔ。
文字障未空,山水亦良苦。wén zì zhàng wèi kōng,shān shuǐ yì liáng kǔ。

虎鼻石

黄毓祺

石虎踞当途,鼻孔谁能共。shí hǔ jù dāng tú,bí kǒng shuí néng gòng。
倘遇苏子瞻,缩为怪石供。tǎng yù sū zi zhān,suō wèi guài shí gōng。

赤壁峰

黄毓祺

鹤影如人长,黄州秋月白。hè yǐng rú rén zhǎng,huáng zhōu qiū yuè bái。
谁知此山中,亦自有赤壁。shuí zhī cǐ shān zhōng,yì zì yǒu chì bì。

题诗岩

黄毓祺

不见题诗人,诗亦苍苔没。bù jiàn tí shī rén,shī yì cāng tái méi。
夜深照岩前,犹是太古月。yè shēn zhào yán qián,yóu shì tài gǔ yuè。

仙床石

黄毓祺

困来枕石头,长伸两脚睡。kùn lái zhěn shí tóu,zhǎng shēn liǎng jiǎo shuì。
只恐登斯床,又梦游仙事。zhǐ kǒng dēng sī chuáng,yòu mèng yóu xiān shì。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

今年锥与地俱空,兀坐风吹雨打中。jīn nián zhuī yǔ dì jù kōng,wù zuò fēng chuī yǔ dǎ zhōng。
忽报朝来薪亦尽,灶前失却丙丁童。hū bào cháo lái xīn yì jǐn,zào qián shī què bǐng dīng tóng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

瓮头饥鼠夜嗟吁,米价频年玉与珠。wèng tóu jī shǔ yè jiē xū,mǐ jià pín nián yù yǔ zhū。
折脚铛煨缨络粥,家风长自忆龙须。zhé jiǎo dāng wēi yīng luò zhōu,jiā fēng zhǎng zì yì lóng xū。
1281234567»