古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

愚闻民所思,是则天所与。yú wén mín suǒ sī,shì zé tiān suǒ yǔ。
若乃民所怨,岂非天所去。ruò nǎi mín suǒ yuàn,qǐ fēi tiān suǒ qù。
思汉非一日,讴吟遍寰宇。sī hàn fēi yī rì,ōu yín biàn huán yǔ。
从民上合天,大事斯可举。cóng mín shàng hé tiān,dà shì sī kě jǔ。
王常真忠臣,金石等心膂。wáng cháng zhēn zhōng chén,jīn shí děng xīn lǚ。
何哉申屠刚,亦能作此语。hé zāi shēn tú gāng,yì néng zuò cǐ yǔ。
人畔天所失,人归天所与。rén pàn tiān suǒ shī,rén guī tiān suǒ yǔ。
汉帝殆天福,难可人力诩。hàn dì dài tiān fú,nán kě rén lì xǔ。
将军愧布衣,然诺怀首鼠。jiāng jūn kuì bù yī,rán nuò huái shǒu shǔ。
幺麽井底蛙,虚交亦奚取。yāo mó jǐng dǐ wā,xū jiāo yì xī qǔ。
跃马终黄土,曷繇固吾圉。yuè mǎ zhōng huáng tǔ,hé yáo gù wú yǔ。
群雄方斗野,假号纷云雨。qún xióng fāng dòu yě,jiǎ hào fēn yún yǔ。
咸称卯金氏,人心盖如缕。xián chēng mǎo jīn shì,rén xīn gài rú lǚ。
流离愿一金,终焉死贫窭。liú lí yuàn yī jīn,zhōng yān sǐ pín jù。
矧乃神明祚,可得而妄处。shěn nǎi shén míng zuò,kě dé ér wàng chù。
润镬膏斧锧,逆节尸撑拄。rùn huò gāo fǔ zhì,nì jié shī chēng zhǔ。
丈夫昧废兴,匹夫不犹愈。zhàng fū mèi fèi xīng,pǐ fū bù yóu yù。
卓然王命论,胸中具机杼。zhuó rán wáng mìng lùn,xiōng zhōng jù jī zhù。
仍劝安丰侯,上书俯且偻。réng quàn ān fēng hóu,shàng shū fǔ qiě lóu。
臣融虽无识,去就颇循矩。chén róng suī wú shí,qù jiù pǒ xún jǔ。
肯事奸伪人,背我真旧主。kěn shì jiān wěi rén,bèi wǒ zhēn jiù zhǔ。
投足分轻重,相厚岂筐筥。tóu zú fēn qīng zhòng,xiāng hòu qǐ kuāng jǔ。
譬诸左右手,形骸化吾汝。pì zhū zuǒ yòu shǒu,xíng hái huà wú rǔ。
攀龙附凤皇,倏忽生毛羽。pān lóng fù fèng huáng,shū hū shēng máo yǔ。
下视隗嚣宫,秋风动禾黍。xià shì kuí xiāo gōng,qiū fēng dòng hé shǔ。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

石屋洞

黄毓祺

闲坐屋子下,片石亦所欲。xián zuò wū zi xià,piàn shí yì suǒ yù。
何意于眼前,突兀见此屋。hé yì yú yǎn qián,tū wù jiàn cǐ wū。

万年宫

黄毓祺

夜宿武夷宫,向君揖而笑。yè sù wǔ yí gōng,xiàng jūn yī ér xiào。
我闻浩劫长,万年年最少。wǒ wén hào jié zhǎng,wàn nián nián zuì shǎo。

汉祀亭

黄毓祺

借问汉祀亭,何如集灵台。jiè wèn hàn sì tíng,hé rú jí líng tái。
茂陵秋草绿,汉武非仙才。mào líng qiū cǎo lǜ,hàn wǔ fēi xiān cái。

十三仙

黄毓祺

当闻酒仙语,爱酒不愧天。dāng wén jiǔ xiān yǔ,ài jiǔ bù kuì tiān。
胡为群仙谪,一往八百年。hú wèi qún xiān zhé,yī wǎng bā bǎi nián。

张仙岩

黄毓祺

知母忆子心,母子当相守。zhī mǔ yì zi xīn,mǔ zi dāng xiāng shǒu。
纵使游太清,能无一回首。zòng shǐ yóu tài qīng,néng wú yī huí shǒu。

狮子峰

黄毓祺

悬崖绝壁间,踞地有如此。xuán yá jué bì jiān,jù dì yǒu rú cǐ。
汝若解翻身,是名真狮子。rǔ ruò jiě fān shēn,shì míng zhēn shī zi。

兜鍪峰

黄毓祺

青山非战场,用武何为者。qīng shān fēi zhàn chǎng,yòng wǔ hé wèi zhě。
请君去危冠,露顶松风下。qǐng jūn qù wēi guān,lù dǐng sōng fēng xià。

铁板嶂

黄毓祺

丹山碧水中,独黑何傲岸。dān shān bì shuǐ zhōng,dú hēi hé ào àn。
石丈倘参禅,居然是铁汉。shí zhàng tǎng cān chán,jū rán shì tiě hàn。

翰墨岩

黄毓祺

何年片墨悬,磨人自今古。hé nián piàn mò xuán,mó rén zì jīn gǔ。
文字障未空,山水亦良苦。wén zì zhàng wèi kōng,shān shuǐ yì liáng kǔ。

虎鼻石

黄毓祺

石虎踞当途,鼻孔谁能共。shí hǔ jù dāng tú,bí kǒng shuí néng gòng。
倘遇苏子瞻,缩为怪石供。tǎng yù sū zi zhān,suō wèi guài shí gōng。

赤壁峰

黄毓祺

鹤影如人长,黄州秋月白。hè yǐng rú rén zhǎng,huáng zhōu qiū yuè bái。
谁知此山中,亦自有赤壁。shuí zhī cǐ shān zhōng,yì zì yǒu chì bì。

题诗岩

黄毓祺

不见题诗人,诗亦苍苔没。bù jiàn tí shī rén,shī yì cāng tái méi。
夜深照岩前,犹是太古月。yè shēn zhào yán qián,yóu shì tài gǔ yuè。

仙床石

黄毓祺

困来枕石头,长伸两脚睡。kùn lái zhěn shí tóu,zhǎng shēn liǎng jiǎo shuì。
只恐登斯床,又梦游仙事。zhǐ kǒng dēng sī chuáng,yòu mèng yóu xiān shì。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

今年锥与地俱空,兀坐风吹雨打中。jīn nián zhuī yǔ dì jù kōng,wù zuò fēng chuī yǔ dǎ zhōng。
忽报朝来薪亦尽,灶前失却丙丁童。hū bào cháo lái xīn yì jǐn,zào qián shī què bǐng dīng tóng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

瓮头饥鼠夜嗟吁,米价频年玉与珠。wèng tóu jī shǔ yè jiē xū,mǐ jià pín nián yù yǔ zhū。
折脚铛煨缨络粥,家风长自忆龙须。zhé jiǎo dāng wēi yīng luò zhōu,jiā fēng zhǎng zì yì lóng xū。
1281234567»