古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

武氏窃神器,祸心久包藏。wǔ shì qiè shén qì,huò xīn jiǔ bāo cáng。
爱子幽别宫,他族称天潢。ài zi yōu bié gōng,tā zú chēng tiān huáng。
神功闰十月,国老同平章。shén gōng rùn shí yuè,guó lǎo tóng píng zhāng。
次年三月间,召还卢陵王。cì nián sān yuè jiān,zhào hái lú líng wáng。
史官所纪载,从容仍慨慷。shǐ guān suǒ jì zài,cóng róng réng kǎi kāng。
栉风沐雨劳,定鼎繇文皇。zhì fēng mù yǔ láo,dìng dǐng yáo wén huáng。
遽移而之他,毋乃天意伤。jù yí ér zhī tā,wú nǎi tiān yì shāng。
姑侄与母子,孰亲须揣量。gū zhí yǔ mǔ zi,shú qīn xū chuāi liàng。
千秋传子孙,庙食垂无疆。qiān qiū chuán zi sūn,miào shí chuí wú jiāng。
未闻侄天子,为姑立蒸尝。wèi wén zhí tiān zi,wèi gū lì zhēng cháng。
至性相感悟,反周复为唐。zhì xìng xiāng gǎn wù,fǎn zhōu fù wèi táng。
取日于虞渊,咸池洗其光。qǔ rì yú yú yuān,xián chí xǐ qí guāng。
潜授与五龙,夹之以飞翔。qián shòu yǔ wǔ lóng,jiā zhī yǐ fēi xiáng。
时贤意我公,委蛇别有长。shí xián yì wǒ gōng,wěi shé bié yǒu zhǎng。
淫奴可比肩,北面妩媚娘。yín nú kě bǐ jiān,běi miàn wǔ mèi niáng。
浴兰莫振衣,弹冠毋沐芳。yù lán mò zhèn yī,dàn guān wú mù fāng。
至人贵同尘,绕指百鍊刚。zhì rén guì tóng chén,rào zhǐ bǎi liàn gāng。
君子曰不然,论世可得详。jūn zi yuē bù rán,lùn shì kě dé xiáng。
先是被罗告,考掠神扬扬。xiān shì bèi luó gào,kǎo lüè shén yáng yáng。
大周革命初,万物新锋铓。dà zhōu gé mìng chū,wàn wù xīn fēng máng。
旧臣反是寔,诛戮分所当。jiù chén fǎn shì shí,zhū lù fēn suǒ dāng。
皇天后土临,牵引何肺肠。huáng tiān hòu tǔ lín,qiān yǐn hé fèi cháng。
被面血淋漓,触柱头颅强。bèi miàn xuè lín lí,chù zhù tóu lú qiáng。
廷诤守丹陛,屡试于危亡。tíng zhèng shǒu dān bì,lǚ shì yú wēi wáng。
纡徐浊河中,清济流不妨。yū xú zhuó hé zhōng,qīng jì liú bù fáng。
奋起北斗南,独步谁颉颃。fèn qǐ běi dòu nán,dú bù shuí jié háng。
曷当任术数,破觚刓其方。hé dāng rèn shù shù,pò gū wán qí fāng。
权者衡重轻,道非反经常。quán zhě héng zhòng qīng,dào fēi fǎn jīng cháng。
与其凫泛泛,吾宁驹昂昂。yǔ qí fú fàn fàn,wú níng jū áng áng。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

石屋洞

黄毓祺

闲坐屋子下,片石亦所欲。xián zuò wū zi xià,piàn shí yì suǒ yù。
何意于眼前,突兀见此屋。hé yì yú yǎn qián,tū wù jiàn cǐ wū。

万年宫

黄毓祺

夜宿武夷宫,向君揖而笑。yè sù wǔ yí gōng,xiàng jūn yī ér xiào。
我闻浩劫长,万年年最少。wǒ wén hào jié zhǎng,wàn nián nián zuì shǎo。

汉祀亭

黄毓祺

借问汉祀亭,何如集灵台。jiè wèn hàn sì tíng,hé rú jí líng tái。
茂陵秋草绿,汉武非仙才。mào líng qiū cǎo lǜ,hàn wǔ fēi xiān cái。

十三仙

黄毓祺

当闻酒仙语,爱酒不愧天。dāng wén jiǔ xiān yǔ,ài jiǔ bù kuì tiān。
胡为群仙谪,一往八百年。hú wèi qún xiān zhé,yī wǎng bā bǎi nián。

张仙岩

黄毓祺

知母忆子心,母子当相守。zhī mǔ yì zi xīn,mǔ zi dāng xiāng shǒu。
纵使游太清,能无一回首。zòng shǐ yóu tài qīng,néng wú yī huí shǒu。

狮子峰

黄毓祺

悬崖绝壁间,踞地有如此。xuán yá jué bì jiān,jù dì yǒu rú cǐ。
汝若解翻身,是名真狮子。rǔ ruò jiě fān shēn,shì míng zhēn shī zi。

兜鍪峰

黄毓祺

青山非战场,用武何为者。qīng shān fēi zhàn chǎng,yòng wǔ hé wèi zhě。
请君去危冠,露顶松风下。qǐng jūn qù wēi guān,lù dǐng sōng fēng xià。

铁板嶂

黄毓祺

丹山碧水中,独黑何傲岸。dān shān bì shuǐ zhōng,dú hēi hé ào àn。
石丈倘参禅,居然是铁汉。shí zhàng tǎng cān chán,jū rán shì tiě hàn。

翰墨岩

黄毓祺

何年片墨悬,磨人自今古。hé nián piàn mò xuán,mó rén zì jīn gǔ。
文字障未空,山水亦良苦。wén zì zhàng wèi kōng,shān shuǐ yì liáng kǔ。

虎鼻石

黄毓祺

石虎踞当途,鼻孔谁能共。shí hǔ jù dāng tú,bí kǒng shuí néng gòng。
倘遇苏子瞻,缩为怪石供。tǎng yù sū zi zhān,suō wèi guài shí gōng。

赤壁峰

黄毓祺

鹤影如人长,黄州秋月白。hè yǐng rú rén zhǎng,huáng zhōu qiū yuè bái。
谁知此山中,亦自有赤壁。shuí zhī cǐ shān zhōng,yì zì yǒu chì bì。

题诗岩

黄毓祺

不见题诗人,诗亦苍苔没。bù jiàn tí shī rén,shī yì cāng tái méi。
夜深照岩前,犹是太古月。yè shēn zhào yán qián,yóu shì tài gǔ yuè。

仙床石

黄毓祺

困来枕石头,长伸两脚睡。kùn lái zhěn shí tóu,zhǎng shēn liǎng jiǎo shuì。
只恐登斯床,又梦游仙事。zhǐ kǒng dēng sī chuáng,yòu mèng yóu xiān shì。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

今年锥与地俱空,兀坐风吹雨打中。jīn nián zhuī yǔ dì jù kōng,wù zuò fēng chuī yǔ dǎ zhōng。
忽报朝来薪亦尽,灶前失却丙丁童。hū bào cháo lái xīn yì jǐn,zào qián shī què bǐng dīng tóng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

瓮头饥鼠夜嗟吁,米价频年玉与珠。wèng tóu jī shǔ yè jiē xū,mǐ jià pín nián yù yǔ zhū。
折脚铛煨缨络粥,家风长自忆龙须。zhé jiǎo dāng wēi yīng luò zhōu,jiā fēng zhǎng zì yì lóng xū。
1281234567»