古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

上帝有时醉,忠孝无古今。shàng dì yǒu shí zuì,zhōng xiào wú gǔ jīn。
是故晓天道,不若敦人伦。shì gù xiǎo tiān dào,bù ruò dūn rén lún。
寄谢令狐潮,天人匪条分。jì xiè lìng hú cháo,tiān rén fěi tiáo fēn。
人伦君未识,安知天地心。rén lún jūn wèi shí,ān zhī tiān dì xīn。
寂寥军令严,试看雷将军。jì liáo jūn lìng yán,shì kàn léi jiāng jūn。
面门矢猬集,屹然如木人。miàn mén shǐ wèi jí,yì rán rú mù rén。
先是玄元庙,痛哭率吏民。xiān shì xuán yuán miào,tòng kū lǜ lì mín。
束蒿灌以脂,投之绝攀登。shù hāo guàn yǐ zhī,tóu zhī jué pān dēng。
大小三百战,带甲馀六旬。dà xiǎo sān bǎi zhàn,dài jiǎ yú liù xún。
矢尽随取携,稿人夜缒城。shǐ jǐn suí qǔ xié,gǎo rén yè zhuì chéng。
贼笑不设备,死士斫其营。zéi xiào bù shè bèi,sǐ shì zhuó qí yíng。
雍邱既已全,睢阳虚左迎。yōng qiū jì yǐ quán,suī yáng xū zuǒ yíng。
远请为公守,公为远将兵。yuǎn qǐng wèi gōng shǒu,gōng wèi yuǎn jiāng bīng。
合围月晕然,战苦云何深。hé wéi yuè yūn rán,zhàn kǔ yún hé shēn。
饮血复裹疮,不鸣卷旆钲。yǐn xuè fù guǒ chuāng,bù míng juǎn pèi zhēng。
兵自识将意,将亦识士情。bīng zì shí jiāng yì,jiāng yì shí shì qíng。
茶纸聊同餐,枵腹无脱巾。chá zhǐ liáo tóng cān,xiāo fù wú tuō jīn。
壮哉鼠与雀,微躯酬国恩。zhuàng zāi shǔ yǔ què,wēi qū chóu guó ēn。
爱马雷电姿,爱妾冰雪魂。ài mǎ léi diàn zī,ài qiè bīng xuě hún。
愿解壮士饥,化为一杯羹。yuàn jiě zhuàng shì jī,huà wèi yī bēi gēng。
城陷辄死之,不负八尺身。chéng xiàn zhé sǐ zhī,bù fù bā chǐ shēn。
阳阳等平常,须髯磔如神。yáng yáng děng píng cháng,xū rán zhé rú shén。
当其苦守时,尺寸殊斤斤。dāng qí kǔ shǒu shí,chǐ cùn shū jīn jīn。
蚍蜉蚁子微,援绝谁见存。pí fú yǐ zi wēi,yuán jué shuí jiàn cún。
犬胡日以滋,奚啻百万群。quǎn hú rì yǐ zī,xī chì bǎi wàn qún。
鲠其喉与牙,搏食无繇因。gěng qí hóu yǔ yá,bó shí wú yáo yīn。
蔽遮江淮间,转运资中兴。bì zhē jiāng huái jiān,zhuǎn yùn zī zhōng xīng。
三日相公至,十日陈留平。sān rì xiāng gōng zhì,shí rì chén liú píng。
天畀完节焉,生死何足云。tiān bì wán jié yān,shēng sǐ hé zú yún。
尔时颜太保,又一张中丞。ěr shí yán tài bǎo,yòu yī zhāng zhōng chéng。
生骂牧羊奴,如狗狗不狺。shēng mà mù yáng nú,rú gǒu gǒu bù yín。
死当为厉鬼,杀贼报圣明。sǐ dāng wèi lì guǐ,shā zéi bào shèng míng。
握拳直透爪,啮齿几穿龈。wò quán zhí tòu zhǎo,niè chǐ jǐ chuān kěn。
常山暨我公,千古犹并称。cháng shān jì wǒ gōng,qiān gǔ yóu bìng chēng。
何物王承业,亦复同进明。hé wù wáng chéng yè,yì fù tóng jìn míng。
拥兵利城陷,觊窃其功名。yōng bīng lì chéng xiàn,jì qiè qí gōng míng。
此辈抑何多,豺痕被冠缨。cǐ bèi yì hé duō,chái hén bèi guān yīng。
告急于临淮,漠然置罔闻。gào jí yú lín huái,mò rán zhì wǎng wén。
围城饿月馀,独食义不能。wéi chéng è yuè yú,dú shí yì bù néng。
因拔所佩刀,断指鲜血淋。yīn bá suǒ pèi dāo,duàn zhǐ xiān xuè lín。
一座皆感激,泣下纷沾襟。yī zuò jiē gǎn jī,qì xià fēn zhān jīn。
贼破誓移师,矢著浮图层。zéi pò shì yí shī,shǐ zhù fú tú céng。
慷慨好男儿,呜呼南霁云。kāng kǎi hǎo nán ér,wū hū nán jì yún。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

深居暗室免飞虫,时步空庭白月中。shēn jū àn shì miǎn fēi chóng,shí bù kōng tíng bái yuè zhōng。
但恨相逢高索价,无人捉破卖油翁。dàn hèn xiāng féng gāo suǒ jià,wú rén zhuō pò mài yóu wēng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

胡乱何妨信手拈,宗风于载绝廉纤。hú luàn hé fáng xìn shǒu niān,zōng fēng yú zài jué lián xiān。
阿侬也吸西江水,愧杀当年不少盐。ā nóng yě xī xī jiāng shuǐ,kuì shā dāng nián bù shǎo yán。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

枕上遥闻转辘轳,朝厨汲井已全枯。zhěn shàng yáo wén zhuǎn lù lú,cháo chú jí jǐng yǐ quán kū。
邻翁手段茱萸辣,乞水公然一滴无。lín wēng shǒu duàn zhū yú là,qǐ shuǐ gōng rán yī dī wú。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

采药何尝走百城,一茎拈起可怜生。cǎi yào hé cháng zǒu bǎi chéng,yī jīng niān qǐ kě lián shēng。
有无甲乙更相代,杀活同时却两行。yǒu wú jiǎ yǐ gèng xiāng dài,shā huó tóng shí què liǎng xíng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

阿堵于今日以纷,临风荷叶舞轻云。ā dǔ yú jīn rì yǐ fēn,lín fēng hé yè wǔ qīng yún。
空囊自笑长汀子,何处逢人乞一文。kōng náng zì xiào zhǎng tīng zi,hé chù féng rén qǐ yī wén。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

运水搬柴太瘦生,幞头著价更纵横。yùn shuǐ bān chái tài shòu shēng,fú tóu zhù jià gèng zòng héng。
庞公应被天然笑,佛殿何须草数茎。páng gōng yīng bèi tiān rán xiào,fú diàn hé xū cǎo shù jīng。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

黄绵袄子易经过,夜坐其如彻骨何。huáng mián ǎo zi yì jīng guò,yè zuò qí rú chè gǔ hé。
我手倘然同佛手,袖中少许是兜罗。wǒ shǒu tǎng rán tóng fú shǒu,xiù zhōng shǎo xǔ shì dōu luó。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

携筐入市价难酬,薄暮无鱼归去休。xié kuāng rù shì jià nán chóu,báo mù wú yú guī qù xiū。
岂是悬丝空钓月,金鳞昨夜又离钩。qǐ shì xuán sī kōng diào yuè,jīn lín zuó yè yòu lí gōu。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

埋没嘉蔬古所叹,清晨犹得仰园官。mái méi jiā shū gǔ suǒ tàn,qīng chén yóu dé yǎng yuán guān。
感时借问端狮子,成佛何如吃菜难。gǎn shí jiè wèn duān shī zi,chéng fú hé rú chī cài nán。

臣虞杂取米盐琐事,成二十四诗,余读而悲之,勉答其半,韵既不次,语复不伦。亦犹杜陵野老同元使君春陵行,非敢云属和也薪

黄毓祺

蒲团一具在家僧,枯木岩前得未曾。pú tuán yī jù zài jiā sēng,kū mù yán qián dé wèi céng。
见说三冬无暖气,镬汤炉炭冷于冰。jiàn shuō sān dōng wú nuǎn qì,huò tāng lú tàn lěng yú bīng。

菊花

黄毓祺

冬心寥落向谁论,雅正斯为独立人。dōng xīn liáo luò xiàng shuí lùn,yǎ zhèng sī wèi dú lì rén。
不见疏疏三两蕊,群花塞默少精神。bù jiàn shū shū sān liǎng ruǐ,qún huā sāi mò shǎo jīng shén。

菊花

黄毓祺

悠然入骨是寒清,山远烟微起暮情。yōu rán rù gǔ shì hán qīng,shān yuǎn yān wēi qǐ mù qíng。
秀色有无难可饱,九华空服笑泉明。xiù sè yǒu wú nán kě bǎo,jiǔ huá kōng fú xiào quán míng。

菊花

黄毓祺

修翎整整复斜斜,肯受寻常耳目加。xiū líng zhěng zhěng fù xié xié,kěn shòu xún cháng ěr mù jiā。
独立徘徊君自悟,古人微尚在黄花。dú lì pái huái jūn zì wù,gǔ rén wēi shàng zài huáng huā。

菊花

黄毓祺

闲庭瘦影无婆娑,磊落如人野意多。xián tíng shòu yǐng wú pó suō,lěi luò rú rén yě yì duō。
举世自张鹑鴳网,云中白鹤岂能罗。jǔ shì zì zhāng chún yàn wǎng,yún zhōng bái hè qǐ néng luó。

菊花

黄毓祺

寒花淡淡立幽轩,静对能空物性喧。hán huā dàn dàn lì yōu xuān,jìng duì néng kōng wù xìng xuān。
四座微闻声叹息,主人萧寂独无言。sì zuò wēi wén shēng tàn xī,zhǔ rén xiāo jì dú wú yán。
1281234567»