古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

二十四郡中,无一义士肝。èr shí sì jùn zhōng,wú yī yì shì gān。
颜某作何状,乃能砥波澜。yán mǒu zuò hé zhuàng,nǎi néng dǐ bō lán。
奉表诣灵武,途梗待蜡丸。fèng biǎo yì líng wǔ,tú gěng dài là wán。
遣人颁赦书,诸道扬旌竿。qiǎn rén bān shè shū,zhū dào yáng jīng gān。
然则李郭功,首倡繇平原。rán zé lǐ guō gōng,shǒu chàng yáo píng yuán。
衣黄与衣白,布衣相周旋。yī huáng yǔ yī bái,bù yī xiāng zhōu xuán。
风雨夜对床,清旭联征鞍。fēng yǔ yè duì chuáng,qīng xù lián zhēng ān。
咄嗟收两京,大小咨长源。duō jiē shōu liǎng jīng,dà xiǎo zī zhǎng yuán。
论功范蠡上,绝胜齐鲁连。lùn gōng fàn lí shàng,jué shèng qí lǔ lián。
惜也北伐谋,弗获邀转环。xī yě běi fá móu,fú huò yāo zhuǎn huán。
在昔曾南丰,祠记金石镌。zài xī céng nán fēng,cí jì jīn shí juān。
势穷义必死,中材或勉焉。shì qióng yì bì sǐ,zhōng cái huò miǎn yān。
颠跌至七八,历忤诸巨奸。diān diē zhì qī bā,lì wǔ zhū jù jiān。
顾虑绝秋毫,其大斯足观。gù lǜ jué qiū háo,qí dà sī zú guān。
在昔宋子京,传赞垂简编。zài xī sòng zi jīng,chuán zàn chuí jiǎn biān。
详计近忠悃,轻去几高骞。xiáng jì jìn zhōng kǔn,qīng qù jǐ gāo qiān。
素为权幸猜,自免智可言。sù wèi quán xìng cāi,zì miǎn zhì kě yán。
有唐之异人,一代谁比肩。yǒu táng zhī yì rén,yī dài shuí bǐ jiān。
世称二老者,亦玄亦复禅。shì chēng èr lǎo zhě,yì xuán yì fù chán。
愚谓出世姿,盖繇天性然。yú wèi chū shì zī,gài yáo tiān xìng rán。
鲁公寄托深,不系麻姑坛。lǔ gōng jì tuō shēn,bù xì má gū tán。
一剑岂不快,掘坎徒多端。yī jiàn qǐ bù kuài,jué kǎn tú duō duān。
积薪灌以油,趋赴甘熬煎。jī xīn guàn yǐ yóu,qū fù gān áo jiān。
老臣罪当死,大梁匪长安。lǎo chén zuì dāng sǐ,dà liáng fěi zhǎng ān。
贼耳何敕为,谈笑归重泉。zéi ěr hé chì wèi,tán xiào guī zhòng quán。
君臣有至性,顶踵非所怜。jūn chén yǒu zhì xìng,dǐng zhǒng fēi suǒ lián。
邺侯奇特事,不系参懒残。yè hóu qí tè shì,bù xì cān lǎn cán。
朗诵黄台瓜,岂鸣既往冤。lǎng sòng huáng tái guā,qǐ míng jì wǎng yuān。
一摘无再摘,广平赖以全。yī zhāi wú zài zhāi,guǎng píng lài yǐ quán。
既知肃宗急,聊为卿迁延。jì zhī sù zōng jí,liáo wèi qīng qiān yán。
慈孝卒如初,乞骸愿还山。cí xiào zú rú chū,qǐ hái yuàn hái shān。
至性相感悟,处人父子闲。zhì xìng xiāng gǎn wù,chù rén fù zi xián。
是乃活浮屠,是乃真神仙。shì nǎi huó fú tú,shì nǎi zhēn shén xiān。
奉天困经月,粝米亦告罄。fèng tiān kùn jīng yuè,lì mǐ yì gào qìng。
缒人于城下,夜采芜菁进。zhuì rén yú chéng xià,yè cǎi wú jīng jìn。
西平倍道援,围解贼兵遁。xī píng bèi dào yuán,wéi jiě zéi bīng dùn。
杞逼怀光反,车驾复蹭蹬。qǐ bī huái guāng fǎn,chē jià fù cèng dēng。
长安宗庙在,扫洒固臣分。zhǎng ān zōng miào zài,sǎo sǎ gù chén fēn。
诸将皆从行,灭贼谁与任。zhū jiāng jiē cóng xíng,miè zéi shuí yǔ rèn。
人情方扰扰,徒以忠义奋。rén qíng fāng rǎo rǎo,tú yǐ zhōng yì fèn。
处二强寇间,孤军气逾竞。chù èr qiáng kòu jiān,gū jūn qì yú jìng。
百口时陷贼,所亲寄闻问。bǎi kǒu shí xiàn zéi,suǒ qīn jì wén wèn。
尔敢为贼间,立刻斩之徇。ěr gǎn wèi zéi jiān,lì kè zhǎn zhī xùn。
盛夏衣裘褐,击如鹰隼俊。shèng xià yī qiú hè,jī rú yīng sǔn jùn。
先声走怀光,泚血模糊喷。xiān shēng zǒu huái guāng,cǐ xuè mó hú pēn。
进屯含元殿,旋下军中令。jìn tún hán yuán diàn,xuán xià jūn zhōng lìng。
某幸与公等,室家相见近。mǒu xìng yǔ gōng děng,shì jiā xiāng jiàn jìn。
请约五日内,无得通家信。qǐng yuē wǔ rì nèi,wú dé tōng jiā xìn。
公私各安堵,一洗甲兵净。gōng sī gè ān dǔ,yī xǐ jiǎ bīng jìng。
露布上行在,臣巳清宫禁。lù bù shàng xíng zài,chén sì qīng gōng jìn。
寝园尚如昨,钟篪曾不震。qǐn yuán shàng rú zuó,zhōng chí céng bù zhèn。
天心爱社稷,是故生李晟。tiān xīn ài shè jì,shì gù shēng lǐ chéng。
朕何德以堪,潸然泪交迸。zhèn hé dé yǐ kān,shān rán lèi jiāo bèng。
道傍拜稽首,贼平贺主圣。dào bàng bài jī shǒu,zéi píng hè zhǔ shèng。
所愧收复晚,迄今始报命。suǒ kuì shōu fù wǎn,qì jīn shǐ bào mìng。
皇帝文高古,太子书瘦硬。huáng dì wén gāo gǔ,tài zi shū shòu yìng。
立碑东渭桥,岂非一时盛。lì bēi dōng wèi qiáo,qǐ fēi yī shí shèng。
未几反闲入,延赏工设阱。wèi jǐ fǎn xián rù,yán shǎng gōng shè jǐng。
痛哭目为肿,恳恻解方镇。tòng kū mù wèi zhǒng,kěn cè jiě fāng zhèn。
乃至请为僧,谮人亦巳甚。nǎi zhì qǐng wèi sēng,zèn rén yì sì shén。
功名多忧畏,君子宜谛听。gōng míng duō yōu wèi,jūn zi yí dì tīng。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

菊花

黄毓祺

佳色繇来莫可名,夕阳彩翠甚分明。jiā sè yáo lái mò kě míng,xī yáng cǎi cuì shén fēn míng。
谁知别有娟娟意,最是空庭白月横。shuí zhī bié yǒu juān juān yì,zuì shì kōng tíng bái yuè héng。

菊花

黄毓祺

远性偏于静者宜,天然秀整是风期。yuǎn xìng piān yú jìng zhě yí,tiān rán xiù zhěng shì fēng qī。
结庐人境堪怡悦,不分高山有紫芝。jié lú rén jìng kān yí yuè,bù fēn gāo shān yǒu zǐ zhī。

菊花

黄毓祺

冥心不共世低昂,白露凄然水面凉。míng xīn bù gòng shì dī áng,bái lù qī rán shuǐ miàn liáng。
乞与锦袍空错落,无人识得老佯狂。qǐ yǔ jǐn páo kōng cuò luò,wú rén shí dé lǎo yáng kuáng。

菊花

黄毓祺

萧然暂对破人颜,一卷茶经紫翠间。xiāo rán zàn duì pò rén yán,yī juǎn chá jīng zǐ cuì jiān。
纵使秋霜鹰爪健,何如此种意闲闲。zòng shǐ qiū shuāng yīng zhǎo jiàn,hé rú cǐ zhǒng yì xián xián。

菊花

黄毓祺

此花不愧浅深红,得性那能与俗同。cǐ huā bù kuì qiǎn shēn hóng,dé xìng nà néng yǔ sú tóng。
他日倘寻高士传,相逢只合唤黄公。tā rì tǎng xún gāo shì chuán,xiāng féng zhǐ hé huàn huáng gōng。

菊花

黄毓祺

平远荒寒木叶稀,秋容不战自然肥。píng yuǎn huāng hán mù yè xī,qiū róng bù zhàn zì rán féi。
忽惊身在芦花岸,耳畔萧萧有雁飞。hū jīng shēn zài lú huā àn,ěr pàn xiāo xiāo yǒu yàn fēi。

菊花

黄毓祺

奇姿能艳复能幽,志意坚贞不可求。qí zī néng yàn fù néng yōu,zhì yì jiān zhēn bù kě qiú。
举面向人先自赤,风前无语小低头。jǔ miàn xiàng rén xiān zì chì,fēng qián wú yǔ xiǎo dī tóu。

菊花

黄毓祺

参差颜色斩然新,晨夕同条共隐沦。cān chà yán sè zhǎn rán xīn,chén xī tóng tiáo gòng yǐn lún。
尔我欲分无处所,人间何物得疏亲。ěr wǒ yù fēn wú chù suǒ,rén jiān hé wù dé shū qīn。

菊花

黄毓祺

中宵把玩立墙阴,益信文人有碎金。zhōng xiāo bǎ wán lì qiáng yīn,yì xìn wén rén yǒu suì jīn。
风似剪刀时劈面,空霜不觉又盈襟。fēng shì jiǎn dāo shí pī miàn,kōng shuāng bù jué yòu yíng jīn。

菊花

黄毓祺

朝来忽睹淡妆新,浓抹将毋色未真。cháo lái hū dǔ dàn zhuāng xīn,nóng mǒ jiāng wú sè wèi zhēn。
自是中心无所向,不妨今昔现分身。zì shì zhōng xīn wú suǒ xiàng,bù fáng jīn xī xiàn fēn shēn。

菊花

黄毓祺

特留贞静殿空林,艳色须从背面寻。tè liú zhēn jìng diàn kōng lín,yàn sè xū cóng bèi miàn xún。
无限风流归蕴藉,不令人见一何深。wú xiàn fēng liú guī yùn jí,bù lìng rén jiàn yī hé shēn。

菊花

黄毓祺

岁晚怜君不我遐,门前老树正槎枒。suì wǎn lián jūn bù wǒ xiá,mén qián lǎo shù zhèng chá yā。
小山空自歌招隐,夜静人闲落桂花。xiǎo shān kōng zì gē zhāo yǐn,yè jìng rén xián luò guì huā。

乾四明咏四首柏

黄毓祺

何年古殿柏森森,指出西来一片心。hé nián gǔ diàn bǎi sēn sēn,zhǐ chū xī lái yī piàn xīn。
不信无情能说法,阿谁悟得雪岩钦。bù xìn wú qíng néng shuō fǎ,ā shuí wù dé xuě yán qīn。

乾四明咏四首柏

黄毓祺

共惜参天古杏残,一株抛向隔墙看。gòng xī cān tiān gǔ xìng cán,yī zhū pāo xiàng gé qiáng kàn。
夜来月出生清影,依旧只林双树寒。yè lái yuè chū shēng qīng yǐng,yī jiù zhǐ lín shuāng shù hán。

乾四明咏四首柏

黄毓祺

天寒地冻雪迷离,忒杀风流这一枝。tiān hán dì dòng xuě mí lí,tè shā fēng liú zhè yī zhī。
屋角有人能古调,拈来无孔笛中吹。wū jiǎo yǒu rén néng gǔ diào,niān lái wú kǒng dí zhōng chuī。