古诗词

腕伤将复聊短述

郑珍

庚戌九月望,柴翁左腕折。gēng xū jiǔ yuè wàng,chái wēng zuǒ wàn zhé。
是时方晨雨,移桐视佣掘。shì shí fāng chén yǔ,yí tóng shì yōng jué。
著屐指栽处,下阶齿忽蹶。zhù jī zhǐ zāi chù,xià jiē chǐ hū jué。
卷卧泥沟中,但觉半体劣。juǎn wò ní gōu zhōng,dàn jué bàn tǐ liè。
家人扶而起,不审中何骨。jiā rén fú ér qǐ,bù shěn zhōng hé gǔ。
摇之响如箨,非断即挫折。yáo zhī xiǎng rú tuò,fēi duàn jí cuò zhé。
傅以药使苏,夹之板防脱。fù yǐ yào shǐ sū,jiā zhī bǎn fáng tuō。
痛苦经一旬,寝饭赖结发。tòng kǔ jīng yī xún,qǐn fàn lài jié fā。
余时又奉檄,矜佩教城阙。yú shí yòu fèng xí,jīn pèi jiào chéng quē。
舁去焉能已,震掉岂得说。yú qù yān néng yǐ,zhèn diào qǐ dé shuō。
俗云伤筋骨,瘥不百日越。sú yún shāng jīn gǔ,chài bù bǎi rì yuè。
直以不治治,弃投药与楔。zhí yǐ bù zhì zhì,qì tóu yào yǔ xiē。
果然距至今,肿散脉归穴。guǒ rán jù zhì jīn,zhǒng sàn mài guī xué。
微微与右异,稍稍终不别。wēi wēi yǔ yòu yì,shāo shāo zhōng bù bié。
吁嗟老可悯,百网末由出。xū jiē lǎo kě mǐn,bǎi wǎng mò yóu chū。
人患与天刑,静思怨尤灭。rén huàn yǔ tiān xíng,jìng sī yuàn yóu miè。
为冶足必烙,为匠指必血。wèi yě zú bì lào,wèi jiàng zhǐ bì xuè。
弄潮死潮头,厌虎落虎舌。nòng cháo sǐ cháo tóu,yàn hǔ luò hǔ shé。
善将树下绝,善骑板齿裂。shàn jiāng shù xià jué,shàn qí bǎn chǐ liè。
祸福尽自召,事异理可决。huò fú jǐn zì zhào,shì yì lǐ kě jué。
山堂本童山,十载树成列。shān táng běn tóng shān,shí zài shù chéng liè。
不知几千株,非候亦旋活。bù zhī jǐ qiān zhū,fēi hòu yì xuán huó。
岂知适心时,已逼丧己节。qǐ zhī shì xīn shí,yǐ bī sàng jǐ jié。
利害相倚伏,于兹悟根橛。lì hài xiāng yǐ fú,yú zī wù gēn jué。
敬慎栗不败,万端堕昏忽。jìng shèn lì bù bài,wàn duān duò hūn hū。

郑珍

清贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。 郑珍的作品>>

猜您喜欢

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。
31123