古诗词

月下对菊示子何

郑珍

天公爱菊同幽人,夜遣明月来写真。tiān gōng ài jú tóng yōu rén,yè qiǎn míng yuè lái xiě zhēn。
秋魂尽入影中去,澹澹花枝空有痕。qiū hún jǐn rù yǐng zhōng qù,dàn dàn huā zhī kōng yǒu hén。
半山亭子坐来久,衣袂渐冷胸中温。bàn shān tíng zi zuò lái jiǔ,yī mèi jiàn lěng xiōng zhōng wēn。
花气增浓月益白,枝枝插在玻璃盆。huā qì zēng nóng yuè yì bái,zhī zhī chā zài bō lí pén。
深露微光上蛛网,暗蛩细响吟篱根。shēn lù wēi guāng shàng zhū wǎng,àn qióng xì xiǎng yín lí gēn。
凉风疏疏度不尽,时见水面鱼吹纹。liáng fēng shū shū dù bù jǐn,shí jiàn shuǐ miàn yú chuī wén。
乾坤清气盎两候,不在深夜即在晨。qián kūn qīng qì àng liǎng hòu,bù zài shēn yè jí zài chén。
昏昏世中声色窟,那得一刻能鲜新。hūn hūn shì zhōng shēng sè kū,nà dé yī kè néng xiān xīn。
君思此时富贵儿,多少膻荤聚飞蚊。jūn sī cǐ shí fù guì ér,duō shǎo shān hūn jù fēi wén。
香衾醉眼待苏醒,已日白日堆红尘。xiāng qīn zuì yǎn dài sū xǐng,yǐ rì bái rì duī hóng chén。
百岁何由见此景,老死不知清净因。bǎi suì hé yóu jiàn cǐ jǐng,lǎo sǐ bù zhī qīng jìng yīn。
我今无愁亦无乐,默默饱受花月薰。wǒ jīn wú chóu yì wú lè,mò mò bǎo shòu huā yuè xūn。
意惬不须爪爬背,四山岑寂同忘言。yì qiè bù xū zhǎo pá bèi,sì shān cén jì tóng wàng yán。

郑珍

清贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。 郑珍的作品>>

猜您喜欢

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。
31123