古诗词

早行

戴梓

驱人寒夜起,行役意如迷。qū rén hán yè qǐ,xíng yì yì rú mí。
野火烧残戍,荒城抱冻溪。yě huǒ shāo cán shù,huāng chéng bào dòng xī。
月嘶孤店马,霜报五更鸡。yuè sī gū diàn mǎ,shuāng bào wǔ gèng jī。
冷灶吹馀烬,开门参正西。lěng zào chuī yú jìn,kāi mén cān zhèng xī。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

送别万子

戴梓

君欲去,我欲留,去留两执翻如雠。jūn yù qù,wǒ yù liú,qù liú liǎng zhí fān rú chóu。
金风玉雪不足苦,苦君贫贱无良谋。jīn fēng yù xuě bù zú kǔ,kǔ jūn pín jiàn wú liáng móu。
纵然肮脏游五岳,五岳安肯为糟邱。zòng rán āng zàng yóu wǔ yuè,wǔ yuè ān kěn wèi zāo qiū。
降乃心,柔乃骨,富贵浑如操券决。jiàng nǎi xīn,róu nǎi gǔ,fù guì hún rú cāo quàn jué。
笑我托空言,覼缕向君说。xiào wǒ tuō kōng yán,luó lǚ xiàng jūn shuō。
劝君我不能,握手空呜咽。quàn jūn wǒ bù néng,wò shǒu kōng wū yàn。
从此天涯永离别,青蹇长鸣野烧昏,茫茫冰海吞寒日。cóng cǐ tiān yá yǒng lí bié,qīng jiǎn zhǎng míng yě shāo hūn,máng máng bīng hǎi tūn hán rì。

送铁岭许明府进应召入都

戴梓

黄风搆冰冰转裂,洞穴穿衢铁城雪。huáng fēng gòu bīng bīng zhuǎn liè,dòng xué chuān qú tiě chéng xuě。
使君闭衙手如冰,炊断寒烟泣边月。shǐ jūn bì yá shǒu rú bīng,chuī duàn hán yān qì biān yuè。
剖蚌不珠草不蔘,三年空滞辽河阴。pōu bàng bù zhū cǎo bù shēn,sān nián kōng zhì liáo hé yīn。
前年天子来东狩,赋成直向天阊叩。qián nián tiān zi lái dōng shòu,fù chéng zhí xiàng tiān chāng kòu。
携去承明示钜卿,钜卿研勘神色惊。xié qù chéng míng shì jù qīng,jù qīng yán kān shén sè jīng。
陈思己往太冲死,何来神怪横苍溟。chén sī jǐ wǎng tài chōng sǐ,hé lái shén guài héng cāng míng。
昨岁储君复狩来,宵驰召对呼奇才。zuó suì chǔ jūn fù shòu lái,xiāo chí zhào duì hū qí cái。
帐前彤管白玉版,万言立下生风雷。zhàng qián tóng guǎn bái yù bǎn,wàn yán lì xià shēng fēng léi。
大官进食赐频数,亲颁雉兔恩隆哉。dà guān jìn shí cì pín shù,qīn bān zhì tù ēn lóng zāi。
侍臣可望不可近,雪里猥裘倾耳听。shì chén kě wàng bù kě jìn,xuě lǐ wěi qiú qīng ěr tīng。
猎骑千重不放围,论诗正热情难竟。liè qí qiān zhòng bù fàng wéi,lùn shī zhèng rè qíng nán jìng。
小帙蝇头进御床,床前五色流瑶光。xiǎo zhì yíng tóu jìn yù chuáng,chuáng qián wǔ sè liú yáo guāng。
兰膏白日侍涓肃,但闻天语声琳琅。lán gāo bái rì shì juān sù,dàn wén tiān yǔ shēng lín láng。
鳌掷鲸掀海若若,风樯阵马天茫茫。áo zhì jīng xiān hǎi ruò ruò,fēng qiáng zhèn mǎ tiān máng máng。
潇湘猗兰秋雨细,美人春睡胭脂腻。xiāo xiāng yī lán qiū yǔ xì,měi rén chūn shuì yān zhī nì。
清庙宫中振玉音,蓬莱阙下歌群帝。qīng miào gōng zhōng zhèn yù yīn,péng lái quē xià gē qún dì。
愧我哇淫四十年,逢君惊愕难成字。kuì wǒ wa yín sì shí nián,féng jūn jīng è nán chéng zì。
吁嗟乎,明良际遇今如是。xū jiē hū,míng liáng jì yù jīn rú shì。
锋车锋车西入都,关山绣绿莺呼雏。fēng chē fēng chē xī rù dōu,guān shān xiù lǜ yīng hū chú。
索我北窗支病画,墨花吮渍空模糊。suǒ wǒ běi chuāng zhī bìng huà,mò huā shǔn zì kōng mó hú。
鹅溪七尺剪秋水,他年愿作调羹图。é xī qī chǐ jiǎn qiū shuǐ,tā nián yuàn zuò diào gēng tú。

舞刀歌

戴梓

匹夫百战成大功,身膺上将胪王公。pǐ fū bǎi zhàn chéng dà gōng,shēn yīng shàng jiāng lú wáng gōng。
腰悬宝刀三尺水,为我醉舞生阴风。yāo xuán bǎo dāo sān chǐ shuǐ,wèi wǒ zuì wǔ shēng yīn fēng。
猿伸隼击逞神异,左右辟易不敢视。yuán shēn sǔn jī chěng shén yì,zuǒ yòu pì yì bù gǎn shì。
须臾见光不见人,银蛇万道抟空际。xū yú jiàn guāng bù jiàn rén,yín shé wàn dào tuán kōng jì。
材官执弓群射光,光凝金石声锵锵。cái guān zhí gōng qún shè guāng,guāng níng jīn shí shēng qiāng qiāng。
风雨骤至百灵走,空教羽镞纷飞扬。fēng yǔ zhòu zhì bǎi líng zǒu,kōng jiào yǔ zú fēn fēi yáng。
耸身一击电母白,寒潮上激天龙狂。sǒng shēn yī jī diàn mǔ bái,hán cháo shàng jī tiān lóng kuáng。
雄心舞热发真怒,闭喘裂眦毛发竖。xióng xīn wǔ rè fā zhēn nù,bì chuǎn liè zì máo fā shù。
壁上环观不是仇,馀威吹断庭前树。bì shàng huán guān bù shì chóu,yú wēi chuī duàn tíng qián shù。

九月廿一夜震霆大雪因述长句

戴梓

去家路五千,闻见颇有异。qù jiā lù wǔ qiān,wén jiàn pǒ yǒu yì。
四月冰不澌,八月霜满地。sì yuè bīng bù sī,bā yuè shuāng mǎn dì。
地北寒自多,推天固有意。dì běi hán zì duō,tuī tiān gù yǒu yì。
胡为冰雪中,忽闻震雷厉。hú wèi bīng xuě zhōng,hū wén zhèn léi lì。
忆昨拨残灯,拥衾读遗史。yì zuó bō cán dēng,yōng qīn dú yí shǐ。
窦窍忽悲鸣,如匣出虎兕。dòu qiào hū bēi míng,rú xiá chū hǔ sì。
顾门慎扊扅,拣絮覆两子。gù mén shèn yǎn yí,jiǎn xù fù liǎng zi。
雷声震屋尘,电光烛窗纸。léi shēng zhèn wū chén,diàn guāng zhú chuāng zhǐ。
畏寒我无眠,檐瀑喧未已。wèi hán wǒ wú mián,yán pù xuān wèi yǐ。
虚枕不成寐,暗室光忽紫。xū zhěn bù chéng mèi,àn shì guāng hū zǐ。
天又东南倾,地复西北圮。tiān yòu dōng nán qīng,dì fù xī běi pǐ。
巨响自何来,副坼邻树圮。jù xiǎng zì hé lái,fù chè lín shù pǐ。
两子梦中惊,抱母啼不止。liǎng zi mèng zhōng jīng,bào mǔ tí bù zhǐ。
一夜如海行,洪涛打船底。yī yè rú hǎi xíng,hóng tāo dǎ chuán dǐ。
临晨起开门,门被滕六砌。lín chén qǐ kāi mén,mén bèi téng liù qì。
璀璨成玉京,迷茫失天际。cuǐ càn chéng yù jīng,mí máng shī tiān jì。
滑澾阻我行,满地琳琅碎。huá tà zǔ wǒ xíng,mǎn dì lín láng suì。
敝裘典未归,乌金贵难贳。bì qiú diǎn wèi guī,wū jīn guì nán shì。
嗟嗟九月中,景象竟如是。jiē jiē jiǔ yuè zhōng,jǐng xiàng jìng rú shì。
遥想冬深时,凛冽复何似。yáo xiǎng dōng shēn shí,lǐn liè fù hé shì。
昔闻寒时雷,动蛰蛇俱死。xī wén hán shí léi,dòng zhé shé jù sǐ。
蛇死不伤人,毒去我所喜。shé sǐ bù shāng rén,dú qù wǒ suǒ xǐ。
唯彼秋奇寒,半生未见此。wéi bǐ qiū qí hán,bàn shēng wèi jiàn cǐ。
矫首逐南鸿,哀鸣望乡里。jiǎo shǒu zhú nán hóng,āi míng wàng xiāng lǐ。

题布袋和尚

戴梓

瞻彼异僧,形容古怪。zhān bǐ yì sēng,xíng róng gǔ guài。
地老天荒,独携布袋。dì lǎo tiān huāng,dú xié bù dài。
袋中何有,非米非菜。dài zhōng hé yǒu,fēi mǐ fēi cài。
收在袋中,不买不卖。shōu zài dài zhōng,bù mǎi bù mài。
放出袋来,撑破世界。fàng chū dài lái,chēng pò shì jiè。
吾不能为世人以共言,唯观我于寂然不动之自在。wú bù néng wèi shì rén yǐ gòng yán,wéi guān wǒ yú jì rán bù dòng zhī zì zài。

题林刺史益长本裕小像

戴梓

君耳聋,我目眇。jūn ěr lóng,wǒ mù miǎo。
鼎鼎百年相对老。dǐng dǐng bǎi nián xiāng duì lǎo。
造物生人原草草。zào wù shēng rén yuán cǎo cǎo。
无怪长饥不长饱。wú guài zhǎng jī bù zhǎng bǎo。

赠金怡庵医士

戴梓

辽海东头长戍客,贫病交攻瘳不得。liáo hǎi dōng tóu zhǎng shù kè,pín bìng jiāo gōng chōu bù dé。
黄金已与神仙期,卢扁难逢空叹息。huáng jīn yǐ yǔ shén xiān qī,lú biǎn nán féng kōng tàn xī。
飘然忽遇怡庵子,长笑向人粲玉齿。piāo rán hū yù yí ān zi,zhǎng xiào xiàng rén càn yù chǐ。
病如草木逢春风,一匕投之身即起。bìng rú cǎo mù féng chūn fēng,yī bǐ tóu zhī shēn jí qǐ。
劳劳辽海住七年,活人比户多莫纪。láo láo liáo hǎi zhù qī nián,huó rén bǐ hù duō mò jì。
得来金帛付黄垆,犹道青帘未足酤。dé lái jīn bó fù huáng lú,yóu dào qīng lián wèi zú gū。
兴酣斗石图快意,长鲸一吸翻江湖。xīng hān dòu shí tú kuài yì,zhǎng jīng yī xī fān jiāng hú。
座中白头人骨傲,气凌沧海蛟龙枯。zuò zhōng bái tóu rén gǔ ào,qì líng cāng hǎi jiāo lóng kū。
鼓掌欢呼发异籁,云雷绕席摇天枢。gǔ zhǎng huān hū fā yì lài,yún léi rào xí yáo tiān shū。
吁嗟乎人生百年为乐能几何,何不反哭为笑而长歌。xū jiē hū rén shēng bǎi nián wèi lè néng jǐ hé,hé bù fǎn kū wèi xiào ér zhǎng gē。
君今归去勿复道,万里遥望云山阿。jūn jīn guī qù wù fù dào,wàn lǐ yáo wàng yún shān ā。
我亦行将觅归棹,糟邱高筑邻烟萝。wǒ yì xíng jiāng mì guī zhào,zāo qiū gāo zhù lín yān luó。

美人

戴梓

美人当春和,嫣光照芳草。měi rén dāng chūn hé,yān guāng zhào fāng cǎo。
处士抱坚贞,清霜何娟好。chù shì bào jiān zhēn,qīng shuāng hé juān hǎo。
相思两有心,相逢两无道。xiāng sī liǎng yǒu xīn,xiāng féng liǎng wú dào。
真宰会幽秋,冥爽变常造。zhēn zǎi huì yōu qiū,míng shuǎng biàn cháng zào。
一夕东西风,五更吹不了。yī xī dōng xī fēng,wǔ gèng chuī bù le。
黄金镕清姿,绛玉铸妖袅。huáng jīn róng qīng zī,jiàng yù zhù yāo niǎo。
含笑复含颦,娇香摄情窍。hán xiào fù hán pín,jiāo xiāng shè qíng qiào。
因思彭泽冠,不外桃源棹。yīn sī péng zé guān,bù wài táo yuán zhào。

赠曹广文德览

戴梓

谁谓广文官不大,笔锋动处邀龙驾。shuí wèi guǎng wén guān bù dà,bǐ fēng dòng chù yāo lóng jià。
列卿宰相作房官,天子亲临定高下。liè qīng zǎi xiāng zuò fáng guān,tiān zi qīn lín dìng gāo xià。
一等高标者谁氏,辽海东头曹贡士。yī děng gāo biāo zhě shuí shì,liáo hǎi dōng tóu cáo gòng shì。
国门高挂震金台,纸价忽然腾锦韨。guó mén gāo guà zhèn jīn tái,zhǐ jià hū rán téng jǐn fú。
吁嗟曹子真奇英,平昔文章羞自鸣。xū jiē cáo zi zhēn qí yīng,píng xī wén zhāng xiū zì míng。
一朝身登庙廷上,韩潮苏海流纵横。yī cháo shēn dēng miào tíng shàng,hán cháo sū hǎi liú zòng héng。
亲缮一篇远寄我,开缄朗读清风生。qīn shàn yī piān yuǎn jì wǒ,kāi jiān lǎng dú qīng fēng shēng。
恩纶颁出欲留贤,贡士辞尊竟不然。ēn lún bān chū yù liú xián,gòng shì cí zūn jìng bù rán。
一官飘然古魏国,吟花坐月开青毡。yī guān piāo rán gǔ wèi guó,yín huā zuò yuè kāi qīng zhān。
衙前问字日复日,多士注壑如流泉。yá qián wèn zì rì fù rì,duō shì zhù hè rú liú quán。
老妻辞世子嗣缺,闻道名姝有倾国。lǎo qī cí shì zi sì quē,wén dào míng shū yǒu qīng guó。
香车款聘为细君,玉蚌祥光张凤翼。xiāng chē kuǎn pìn wèi xì jūn,yù bàng xiáng guāng zhāng fèng yì。
绡帏春得宁馨儿,秋水为神玉为骨。xiāo wéi chūn dé níng xīn ér,qiū shuǐ wèi shén yù wèi gǔ。
我虽不及亲试啼,遥知已是岩廊客。wǒ suī bù jí qīn shì tí,yáo zhī yǐ shì yán láng kè。
回顾应笑乃翁官,何事寒毡劳役役。huí gù yīng xiào nǎi wēng guān,hé shì hán zhān láo yì yì。

代张孝廉可宗祝文学使六十寿

戴梓

洞庭西,南岳北,山水钟灵开胜邑。dòng tíng xī,nán yuè běi,shān shuǐ zhōng líng kāi shèng yì。
千树桃花,万片锦石,精英结搆仙人宅。qiān shù táo huā,wàn piàn jǐn shí,jīng yīng jié gòu xiān rén zhái。
仙人一住几千年,秦汉相传人不识。xiān rén yī zhù jǐ qiān nián,qín hàn xiāng chuán rén bù shí。
闲徵鹿豕应歌喉,偶唤鸾凰翔舞翼。xián zhēng lù shǐ yīng gē hóu,ǒu huàn luán huáng xiáng wǔ yì。
酿霞为醑,炊琼作食。niàng xiá wèi xǔ,chuī qióng zuò shí。
后天而老,其乐无极。hòu tiān ér lǎo,qí lè wú jí。
卓哉夫子挺群仙而特出。zhuó zāi fū zi tǐng qún xiān ér tè chū。
既负阴以抱阳,复含华而吐实。jì fù yīn yǐ bào yáng,fù hán huá ér tǔ shí。
胸藏日月夺天明,笔吐云霞成五色。xiōng cáng rì yuè duó tiān míng,bǐ tǔ yún xiá chéng wǔ sè。
棘围一战捷南宫,玉堂挥洒掞天日。jí wéi yī zhàn jié nán gōng,yù táng huī sǎ shàn tiān rì。
大贤秉鉴莅乡闱,鲲鹏直藉扶摇力。dà xián bǐng jiàn lì xiāng wéi,kūn péng zhí jí fú yáo lì。
穷边占毕苦有年,幸入笼中成溲勃。qióng biān zhàn bì kǔ yǒu nián,xìng rù lóng zhōng chéng sōu bó。
于今旌节戾东都,始获趋承庭下立。yú jīn jīng jié lì dōng dōu,shǐ huò qū chéng tíng xià lì。
泰山北斗何巍巍,道范芝颜瞻咫尺。tài shān běi dòu hé wēi wēi,dào fàn zhī yán zhān zhǐ chǐ。
因知君圣是唐虞,自有贤臣为禹稷。yīn zhī jūn shèng shì táng yú,zì yǒu xián chén wèi yǔ jì。
盐梅指日待调和,燮理他时成沕穆。yán méi zhǐ rì dài diào hé,xiè lǐ tā shí chéng mì mù。
小子叨居桃李人,鲲鹏还借扶摇力。xiǎo zi dāo jū táo lǐ rén,kūn péng hái jiè fú yáo lì。
篱菊方葩梅始英,岳降良辰今六十。lí jú fāng pā méi shǐ yīng,yuè jiàng liáng chén jīn liù shí。
洞里仙人应忆之,甲子周回不瞬息。dòng lǐ xiān rén yīng yì zhī,jiǎ zi zhōu huí bù shùn xī。
余随鹿豕一赓歌,霜月方恒未全白。yú suí lù shǐ yī gēng gē,shuāng yuè fāng héng wèi quán bái。
歌曰东海茫茫一酒卮,千山齿齿是今时。gē yuē dōng hǎi máng máng yī jiǔ zhī,qiān shān chǐ chǐ shì jīn shí。
愿将山海同人寿,年历乾坤亿万斯。yuàn jiāng shān hǎi tóng rén shòu,nián lì qián kūn yì wàn sī。

赠蒋孚公尊公寿

戴梓

图公西塾有蒋子,鹤立高材面如纸。tú gōng xī shú yǒu jiǎng zi,hè lì gāo cái miàn rú zhǐ。
五十穷经不娶妻,孑身远渡辽河水。wǔ shí qióng jīng bù qǔ qī,jié shēn yuǎn dù liáo hé shuǐ。
我奇其人与之交,严城对酒风萧萧。wǒ qí qí rén yǔ zhī jiāo,yán chéng duì jiǔ fēng xiāo xiāo。
惊沙乍击野花落,海鹤忽鸣山月高。jīng shā zhà jī yě huā luò,hǎi hè hū míng shān yuè gāo。
读子诗歌一万首,何以抱才南北走。dú zi shī gē yī wàn shǒu,hé yǐ bào cái nán běi zǒu。
为道高堂八十翁,西泠湖照庞眉叟。wèi dào gāo táng bā shí wēng,xī líng hú zhào páng méi sǒu。
学极富,家极穷。xué jí fù,jiā jí qióng。
著易灯吹破壁风,谋养因作三冬烘。zhù yì dēng chuī pò bì fēng,móu yǎng yīn zuò sān dōng hōng。
耕山不稳且坐食,老亲枵腹将何充。gēng shān bù wěn qiě zuò shí,lǎo qīn xiāo fù jiāng hé chōng。
丽谯打鼓戍乌急,雪涕迸寒元菟空。lì qiáo dǎ gǔ shù wū jí,xuě tì bèng hán yuán tú kōng。
蒋翁有子孝如此,南瞻再拜云峦起。jiǎng wēng yǒu zi xiào rú cǐ,nán zhān zài bài yún luán qǐ。
何必相逢始订交,两峰遥映千山峙。hé bì xiāng féng shǐ dìng jiāo,liǎng fēng yáo yìng qiān shān zhì。
庭前种柳柳尽枯,独子一本枯重苏。tíng qián zhǒng liǔ liǔ jǐn kū,dú zi yī běn kū zhòng sū。
愿将私意祝翁寿,顽木感动春扶疏,先生之寿天为符。yuàn jiāng sī yì zhù wēng shòu,wán mù gǎn dòng chūn fú shū,xiān shēng zhī shòu tiān wèi fú。

刘孝子子超索书歌

戴梓

襄平刘君字子超,文追秦汉诗风骚。xiāng píng liú jūn zì zi chāo,wén zhuī qín hàn shī fēng sāo。
青衿曳曳未易紫,矫然鹤立鸣九皋。qīng jīn yè yè wèi yì zǐ,jiǎo rán hè lì míng jiǔ gāo。
独敦至性能大孝,乃翁寝疾时悲号。dú dūn zhì xìng néng dà xiào,nǎi wēng qǐn jí shí bēi hào。
一夕翁乘白鹤去,擗踊肠断魂随飘。yī xī wēng chéng bái hè qù,pǐ yǒng cháng duàn hún suí piāo。
天留孝子不就死,死绝苏回凡几遭。tiān liú xiào zi bù jiù sǐ,sǐ jué sū huí fán jǐ zāo。
手扶灵輀北邙去,子却随依坟上住。shǒu fú líng ér běi máng qù,zi què suí yī fén shàng zhù。
一住三年不顾家,此身将化坟前树。yī zhù sān nián bù gù jiā,cǐ shēn jiāng huà fén qián shù。
坟旁有鬼时夜来,窥见孝子称奇哉。fén páng yǒu guǐ shí yè lái,kuī jiàn xiào zi chēng qí zāi。
吁嗟孝子子如此,我虽为鬼宁无哀。xū jiē xiào zi zi rú cǐ,wǒ suī wèi guǐ níng wú āi。
守土尸位不上达,孝德昭昭名姓埋。shǒu tǔ shī wèi bù shàng dá,xiào dé zhāo zhāo míng xìng mái。
我闻君名欲愧死,因痛亲亡徒已矣。wǒ wén jūn míng yù kuì sǐ,yīn tòng qīn wáng tú yǐ yǐ。
今日为君书此歌,悲心暗逐春风起。jīn rì wèi jūn shū cǐ gē,bēi xīn àn zhú chūn fēng qǐ。

辛丑三月望后一日闻亨儿成进士五百字

戴梓

携儿投辽东,嘤咿甫三月。xié ér tóu liáo dōng,yīng yī fǔ sān yuè。
汝母泪不干,哭久变成血。rǔ mǔ lèi bù gàn,kū jiǔ biàn chéng xuè。
相逢尽路人,有苦向谁说。xiāng féng jǐn lù rén,yǒu kǔ xiàng shuí shuō。
囊无金错刀,饭啜糠秕屑。náng wú jīn cuò dāo,fàn chuài kāng bǐ xiè。
腹内长苦饥,乳脉久乾竭。fù nèi zhǎng kǔ jī,rǔ mài jiǔ qián jié。
俯视怀中儿,不如弃沟辙。fǔ shì huái zhōng ér,bù rú qì gōu zhé。
患难身莫保,安能育尔活。huàn nán shēn mò bǎo,ān néng yù ěr huó。
断绝骨肉恩,免使遭磨折。duàn jué gǔ ròu ēn,miǎn shǐ zāo mó zhé。
捧看几周回,骨相诚英物。pěng kàn jǐ zhōu huí,gǔ xiāng chéng yīng wù。
头颅圆中规,额比成人阔。tóu lú yuán zhōng guī,é bǐ chéng rén kuò。
啼声侔钟鸣,双目剪秋月。tí shēng móu zhōng míng,shuāng mù jiǎn qiū yuè。
尔我遭坎坷,抚弄亦怡悦。ěr wǒ zāo kǎn kě,fǔ nòng yì yí yuè。
况昨初生时,梦兆卜休吉。kuàng zuó chū shēng shí,mèng zhào bo xiū jí。
天属系人心,欲舍终难割。tiān shǔ xì rén xīn,yù shě zhōng nán gē。
迨至四五龄,居然若老成。dài zhì sì wǔ líng,jū rán ruò lǎo chéng。
嬉戏不侮虐,不作孩童行。xī xì bù wǔ nüè,bù zuò hái tóng xíng。
欣闻邻家子,早暮有书声。xīn wén lín jiā zi,zǎo mù yǒu shū shēng。
索母为教读,母教无多经。suǒ mǔ wèi jiào dú,mǔ jiào wú duō jīng。
数教数能诵,喜跃矜其能。shù jiào shù néng sòng,xǐ yuè jīn qí néng。
我为饔飧累,日夕勤笔耕。wǒ wèi yōng sūn lèi,rì xī qín bǐ gēng。
不能自训迪,诬以他人凭。bù néng zì xùn dí,wū yǐ tā rén píng。
横暴遭恶族,惨掠如仇雠。héng bào zāo è zú,cǎn lüè rú chóu chóu。
冀欲陨其命,遂彼阴毒谋。jì yù yǔn qí mìng,suì bǐ yīn dú móu。
尔母闻奔救,急痛心若抽。ěr mǔ wén bēn jiù,jí tòng xīn ruò chōu。
母子相持抱,涕泣不能收。mǔ zi xiāng chí bào,tì qì bù néng shōu。
性命虽脱免,郁怒瞢双眸。xìng mìng suī tuō miǎn,yù nù méng shuāng móu。
十载不见物,悔恨无时休。shí zài bù jiàn wù,huǐ hèn wú shí xiū。
计年已十五,视物始能睹。jì nián yǐ shí wǔ,shì wù shǐ néng dǔ。
黾勉为延师,劼毖历寒暑。mǐn miǎn wèi yán shī,jié bì lì hán shǔ。
操觚试为文,颇能驱陈腐。cāo gū shì wèi wén,pǒ néng qū chén fǔ。
十七入黉宫,文名声楚楚。shí qī rù hóng gōng,wén míng shēng chǔ chǔ。
精进正斯时,家贫缺修脯。jīng jìn zhèng sī shí,jiā pín quē xiū pú。
勤惰任尔为,避喧栖梵宇。qín duò rèn ěr wèi,bì xuān qī fàn yǔ。
裹粮既无多,枵腹勇难贾。guǒ liáng jì wú duō,xiāo fù yǒng nán jiǎ。
几日复归来,饥瘦面尘土。jǐ rì fù guī lái,jī shòu miàn chén tǔ。
抚诘心内伤,双泪落如雨。fǔ jí xīn nèi shāng,shuāng lèi luò rú yǔ。
救死真不赡,岂复望延祜。jiù sǐ zhēn bù shàn,qǐ fù wàng yán hù。
已分覆巢馀,黄口无振羽。yǐ fēn fù cháo yú,huáng kǒu wú zhèn yǔ。
尔能体我心,愤无激艰阻。ěr néng tǐ wǒ xīn,fèn wú jī jiān zǔ。
死灰冀复燃,瘁极不言苦。sǐ huī jì fù rán,cuì jí bù yán kǔ。
穷老望儿兴,酸心难备数。qióng lǎo wàng ér xīng,suān xīn nán bèi shù。
今幸捷南宫,惝恍浑疑梦。jīn xìng jié nán gōng,chǎng huǎng hún yí mèng。
喜极反生悲,往事撄心胸。xǐ jí fǎn shēng bēi,wǎng shì yīng xīn xiōng。
忆尔在母腹,惊怖遭陈凶。yì ěr zài mǔ fù,jīng bù zāo chén xiōng。
堕地随远配,屡困卒能通。duò dì suí yuǎn pèi,lǚ kùn zú néng tōng。
机兆应不绝,无乃尔是钟。jī zhào yīng bù jué,wú nǎi ěr shì zhōng。
自待勿菲薄,负荷在尔躬。zì dài wù fēi báo,fù hé zài ěr gōng。
我老复奚望,甘心此地终。wǒ lǎo fù xī wàng,gān xīn cǐ dì zhōng。
故乡岂不思,此事关苍穹。gù xiāng qǐ bù sī,cǐ shì guān cāng qióng。
努力建名业,昌我北地宗。nǔ lì jiàn míng yè,chāng wǒ běi dì zōng。

赠芳园主人

戴梓

芳园主人清且豪,眉间紫气双峰高。fāng yuán zhǔ rén qīng qiě háo,méi jiān zǐ qì shuāng fēng gāo。
读书石室不知倦,行将上苑鞭春骄。dú shū shí shì bù zhī juàn,xíng jiāng shàng yuàn biān chūn jiāo。
桃花李花烂兰阁,兰阁妆成斗纷错。táo huā lǐ huā làn lán gé,lán gé zhuāng chéng dòu fēn cuò。
轻扬罗袂倚春风,桃李一时甘委落。qīng yáng luó mèi yǐ chūn fēng,táo lǐ yī shí gān wěi luò。
可儿膝下初成语,神彩英英濯春雨。kě ér xī xià chū chéng yǔ,shén cǎi yīng yīng zhuó chūn yǔ。
也解宫花喜欲探,一枝即霸欢传与。yě jiě gōng huā xǐ yù tàn,yī zhī jí bà huān chuán yǔ。
虎头已往繇不逢,人间何处求良工。hǔ tóu yǐ wǎng yáo bù féng,rén jiān hé chù qiú liáng gōng。
欲将此意写尺幅,眼镜不明心徒空。yù jiāng cǐ yì xiě chǐ fú,yǎn jìng bù míng xīn tú kōng。
逸情静虑闲拈颖,渲粉浮脂神莫并。yì qíng jìng lǜ xián niān yǐng,xuàn fěn fú zhī shén mò bìng。
何能飞胁上高天,手曳双星下参井。hé néng fēi xié shàng gāo tiān,shǒu yè shuāng xīng xià cān jǐng。
等闲楮墨成灵砂,干春朗秀悬娇影。děng xián chǔ mò chéng líng shā,gàn chūn lǎng xiù xuán jiāo yǐng。

题画

戴梓

幽人乐山居,处处有茆屋。yōu rén lè shān jū,chù chù yǒu máo wū。
耕得陇头云,阴森傍溪木。gēng dé lǒng tóu yún,yīn sēn bàng xī mù。
但觉渔樵尊,不为簪缨束。dàn jué yú qiáo zūn,bù wèi zān yīng shù。
短袂发长谣,西风乱秋竹。duǎn mèi fā zhǎng yáo,xī fēng luàn qiū zhú。