古诗词

七十自寿十首

戴梓

彩凤珠楼竟日闲,白杨黄鸟忽绵蛮。cǎi fèng zhū lóu jìng rì xián,bái yáng huáng niǎo hū mián mán。
沧桑我已悲人事,富贵谁能铸世寰。cāng sāng wǒ yǐ bēi rén shì,fù guì shuí néng zhù shì huán。
盈尺砚田供八口,半函卷帙展衰颜。yíng chǐ yàn tián gōng bā kǒu,bàn hán juǎn zhì zhǎn shuāi yán。
菜根滋味延年药,何必吹笙缑岭山。cài gēn zī wèi yán nián yào,hé bì chuī shēng gōu lǐng shān。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

范蠡

戴梓

功成邀爵岂无情,乌喙终难共令名。gōng chéng yāo jué qǐ wú qíng,wū huì zhōng nán gòng lìng míng。
紫绶能捐身不死,黄金空铸象如生。zǐ shòu néng juān shēn bù sǐ,huáng jīn kōng zhù xiàng rú shēng。
五湖散发鸥同泛,片席悬秋月自明。wǔ hú sàn fā ōu tóng fàn,piàn xí xuán qiū yuè zì míng。
我欲乘舟问烟水,白蘋遥隔暮云横。wǒ yù chéng zhōu wèn yān shuǐ,bái píng yáo gé mù yún héng。

望山海关

戴梓

雄关割据势崔巍,群盗纷驰旧祚移。xióng guān gē jù shì cuī wēi,qún dào fēn chí jiù zuò yí。
四海讴歌归圣主,万年基业启边陲。sì hǎi ōu gē guī shèng zhǔ,wàn nián jī yè qǐ biān chuí。
东开碣石连沧海,西指临洮服远夷。dōng kāi jié shí lián cāng hǎi,xī zhǐ lín táo fú yuǎn yí。
谩道莺花虚塞外,春风随我到天涯。mán dào yīng huā xū sāi wài,chūn fēng suí wǒ dào tiān yá。

送王子回京

戴梓

今日天涯遇故乡,乡音入耳玉琅琅。jīn rì tiān yá yù gù xiāng,xiāng yīn rù ěr yù láng láng。
百年姻娅瞻丰度,一路云山括锦囊。bǎi nián yīn yà zhān fēng dù,yī lù yún shān kuò jǐn náng。
伏枥谩言羁骥足,干霄指日焕龙光。fú lì mán yán jī jì zú,gàn xiāo zhǐ rì huàn lóng guāng。
羡君欲去便归去,不似愁人老雪霜。xiàn jūn yù qù biàn guī qù,bù shì chóu rén lǎo xuě shuāng。

寄赠天津道范某

戴梓

羡君节钺近燕都,匡济胸开五岳图。xiàn jūn jié yuè jìn yàn dōu,kuāng jì xiōng kāi wǔ yuè tú。
昭代忠贞推姓氏,宦游诗卷满江湖。zhāo dài zhōng zhēn tuī xìng shì,huàn yóu shī juǎn mǎn jiāng hú。
身怜小草秋云远,家对荒陲海月孤。shēn lián xiǎo cǎo qiū yún yuǎn,jiā duì huāng chuí hǎi yuè gū。
为问津门天际客,高情还似昔年无。wèi wèn jīn mén tiān jì kè,gāo qíng hái shì xī nián wú。

寄赠天津道范某

戴梓

去春宣府得相亲,今岁瞻韩意少申。qù chūn xuān fǔ dé xiāng qīn,jīn suì zhān hán yì shǎo shēn。
两度缁尘边塞客,十年清梦别离人。liǎng dù zī chén biān sāi kè,shí nián qīng mèng bié lí rén。
歌传郢曲风云合,政出燕山草木春。gē chuán yǐng qū fēng yún hé,zhèng chū yàn shān cǎo mù chūn。
远隔慈闱虚定省,感君甘旨破酸辛。yuǎn gé cí wéi xū dìng shěng,gǎn jūn gān zhǐ pò suān xīn。

吴孝廉招饮和李太史根庵韵

戴梓

昭融无计问贞休,金像何堪执厕筹。zhāo róng wú jì wèn zhēn xiū,jīn xiàng hé kān zhí cè chóu。
乞米十年虚穴鼠,买山八口愧耕牛。qǐ mǐ shí nián xū xué shǔ,mǎi shān bā kǒu kuì gēng niú。
呼猿洞冷蘼芜合,放鹤亭空雨雪愁。hū yuán dòng lěng mí wú hé,fàng hè tíng kōng yǔ xuě chóu。
叨得孝廉修脯重,海天明月一勾留。dāo dé xiào lián xiū pú zhòng,hǎi tiān míng yuè yī gōu liú。

春日怀陈太史省斋

戴梓

故人迢递忆天涯,御路晨趋金犊车。gù rén tiáo dì yì tiān yá,yù lù chén qū jīn dú chē。
太史旧曾传董笔,文章今复重江花。tài shǐ jiù céng chuán dǒng bǐ,wén zhāng jīn fù zhòng jiāng huā。
梁园好客情初洽,闽海归帆日未斜。liáng yuán hǎo kè qíng chū qià,mǐn hǎi guī fān rì wèi xié。
圣主只缘隆帝子,人间漫说贾长沙。shèng zhǔ zhǐ yuán lóng dì zi,rén jiān màn shuō jiǎ zhǎng shā。

失题

戴梓

雾鬓烟绡何处来,杜兰香满碧波隈。wù bìn yān xiāo hé chù lái,dù lán xiāng mǎn bì bō wēi。
冰丝鸳锦天孙怨,玉柱鹍弦帝子哀。bīng sī yuān jǐn tiān sūn yuàn,yù zhù kūn xián dì zi āi。
环佩夜趋三峡雨,鼋鼍春起九江雷。huán pèi yè qū sān xiá yǔ,yuán tuó chūn qǐ jiǔ jiāng léi。
一从缥缈身沈后,水净沙明听不回。yī cóng piāo miǎo shēn shěn hòu,shuǐ jìng shā míng tīng bù huí。

冬夜即事和陈侍御韵

戴梓

空阶冰雪照星辰,尊酒悲歌纵此身。kōng jiē bīng xuě zhào xīng chén,zūn jiǔ bēi gē zòng cǐ shēn。
骢马绣衣成往劫,黄獐白草共边尘。cōng mǎ xiù yī chéng wǎng jié,huáng zhāng bái cǎo gòng biān chén。
十年如梦人何在,万里无家草不春。shí nián rú mèng rén hé zài,wàn lǐ wú jiā cǎo bù chūn。
潦倒细推浮世事,生涯只合老江滨。lǎo dào xì tuī fú shì shì,shēng yá zhǐ hé lǎo jiāng bīn。

赋得欸乃一声山水绿

戴梓

何人蓑笠隐潇湘,兴发歌来水荇香。hé rén suō lì yǐn xiāo xiāng,xīng fā gē lái shuǐ xìng xiāng。
清入白云猿欲断,疏传红蓼雁分行。qīng rù bái yún yuán yù duàn,shū chuán hóng liǎo yàn fēn xíng。
烟波共老酬江月,姓字无闻指石梁。yān bō gòng lǎo chóu jiāng yuè,xìng zì wú wén zhǐ shí liáng。
别调不须尘世和,乱峰横翠碧流长。bié diào bù xū chén shì hé,luàn fēng héng cuì bì liú zhǎng。

冬至后二日送杨西侯入关步韵

戴梓

苦口留君留不住,任君归去自生悲。kǔ kǒu liú jūn liú bù zhù,rèn jūn guī qù zì shēng bēi。
目穷秦筑寒无泪,肤裂辽天痛有诗。mù qióng qín zhù hán wú lèi,fū liè liáo tiān tòng yǒu shī。
青海月孤鞭匹马,黄沙风急锁双眉。qīng hǎi yuè gū biān pǐ mǎ,huáng shā fēng jí suǒ shuāng méi。
歌残别后三千路,回首应思塞上时。gē cán bié hòu sān qiān lù,huí shǒu yīng sī sāi shàng shí。

梅花书屋

戴梓

读书自觉日容与,况有琼瑶护僻居。dú shū zì jué rì róng yǔ,kuàng yǒu qióng yáo hù pì jū。
清气涨天香漠漠,澹烟笼月影疏疏。qīng qì zhǎng tiān xiāng mò mò,dàn yān lóng yuè yǐng shū shū。
湘尘绝径琴音静,晴雪迷空鹤步虚。xiāng chén jué jìng qín yīn jìng,qíng xuě mí kōng hè bù xū。
何幸置身还太璞,懒将白发向檐梳。hé xìng zhì shēn hái tài pú,lǎn jiāng bái fā xiàng yán shū。

题画赠人

戴梓

渺渺江帆映远花,花间新筑野人家。miǎo miǎo jiāng fān yìng yuǎn huā,huā jiān xīn zhù yě rén jiā。
翠屏匝地乱峰出,白练浮天秋水斜。cuì píng zā dì luàn fēng chū,bái liàn fú tiān qiū shuǐ xié。
索句扶筇桥缓步,遣怀携瓮酒频赊。suǒ jù fú qióng qiáo huǎn bù,qiǎn huái xié wèng jiǔ pín shē。
羡君得遂岩栖乐,变幻闲看早暮霞。xiàn jūn dé suì yán qī lè,biàn huàn xián kàn zǎo mù xiá。

松山寺

戴梓

万顷寒涛泻碧空,宜烟宜月乱云中。wàn qǐng hán tāo xiè bì kōng,yí yān yí yuè luàn yún zhōng。
浓阴碍日浑忘夏,黛色摇天不借风。nóng yīn ài rì hún wàng xià,dài sè yáo tiān bù jiè fēng。
小殿闻钟金错落,清泉漱石玉玲珑。xiǎo diàn wén zhōng jīn cuò luò,qīng quán shù shí yù líng lóng。
相逢为问看山约,藜杖新成欲漫从。xiāng féng wèi wèn kàn shān yuē,lí zhàng xīn chéng yù màn cóng。

纳凉

戴梓

夜来溪雨洗山容,螺髻盘青一万重。yè lái xī yǔ xǐ shān róng,luó jì pán qīng yī wàn zhòng。
水带剩云鱼泄泄,树留深荫鸟噰噰。shuǐ dài shèng yún yú xiè xiè,shù liú shēn yīn niǎo yōng yōng。
晴牵萝幕亭消暑,高设藤床面对峰。qíng qiān luó mù tíng xiāo shǔ,gāo shè téng chuáng miàn duì fēng。
寄语襄阳痴绝者,好磨浓墨点芙蓉。jì yǔ xiāng yáng chī jué zhě,hǎo mó nóng mò diǎn fú róng。
2731234567»