古诗词

代张孝廉可宗祝文学使六十寿

戴梓

洞庭西,南岳北,山水钟灵开胜邑。dòng tíng xī,nán yuè běi,shān shuǐ zhōng líng kāi shèng yì。
千树桃花,万片锦石,精英结搆仙人宅。qiān shù táo huā,wàn piàn jǐn shí,jīng yīng jié gòu xiān rén zhái。
仙人一住几千年,秦汉相传人不识。xiān rén yī zhù jǐ qiān nián,qín hàn xiāng chuán rén bù shí。
闲徵鹿豕应歌喉,偶唤鸾凰翔舞翼。xián zhēng lù shǐ yīng gē hóu,ǒu huàn luán huáng xiáng wǔ yì。
酿霞为醑,炊琼作食。niàng xiá wèi xǔ,chuī qióng zuò shí。
后天而老,其乐无极。hòu tiān ér lǎo,qí lè wú jí。
卓哉夫子挺群仙而特出。zhuó zāi fū zi tǐng qún xiān ér tè chū。
既负阴以抱阳,复含华而吐实。jì fù yīn yǐ bào yáng,fù hán huá ér tǔ shí。
胸藏日月夺天明,笔吐云霞成五色。xiōng cáng rì yuè duó tiān míng,bǐ tǔ yún xiá chéng wǔ sè。
棘围一战捷南宫,玉堂挥洒掞天日。jí wéi yī zhàn jié nán gōng,yù táng huī sǎ shàn tiān rì。
大贤秉鉴莅乡闱,鲲鹏直藉扶摇力。dà xián bǐng jiàn lì xiāng wéi,kūn péng zhí jí fú yáo lì。
穷边占毕苦有年,幸入笼中成溲勃。qióng biān zhàn bì kǔ yǒu nián,xìng rù lóng zhōng chéng sōu bó。
于今旌节戾东都,始获趋承庭下立。yú jīn jīng jié lì dōng dōu,shǐ huò qū chéng tíng xià lì。
泰山北斗何巍巍,道范芝颜瞻咫尺。tài shān běi dòu hé wēi wēi,dào fàn zhī yán zhān zhǐ chǐ。
因知君圣是唐虞,自有贤臣为禹稷。yīn zhī jūn shèng shì táng yú,zì yǒu xián chén wèi yǔ jì。
盐梅指日待调和,燮理他时成沕穆。yán méi zhǐ rì dài diào hé,xiè lǐ tā shí chéng mì mù。
小子叨居桃李人,鲲鹏还借扶摇力。xiǎo zi dāo jū táo lǐ rén,kūn péng hái jiè fú yáo lì。
篱菊方葩梅始英,岳降良辰今六十。lí jú fāng pā méi shǐ yīng,yuè jiàng liáng chén jīn liù shí。
洞里仙人应忆之,甲子周回不瞬息。dòng lǐ xiān rén yīng yì zhī,jiǎ zi zhōu huí bù shùn xī。
余随鹿豕一赓歌,霜月方恒未全白。yú suí lù shǐ yī gēng gē,shuāng yuè fāng héng wèi quán bái。
歌曰东海茫茫一酒卮,千山齿齿是今时。gē yuē dōng hǎi máng máng yī jiǔ zhī,qiān shān chǐ chǐ shì jīn shí。
愿将山海同人寿,年历乾坤亿万斯。yuàn jiāng shān hǎi tóng rén shòu,nián lì qián kūn yì wàn sī。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

人日

戴梓

鸟舌新柔杨柳风,流澌路转草茸茸。niǎo shé xīn róu yáng liǔ fēng,liú sī lù zhuǎn cǎo rōng rōng。
梅花信隔千山外,彩胜香怜七叶中。méi huā xìn gé qiān shān wài,cǎi shèng xiāng lián qī yè zhōng。
楼倚半规春月淡,盘盛杂组酒杯空。lóu yǐ bàn guī chūn yuè dàn,pán shèng zá zǔ jiǔ bēi kōng。
江乡有梦人悬帐,惆怅清宵桦烛红。jiāng xiāng yǒu mèng rén xuán zhàng,chóu chàng qīng xiāo huà zhú hóng。

某人枉顾

戴梓

龙首寒森二月馀,客星忽照野人居。lóng shǒu hán sēn èr yuè yú,kè xīng hū zhào yě rén jū。
情高铁岭千寻雪,喜接兰江万里鱼。qíng gāo tiě lǐng qiān xún xuě,xǐ jiē lán jiāng wàn lǐ yú。
老眼惯从愁里倦,壮心聊向酒边除。lǎo yǎn guàn cóng chóu lǐ juàn,zhuàng xīn liáo xiàng jiǔ biān chú。
向平已负当年约,五岳诗成好寄余。xiàng píng yǐ fù dāng nián yuē,wǔ yuè shī chéng hǎo jì yú。

赠承德李明府

戴梓

十年秘省紫薇郎,骖驾龙媒久服箱。shí nián mì shěng zǐ wēi láng,cān jià lóng méi jiǔ fú xiāng。
花下啸歌崔少府,石边袍笏米襄阳。huā xià xiào gē cuī shǎo fǔ,shí biān páo hù mǐ xiāng yáng。
岁逢庚癸需绥抚,地重丰岐简俊良。suì féng gēng guǐ xū suí fǔ,dì zhòng fēng qí jiǎn jùn liáng。
琴鹤独随春塞月,和风甘雨自飘扬。qín hè dú suí chūn sāi yuè,hé fēng gān yǔ zì piāo yáng。

夕阳归牧

戴梓

柴扉静眺野烟长,路转桥通映夕阳。chái fēi jìng tiào yě yān zhǎng,lù zhuǎn qiáo tōng yìng xī yáng。
远树向曛栖鸟雀,暮山吹笛下牛羊。yuǎn shù xiàng xūn qī niǎo què,mù shān chuī dí xià niú yáng。
负肩弱草穰穰绿,挂角闲花冉冉香。fù jiān ruò cǎo ráng ráng lǜ,guà jiǎo xián huā rǎn rǎn xiāng。
独我轮蹄归未得,白云青海思微茫。dú wǒ lún tí guī wèi dé,bái yún qīng hǎi sī wēi máng。

远山樵唱

戴梓

收回禾黍罢耕耘,更向林邱任斧斤。shōu huí hé shǔ bà gēng yún,gèng xiàng lín qiū rèn fǔ jīn。
锦树槎枒临绝壁,劳歌高下逐流云。jǐn shù chá yā lín jué bì,láo gē gāo xià zhú liú yún。
荒山作雨秋将老,野鸟鸣峦路不分。huāng shān zuò yǔ qiū jiāng lǎo,yě niǎo míng luán lù bù fēn。
何处牧童初学笛,一声清切彻高雯。hé chù mù tóng chū xué dí,yī shēng qīng qiè chè gāo wén。

初冬看近山红叶

戴梓

天将黼黻付林邱,姹紫嫣红对白头。tiān jiāng fǔ fú fù lín qiū,chà zǐ yān hóng duì bái tóu。
空见百花明上苑,宁知五组属高秋。kōng jiàn bǎi huā míng shàng yuàn,níng zhī wǔ zǔ shǔ gāo qiū。
文章翻喜寒霜力,锦绣难教举世收。wén zhāng fān xǐ hán shuāng lì,jǐn xiù nán jiào jǔ shì shōu。
还有深山老松柏,千年苍翠向人浮。hái yǒu shēn shān lǎo sōng bǎi,qiān nián cāng cuì xiàng rén fú。

漂母祠

戴梓

一饭原无重,千秋独有君。yī fàn yuán wú zhòng,qiān qiū dú yǒu jūn。
三齐如不显,空自饱王孙。sān qí rú bù xiǎn,kōng zì bǎo wáng sūn。

出狱口占

戴梓

已解囹圄困,翻生离别伤。yǐ jiě líng yǔ kùn,fān shēng lí bié shāng。
遥凭南去雁,不死慰高堂。yáo píng nán qù yàn,bù sǐ wèi gāo táng。

喜得

戴梓

点金惭乏术,喜得卖文钱。diǎn jīn cán fá shù,xǐ dé mài wén qián。
贳米呼童急,当餐让子先。shì mǐ hū tóng jí,dāng cān ràng zi xiān。

逢子先上人

戴梓

乡语隔垣听,惊看若故人。xiāng yǔ gé yuán tīng,jīng kàn ruò gù rén。
流离二十载,不敢问姻亲。liú lí èr shí zài,bù gǎn wèn yīn qīn。

题画

戴梓

雨气远来秋,秋山傍碧流。yǔ qì yuǎn lái qiū,qiū shān bàng bì liú。
板桥人不过,唯有白云流。bǎn qiáo rén bù guò,wéi yǒu bái yún liú。

题画

戴梓

丹壁耸高天,茆堂冷暮烟。dān bì sǒng gāo tiān,máo táng lěng mù yān。
杖藜归鸟下,丰度是遗贤。zhàng lí guī niǎo xià,fēng dù shì yí xián。

大雪断炊

戴梓

才喜春风暖,旋惊朔雪寒。cái xǐ chūn fēng nuǎn,xuán jīng shuò xuě hán。
萧然烟突静,慰母自言欢。xiāo rán yān tū jìng,wèi mǔ zì yán huān。

香秋海棠八绝

戴梓

解释无香恨,高楼此一过。jiě shì wú xiāng hèn,gāo lóu cǐ yī guò。
美人春不识,肠断意如何。měi rén chūn bù shí,cháng duàn yì rú hé。

香秋海棠八绝

戴梓

渟涝明于镜,涓涓向夕波。tíng lào míng yú jìng,juān juān xiàng xī bō。
窥窗清影现,鼓瑟写湘娥。kuī chuāng qīng yǐng xiàn,gǔ sè xiě xiāng é。