古诗词

辛丑三月望后一日闻亨儿成进士五百字

戴梓

携儿投辽东,嘤咿甫三月。xié ér tóu liáo dōng,yīng yī fǔ sān yuè。
汝母泪不干,哭久变成血。rǔ mǔ lèi bù gàn,kū jiǔ biàn chéng xuè。
相逢尽路人,有苦向谁说。xiāng féng jǐn lù rén,yǒu kǔ xiàng shuí shuō。
囊无金错刀,饭啜糠秕屑。náng wú jīn cuò dāo,fàn chuài kāng bǐ xiè。
腹内长苦饥,乳脉久乾竭。fù nèi zhǎng kǔ jī,rǔ mài jiǔ qián jié。
俯视怀中儿,不如弃沟辙。fǔ shì huái zhōng ér,bù rú qì gōu zhé。
患难身莫保,安能育尔活。huàn nán shēn mò bǎo,ān néng yù ěr huó。
断绝骨肉恩,免使遭磨折。duàn jué gǔ ròu ēn,miǎn shǐ zāo mó zhé。
捧看几周回,骨相诚英物。pěng kàn jǐ zhōu huí,gǔ xiāng chéng yīng wù。
头颅圆中规,额比成人阔。tóu lú yuán zhōng guī,é bǐ chéng rén kuò。
啼声侔钟鸣,双目剪秋月。tí shēng móu zhōng míng,shuāng mù jiǎn qiū yuè。
尔我遭坎坷,抚弄亦怡悦。ěr wǒ zāo kǎn kě,fǔ nòng yì yí yuè。
况昨初生时,梦兆卜休吉。kuàng zuó chū shēng shí,mèng zhào bo xiū jí。
天属系人心,欲舍终难割。tiān shǔ xì rén xīn,yù shě zhōng nán gē。
迨至四五龄,居然若老成。dài zhì sì wǔ líng,jū rán ruò lǎo chéng。
嬉戏不侮虐,不作孩童行。xī xì bù wǔ nüè,bù zuò hái tóng xíng。
欣闻邻家子,早暮有书声。xīn wén lín jiā zi,zǎo mù yǒu shū shēng。
索母为教读,母教无多经。suǒ mǔ wèi jiào dú,mǔ jiào wú duō jīng。
数教数能诵,喜跃矜其能。shù jiào shù néng sòng,xǐ yuè jīn qí néng。
我为饔飧累,日夕勤笔耕。wǒ wèi yōng sūn lèi,rì xī qín bǐ gēng。
不能自训迪,诬以他人凭。bù néng zì xùn dí,wū yǐ tā rén píng。
横暴遭恶族,惨掠如仇雠。héng bào zāo è zú,cǎn lüè rú chóu chóu。
冀欲陨其命,遂彼阴毒谋。jì yù yǔn qí mìng,suì bǐ yīn dú móu。
尔母闻奔救,急痛心若抽。ěr mǔ wén bēn jiù,jí tòng xīn ruò chōu。
母子相持抱,涕泣不能收。mǔ zi xiāng chí bào,tì qì bù néng shōu。
性命虽脱免,郁怒瞢双眸。xìng mìng suī tuō miǎn,yù nù méng shuāng móu。
十载不见物,悔恨无时休。shí zài bù jiàn wù,huǐ hèn wú shí xiū。
计年已十五,视物始能睹。jì nián yǐ shí wǔ,shì wù shǐ néng dǔ。
黾勉为延师,劼毖历寒暑。mǐn miǎn wèi yán shī,jié bì lì hán shǔ。
操觚试为文,颇能驱陈腐。cāo gū shì wèi wén,pǒ néng qū chén fǔ。
十七入黉宫,文名声楚楚。shí qī rù hóng gōng,wén míng shēng chǔ chǔ。
精进正斯时,家贫缺修脯。jīng jìn zhèng sī shí,jiā pín quē xiū pú。
勤惰任尔为,避喧栖梵宇。qín duò rèn ěr wèi,bì xuān qī fàn yǔ。
裹粮既无多,枵腹勇难贾。guǒ liáng jì wú duō,xiāo fù yǒng nán jiǎ。
几日复归来,饥瘦面尘土。jǐ rì fù guī lái,jī shòu miàn chén tǔ。
抚诘心内伤,双泪落如雨。fǔ jí xīn nèi shāng,shuāng lèi luò rú yǔ。
救死真不赡,岂复望延祜。jiù sǐ zhēn bù shàn,qǐ fù wàng yán hù。
已分覆巢馀,黄口无振羽。yǐ fēn fù cháo yú,huáng kǒu wú zhèn yǔ。
尔能体我心,愤无激艰阻。ěr néng tǐ wǒ xīn,fèn wú jī jiān zǔ。
死灰冀复燃,瘁极不言苦。sǐ huī jì fù rán,cuì jí bù yán kǔ。
穷老望儿兴,酸心难备数。qióng lǎo wàng ér xīng,suān xīn nán bèi shù。
今幸捷南宫,惝恍浑疑梦。jīn xìng jié nán gōng,chǎng huǎng hún yí mèng。
喜极反生悲,往事撄心胸。xǐ jí fǎn shēng bēi,wǎng shì yīng xīn xiōng。
忆尔在母腹,惊怖遭陈凶。yì ěr zài mǔ fù,jīng bù zāo chén xiōng。
堕地随远配,屡困卒能通。duò dì suí yuǎn pèi,lǚ kùn zú néng tōng。
机兆应不绝,无乃尔是钟。jī zhào yīng bù jué,wú nǎi ěr shì zhōng。
自待勿菲薄,负荷在尔躬。zì dài wù fēi báo,fù hé zài ěr gōng。
我老复奚望,甘心此地终。wǒ lǎo fù xī wàng,gān xīn cǐ dì zhōng。
故乡岂不思,此事关苍穹。gù xiāng qǐ bù sī,cǐ shì guān cāng qióng。
努力建名业,昌我北地宗。nǔ lì jiàn míng yè,chāng wǒ běi dì zōng。

戴梓

清浙江钱塘人,字文开。通天文算法,能自制火器。三藩乱时,以布衣从康亲王杰书军,授道员。战后,得康熙帝召见,授侍讲,参与纂修《律吕正义》。后遭人谗毁,谪戍关东,靠售书画文字度日。所造“连珠铳”,实为原始机关枪。有《耕烟草堂诗钞》。 戴梓的作品>>

猜您喜欢

题画

戴梓

柳色亦何为,临风故窈窕。liǔ sè yì hé wèi,lín fēng gù yǎo tiǎo。
偶结离别情,多与烟波好。ǒu jié lí bié qíng,duō yǔ yān bō hǎo。
湖镜落云容,含灵动空皎。hú jìng luò yún róng,hán líng dòng kōng jiǎo。
虑静物不移,孤情恣幽讨。lǜ jìng wù bù yí,gū qíng zì yōu tǎo。

送发灵和尚

戴梓

朔风吹不断,阴云阻前程。shuò fēng chuī bù duàn,yīn yún zǔ qián chéng。
辽河冻复裂,积雪埋高城。liáo hé dòng fù liè,jī xuě mái gāo chéng。
安居不出户,凛凛如履冰。ān jū bù chū hù,lǐn lǐn rú lǚ bīng。
君于此时去,去去何为情。jūn yú cǐ shí qù,qù qù hé wèi qíng。
方袍敝且薄,安与严寒争。fāng páo bì qiě báo,ān yǔ yán hán zhēng。
我苦莫能助,岂能留君行。wǒ kǔ mò néng zhù,qǐ néng liú jūn xíng。
搴裳不撒手,暮鸟孤烟横。qiān shang bù sā shǒu,mù niǎo gū yān héng。

题画杂咏

戴梓

襄阳具袍笏,拜石真成癫。xiāng yáng jù páo hù,bài shí zhēn chéng diān。
闲来一泼墨,化作云与烟。xián lái yī pō mò,huà zuò yún yǔ yān。
历历数百载,望之如飞仙。lì lì shù bǎi zài,wàng zhī rú fēi xiān。
我老不自养,力耕片石田。wǒ lǎo bù zì yǎng,lì gēng piàn shí tián。
萧然坐草木,风雨欺穷檐。xiāo rán zuò cǎo mù,fēng yǔ qī qióng yán。
阴冥助柔翰,兴至挥数笺。yīn míng zhù róu hàn,xīng zhì huī shù jiān。
时人苦不爱,将觅胭脂钱。shí rén kǔ bù ài,jiāng mì yān zhī qián。

刘洪扬嫔女歌

戴梓

赤帝传后裔,卓然抱英姿。chì dì chuán hòu yì,zhuó rán bào yīng zī。
易水一千里,流风争贤之。yì shuǐ yī qiān lǐ,liú fēng zhēng xián zhī。
杰士不世合,辽海来栖迟。jié shì bù shì hé,liáo hǎi lái qī chí。
炊冰苏白草,八十形离奇。chuī bīng sū bái cǎo,bā shí xíng lí qí。
霜雪照髯鬓,与我深相知。shuāng xuě zhào rán bìn,yǔ wǒ shēn xiāng zhī。
瞥见兰闺彦,娟娟娥双眉。piē jiàn lán guī yàn,juān juān é shuāng méi。
东邻居鲁叟,朱门称硕耆。dōng lín jū lǔ sǒu,zhū mén chēng shuò qí。
膝下挺凤羽,丱角春游嬉。xī xià tǐng fèng yǔ,guàn jiǎo chūn yóu xī。
藜杖日往复,交好结门楣。lí zhàng rì wǎng fù,jiāo hǎo jié mén méi。
两姓屋不远,藓垣间苔畦。liǎng xìng wū bù yuǎn,xiǎn yuán jiān tái qí。
虽无百辆从,奁媵倾老赀。suī wú bǎi liàng cóng,lián yìng qīng lǎo zī。
揭帘动脂粉,香风东西吹。jiē lián dòng zhī fěn,xiāng fēng dōng xī chuī。
余窘愧莫赠,摇膝抽秘思。yú jiǒng kuì mò zèng,yáo xī chōu mì sī。
白雪映彤管,欣得鸳鸯诗。bái xuě yìng tóng guǎn,xīn dé yuān yāng shī。
五色散毛羽,关关欢水湄。wǔ sè sàn máo yǔ,guān guān huān shuǐ méi。
唼喋浮中流,清波荡参差。shà dié fú zhōng liú,qīng bō dàng cān chà。
窈窕芙蓉浦,比翼冲烟飞。yǎo tiǎo fú róng pǔ,bǐ yì chōng yān fēi。
岸上琼瑶树,生结连理枝。àn shàng qióng yáo shù,shēng jié lián lǐ zhī。

题朱玉端小像

戴梓

瞻彼貌兮,其貌扬扬。zhān bǐ mào xī,qí mào yáng yáng。
察彼度兮,其度汪汪。chá bǐ dù xī,qí dù wāng wāng。
若云霄之凤翥,诚希世之麟祥。ruò yún xiāo zhī fèng zhù,chéng xī shì zhī lín xiáng。
聆松风以寄傲,揽山翠而挹芳。líng sōng fēng yǐ jì ào,lǎn shān cuì ér yì fāng。
偶临云水之际,时适烟波之乡。ǒu lín yún shuǐ zhī jì,shí shì yān bō zhī xiāng。
虽性甘于丘壑,而冥心栖乎庙堂。suī xìng gān yú qiū hè,ér míng xīn qī hū miào táng。

寿李明府

戴梓

千山纷嵂崒,医闾复嶙峋。qiān shān fēn lǜ zú,yī lǘ fù lín xún。
葱翠两相望,烟云互主宾。cōng cuì liǎng xiāng wàng,yān yún hù zhǔ bīn。
中有琅玕室,所居唯仙人。zhōng yǒu láng gān shì,suǒ jū wéi xiān rén。
仙人伊何者,柱史疑前身。xiān rén yī hé zhě,zhù shǐ yí qián shēn。
托迹宦斯土,然犀照民情。tuō jì huàn sī tǔ,rán xī zhào mín qíng。
口饮辽河水,胸怀紫塞冰。kǒu yǐn liáo hé shuǐ,xiōng huái zǐ sāi bīng。
计禄给饘粥,不为俗所营。jì lù gěi zhān zhōu,bù wèi sú suǒ yíng。
连山具慧眼,嘉名报枫宸。lián shān jù huì yǎn,jiā míng bào fēng chén。
知遇无定秩,行将泽垓垠。zhī yù wú dìng zhì,xíng jiāng zé gāi yín。
荒词似近谀,不为达者称。huāng cí shì jìn yú,bù wèi dá zhě chēng。
欣此菡萏艳,嘉时庆弧辰。xīn cǐ hàn dàn yàn,jiā shí qìng hú chén。
膏雨满阡陌,爽然进瑶尊。gāo yǔ mǎn qiān mò,shuǎng rán jìn yáo zūn。
我老附民后,伛偻从众宾。wǒ lǎo fù mín hòu,yǔ lóu cóng zhòng bīn。
将酿玉为醑,将劈麟为羹。jiāng niàng yù wèi xǔ,jiāng pī lín wèi gēng。
长年莫可托,郁郁东海椿。zhǎng nián mò kě tuō,yù yù dōng hǎi chūn。
侈言兼诞想,恐被使君嗔。chǐ yán jiān dàn xiǎng,kǒng bèi shǐ jūn chēn。
聊倾荷盖露,清洁向君陈。liáo qīng hé gài lù,qīng jié xiàng jūn chén。

题布袋和尚

戴梓

瞻彼布袋,其高如邱。zhān bǐ bù dài,qí gāo rú qiū。
袋内伊何,无物不收。dài nèi yī hé,wú wù bù shōu。
时卧而枕,时渡而舟。shí wò ér zhěn,shí dù ér zhōu。
浩浩弱水,载沈载浮。hào hào ruò shuǐ,zài shěn zài fú。
蛟龙勿侣,烟云是俦。jiāo lóng wù lǚ,yān yún shì chóu。
一笑万古,坦腹何求。yī xiào wàn gǔ,tǎn fù hé qiú。

题画罗汉

戴梓

溪水泠泠,石梁屹屹。xī shuǐ líng líng,shí liáng yì yì。
电逐云奔,杖履安适。diàn zhú yún bēn,zhàng lǚ ān shì。
计口有二,计钵无一。jì kǒu yǒu èr,jì bō wú yī。
入彼尘寰,何以乞食。rù bǐ chén huán,hé yǐ qǐ shí。
不饮涧泉,不餐岭柏。bù yǐn jiàn quán,bù cān lǐng bǎi。
一味真如,服之无斁。yī wèi zhēn rú,fú zhī wú yì。

题画罗汉

戴梓

既无文字,何以书为。jì wú wén zì,hé yǐ shū wèi。
既无臭味,何以钵为。jì wú chòu wèi,hé yǐ bō wèi。
二老苍苍,相顾而?。èr lǎo cāng cāng,xiāng gù ér。
有草可藉,有树可依。yǒu cǎo kě jí,yǒu shù kě yī。
皎皎白日,清风自吹。jiǎo jiǎo bái rì,qīng fēng zì chuī。
闲云无约,到处相随。xián yún wú yuē,dào chù xiāng suí。

题画罗汉

戴梓

承彼箕趺,岩岩石峙。chéng bǐ jī fū,yán yán shí zhì。
謦欬当风,猿啼鹤唳。qǐng kài dāng fēng,yuán tí hè lì。
惊醒蛰龙,云蒸海沸。jīng xǐng zhé lóng,yún zhēng hǎi fèi。
攫之不能,揉之不易。jué zhī bù néng,róu zhī bù yì。
雷电翻空,震拔天地。léi diàn fān kōng,zhèn bá tiān dì。
当头一喝,收回钵内。dāng tóu yī hē,shōu huí bō nèi。

题画罗汉

戴梓

合掌陈词,问以大道。hé zhǎng chén cí,wèn yǐ dà dào。
大道伊何,嚷嚷闹闹。dà dào yī hé,rǎng rǎng nào nào。
云过不滋,水流泥淖。yún guò bù zī,shuǐ liú ní nào。
道在理中,理为道盗。dào zài lǐ zhōng,lǐ wèi dào dào。
罗汉本领,恐不能到。luó hàn běn lǐng,kǒng bù néng dào。
敢问如来,不言而笑。gǎn wèn rú lái,bù yán ér xiào。

题画罗汉

戴梓

猛士贾力,视虎如豵。měng shì jiǎ lì,shì hǔ rú zōng。
咤叱相向,毛血翻风。zhà chì xiāng xiàng,máo xuè fān fēng。
以彼衲子,称曰神通。yǐ bǐ nà zi,chēng yuē shén tōng。
考之古史,有人豢龙。kǎo zhī gǔ shǐ,yǒu rén huàn lóng。
龙且可豢,矧彼大虫。lóng qiě kě huàn,shěn bǐ dà chóng。
寓言引此,云西水东。yù yán yǐn cǐ,yún xī shuǐ dōng。

题画罗汉

戴梓

偶逢一石,就之欲眠。ǒu féng yī shí,jiù zhī yù mián。
岩草拥后,松风落前。yán cǎo yōng hòu,sōng fēng luò qián。
西方东土,山隈海边。xī fāng dōng tǔ,shān wēi hǎi biān。
有此乐国,可以永年。yǒu cǐ lè guó,kě yǐ yǒng nián。
如水出泉,清不费钱。rú shuǐ chū quán,qīng bù fèi qián。
梧桐一叶,临秋翩翩。wú tóng yī yè,lín qiū piān piān。

题画罗汉

戴梓

茫茫大海,何为彼岸。máng máng dà hǎi,hé wèi bǐ àn。
险哉险哉,波涛浩瀚。xiǎn zāi xiǎn zāi,bō tāo hào hàn。
鲸鲲若山,狰狞欲啖。jīng kūn ruò shān,zhēng níng yù dàn。
委身从之,夫复何憾。wěi shēn cóng zhī,fū fù hé hàn。
一有失足,万劫莫办。yī yǒu shī zú,wàn jié mò bàn。
我欲援之,回首一看。wǒ yù yuán zhī,huí shǒu yī kàn。

题画罗汉

戴梓

宝塔七级,其小如锥。bǎo tǎ qī jí,qí xiǎo rú zhuī。
掌中游戏,如同小儿。zhǎng zhōng yóu xì,rú tóng xiǎo ér。
显此神通,犯彼清规。xiǎn cǐ shén tōng,fàn bǐ qīng guī。
耸身入塔,发大光辉。sǒng shēn rù tǎ,fā dà guāng huī。
照彻五部,宝网罗之。zhào chè wǔ bù,bǎo wǎng luó zhī。
相索和南,草偃风吹。xiāng suǒ hé nán,cǎo yǎn fēng chuī。