古诗词

汉瞻自洞庭先归诗以志别即次见赠原韵

查慎行

兼旬索句添穷忙,草根唧唧虫鸣霜。jiān xún suǒ jù tiān qióng máng,cǎo gēn jī jī chóng míng shuāng。
尚惭皮陆作唱和,敢与李杜争光芒。shàng cán pí lù zuò chàng hé,gǎn yǔ lǐ dù zhēng guāng máng。
君诗尽纳三万派,山骨??波洋洋。jūn shī jǐn nà sān wàn pài,shān gǔ sǒng sǒng bō yáng yáng。
登坛欲来执牛耳,取径故险回羊肠。dēng tán yù lái zhí niú ěr,qǔ jìng gù xiǎn huí yáng cháng。
林深雾黯蓄幽气,虹见雨霁开晴光。lín shēn wù àn xù yōu qì,hóng jiàn yǔ jì kāi qíng guāng。
吟从舌端作倔强,写向纸面生低昂。yín cóng shé duān zuò jué qiáng,xiě xiàng zhǐ miàn shēng dī áng。
稍嫌工迟似司马,容我笑傲林泉帝。shāo xián gōng chí shì sī mǎ,róng wǒ xiào ào lín quán dì。
忆初弭棹同卧起,明朝联臂登高冈。yì chū mǐ zhào tóng wò qǐ,míng cháo lián bì dēng gāo gāng。
穿松踏石困俯仰,攀跻中道多徊徨。chuān sōng tà shí kùn fǔ yǎng,pān jī zhōng dào duō huái huáng。
奇峰忽拔二千尺,快剑磨出莲花铓。qí fēng hū bá èr qiān chǐ,kuài jiàn mó chū lián huā máng。
耸身侧足狂叫绝,生平奇境得未尝。sǒng shēn cè zú kuáng jiào jué,shēng píng qí jìng dé wèi cháng。
三湘七泽旧虽到,却溯洲渚搴孤芳。sān xiāng qī zé jiù suī dào,què sù zhōu zhǔ qiān gū fāng。
黄金荒台感燕士,画栋高阁悲滕王。huáng jīn huāng tái gǎn yàn shì,huà dòng gāo gé bēi téng wáng。
十年浪走痴已极,游踪脱略失故乡。shí nián làng zǒu chī yǐ jí,yóu zōng tuō lüè shī gù xiāng。
星埃大笑一回首,摄衣才谒三高堂。xīng āi dà xiào yī huí shǒu,shè yī cái yè sān gāo táng。
所嗟筋力就疲惫,渐遣兴趣成颓唐。suǒ jiē jīn lì jiù pí bèi,jiàn qiǎn xīng qù chéng tuí táng。
眼前又当摇落候,蒹葭露白秋苍苍。yǎn qián yòu dāng yáo luò hòu,jiān jiā lù bái qiū cāng cāng。
不知此中有何乐,对尔意气还飞扬。bù zhī cǐ zhōng yǒu hé lè,duì ěr yì qì hái fēi yáng。
男儿生涯志未豁,善刀合学疱丁藏。nán ér shēng yá zhì wèi huō,shàn dāo hé xué pào dīng cáng。
百觚醉汲邻叟瓮,一枕倦寄高僧房。bǎi gū zuì jí lín sǒu wèng,yī zhěn juàn jì gāo sēng fáng。
得道在先成佛后,兹理反覆天应偿。dé dào zài xiān chéng fú hòu,zī lǐ fǎn fù tiān yīng cháng。
逢人但拜孟东野,去我独惜张文昌。féng rén dàn bài mèng dōng yě,qù wǒ dú xī zhāng wén chāng。
扶筇缥缈有夙约,肯计盎底无余粮。fú qióng piāo miǎo yǒu sù yuē,kěn jì àng dǐ wú yú liáng。
风波冲冒总为此,子今束书我亦将。fēng bō chōng mào zǒng wèi cǐ,zi jīn shù shū wǒ yì jiāng。
行当长谣答黄竹,不尔妙曲赓红桑。xíng dāng zhǎng yáo dá huáng zhú,bù ěr miào qū gēng hóng sāng。
郁郁谁能耐离索,空楼夜雨思连床。yù yù shuí néng nài lí suǒ,kōng lóu yè yǔ sī lián chuáng。
年来万事经眼见,穷达竟分姜与汤。nián lái wàn shì jīng yǎn jiàn,qióng dá jìng fēn jiāng yǔ tāng。
旧游如梦那可说,只有末路堪评量。jiù yóu rú mèng nà kě shuō,zhǐ yǒu mò lù kān píng liàng。
名山业岂异人事,慎勿屑屑耽词章。míng shān yè qǐ yì rén shì,shèn wù xiè xiè dān cí zhāng。
查慎行

查慎行

查慎行(1650~1727) 清代诗人,当代著名作家金庸先祖。初名嗣琏,字夏重,号查田;后改名慎行,字悔余,号他山,赐号烟波钓徒,晚年居于初白庵,所以又称查初白。海宁袁花(今属浙江)人。康熙四十二年(1703)进士;特授翰林院编修,入直内廷。五十二年(1713),乞休归里,家居10余年。雍正四年(1726),因弟查嗣庭讪谤案,以家长失教获罪,被逮入京,次年放归,不久去世。查慎行诗学东坡、放翁,尝注苏诗。自朱彝尊去世后,为东南诗坛领袖。著有《他山诗钞》。 查慎行的作品>>

猜您喜欢

早过大通驿

查慎行

夙雾才醒后,朝阳未吐间。sù wù cái xǐng hòu,cháo yáng wèi tǔ jiān。
翠烟遥辨市,红树忽移湾。cuì yān yáo biàn shì,hóng shù hū yí wān。
风软一江水,云轻九子山。fēng ruǎn yī jiāng shuǐ,yún qīng jiǔ zi shān。
画家浓淡意,斟酌在荆关。huà jiā nóng dàn yì,zhēn zhuó zài jīng guān。

渡百里湖

查慎行

湖面宽千顷,湖流浅半篙。hú miàn kuān qiān qǐng,hú liú qiǎn bàn gāo。
远帆如不动,原树竞相高。yuǎn fān rú bù dòng,yuán shù jìng xiāng gāo。
岁已占秋旱,民犹望雨膏。suì yǐ zhàn qiū hàn,mín yóu wàng yǔ gāo。
涸鳞如可活,吾敢畏波涛?hé lín rú kě huó,wú gǎn wèi bō tāo?

渡黄河

查慎行

地势豁中州,黄河掌上流。dì shì huō zhōng zhōu,huáng hé zhǎng shàng liú。
岸低沙易涸,天远树全浮。àn dī shā yì hé,tiān yuǎn shù quán fú。
梁宋回头失,徐淮极目收。liáng sòng huí tóu shī,xú huái jí mù shōu。
身轻往来便,自叹不如鸥。shēn qīng wǎng lái biàn,zì tàn bù rú ōu。

三闾祠

查慎行

平远江山极目回,古祠漠漠背城开。píng yuǎn jiāng shān jí mù huí,gǔ cí mò mò bèi chéng kāi。
莫嫌举世无知己,未有庸人不忌才。mò xián jǔ shì wú zhī jǐ,wèi yǒu yōng rén bù jì cái。
放逐肯消亡国恨?岁时犹动楚人哀!fàng zhú kěn xiāo wáng guó hèn?suì shí yóu dòng chǔ rén āi!
湘兰沅芷年年绿,想见吟魂自往来。xiāng lán yuán zhǐ nián nián lǜ,xiǎng jiàn yín hún zì wǎng lái。

初入黔境土人皆居悬岩峭壁间缘梯上下与猿猱无异睹之心恻而作是诗

查慎行

巢居风俗故依然,石穴高当万木颠。cháo jū fēng sú gù yī rán,shí xué gāo dāng wàn mù diān。
几地流移还有伴,旧时井灶断无烟。jǐ dì liú yí hái yǒu bàn,jiù shí jǐng zào duàn wú yān。
余生兵革逃难稳,绝塞田畴瘠可怜。yú shēng bīng gé táo nán wěn,jué sāi tián chóu jí kě lián。
为报长官宽赋敛,猕猿家息久如悬。wèi bào zhǎng guān kuān fù liǎn,mí yuán jiā xī jiǔ rú xuán。

雨过桐庐

查慎行

江势西来弯复弯,乍惊风物异乡关。jiāng shì xī lái wān fù wān,zhà jīng fēng wù yì xiāng guān。
百家小聚还成县,三面无城却倚山。bǎi jiā xiǎo jù hái chéng xiàn,sān miàn wú chéng què yǐ shān。
帆影依依枫叶外,滩声汩汩碓床间。fān yǐng yī yī fēng yè wài,tān shēng gǔ gǔ duì chuáng jiān。
雨蓑烟笠严陵近,惭愧清流照客颜。yǔ suō yān lì yán líng jìn,cán kuì qīng liú zhào kè yán。

度仙霞关题天雨庵壁

查慎行

虎啸猿啼万壑哀,北风吹雨过山来。hǔ xiào yuán tí wàn hè āi,běi fēng chuī yǔ guò shān lái。
人从井底盘旋上,天向关门豁达开。rén cóng jǐng dǐ pán xuán shàng,tiān xiàng guān mén huō dá kāi。
地险昔曾当剧贼,时平谁敢说雄才?dì xiǎn xī céng dāng jù zéi,shí píng shuí gǎn shuō xióng cái?
煎茶好领闲僧意,知是芒鞋到几回!jiān chá hǎo lǐng xián sēng yì,zhī shì máng xié dào jǐ huí!

秦邮道中即目

查慎行

不知淫潦啮城根,但看泥沙记水痕。bù zhī yín lǎo niè chéng gēn,dàn kàn ní shā jì shuǐ hén。
去郭几家犹傍柳?qù guō jǐ jiā yóu bàng liǔ?
边淮一带已无村。biān huái yī dài yǐ wú cūn。
长堤冻裂功难就,浊浪侵南势易奔。zhǎng dī dòng liè gōng nán jiù,zhuó làng qīn nán shì yì bēn。
贱买河鱼还废箸,此中多少未招魂?jiàn mǎi hé yú hái fèi zhù,cǐ zhōng duō shǎo wèi zhāo hún?

读白耷山人诗

查慎行

人谓狂生本不狂,漆身吞炭事何常?rén wèi kuáng shēng běn bù kuáng,qī shēn tūn tàn shì hé cháng?
乱余宾客搜亡命,赦后英雄耻故乡。luàn yú bīn kè sōu wáng mìng,shè hòu yīng xióng chǐ gù xiāng。
宝剑尘封三尺水,麻鞋寒踏九州霜。bǎo jiàn chén fēng sān chǐ shuǐ,má xié hán tà jiǔ zhōu shuāng。
随身一掬澜翻泪,不哭穷途哭战场。suí shēn yī jū lán fān lèi,bù kū qióng tú kū zhàn chǎng。

寒夜次潘岷原韵

查慎行

一片西风作楚声,卧闻落叶打窗鸣。yī piàn xī fēng zuò chǔ shēng,wò wén luò yè dǎ chuāng míng。
不知十月江寒上,陡觉三更布被轻。bù zhī shí yuè jiāng hán shàng,dǒu jué sān gèng bù bèi qīng。
霜压啼鸟惊月上,夜骄饥鼠阚灯明。shuāng yā tí niǎo jīng yuè shàng,yè jiāo jī shǔ hǎn dēng míng。
还家梦绕江湖阔,薄醉醒来句忽成。hái jiā mèng rào jiāng hú kuò,báo zuì xǐng lái jù hū chéng。

宿犁洲夫子武林寓舍即次先生丙辰九日同游旧韵

查慎行

径路先须辨陌阡,眼中榛莽正钩连。jìng lù xiān xū biàn mò qiān,yǎn zhōng zhēn mǎng zhèng gōu lián。
肯携芸蠹随书局,任放醯鸡覆瓮天。kěn xié yún dù suí shū jú,rèn fàng xī jī fù wèng tiān。
出处心情三聘后,沧桑人物两朝前。chū chù xīn qíng sān pìn hòu,cāng sāng rén wù liǎng cháo qián。
先生高卧贫何碍,流俗知音恐未然。xiān shēng gāo wò pín hé ài,liú sú zhī yīn kǒng wèi rán。

送魏环极先生予告还蔚州

查慎行

曳履星辰二十年,尚书补被故萧然。yè lǚ xīng chén èr shí nián,shàng shū bǔ bèi gù xiāo rán。
勇能自断天难夺,清畏人知世已传。yǒng néng zì duàn tiān nán duó,qīng wèi rén zhī shì yǐ chuán。
白社竟成娱老地,黄金不贮买山钱。bái shè jìng chéng yú lǎo dì,huáng jīn bù zhù mǎi shān qián。
间云一片秋寥廓,何限风光倚杖前。jiān yún yī piàn qiū liáo kuò,hé xiàn fēng guāng yǐ zhàng qián。

送魏环极先生予告还蔚州

查慎行

岳岳寒松表御书,新堂归到好悬车。yuè yuè hán sōng biǎo yù shū,xīn táng guī dào hǎo xuán chē。
身名似此真无愧,进退何人绰有余。shēn míng shì cǐ zhēn wú kuì,jìn tuì hé rén chuò yǒu yú。
报国文章传后起,立朝风骨想当初。bào guó wén zhāng chuán hòu qǐ,lì cháo fēng gǔ xiǎng dāng chū。
不因祖帐东门道,太息方烦比二疏。bù yīn zǔ zhàng dōng mén dào,tài xī fāng fán bǐ èr shū。

初冬拜朱大司空墓感赋

查慎行

城南旧是陪游地,一片苍凉野哭中。chéng nán jiù shì péi yóu dì,yī piàn cāng liáng yě kū zhōng。
宿草墓门黄叶雨,乱鸦祠宇白杨风。sù cǎo mù mén huáng yè yǔ,luàn yā cí yǔ bái yáng fēng。
余生削迹谁知己,往事伤心我负公。yú shēng xuē jì shuí zhī jǐ,wǎng shì shāng xīn wǒ fù gōng。
肯信九原还有路,人间何处不途穷。kěn xìn jiǔ yuán hái yǒu lù,rén jiān hé chù bù tú qióng。

拂水山庄

查慎行

松圆为友河东妇,集里多编唱和诗。sōng yuán wèi yǒu hé dōng fù,jí lǐ duō biān chàng hé shī。
生不并时怜我晚,死无他恨惜公迟。shēng bù bìng shí lián wǒ wǎn,sǐ wú tā hèn xī gōng chí。
峥嵘怪石苔封洞,曲折虚廊水泻池。zhēng róng guài shí tái fēng dòng,qū zhé xū láng shuǐ xiè chí。
惆怅柳围今合抱,攀条人去几何时。chóu chàng liǔ wéi jīn hé bào,pān tiáo rén qù jǐ hé shí。
7312345