古诗词

南浦·芦花,和夫子

张绉英

秋意酿寒汀,正萧萧、响到连番凄切。qiū yì niàng hán tīng,zhèng xiāo xiāo xiǎng dào lián fān qī qiè。
一片白云深,波心冷、洗出亭亭清洁。yī piàn bái yún shēn,bō xīn lěng xǐ chū tíng tíng qīng jié。
浔江客去,琵琶声断愁时节。xún jiāng kè qù,pí pá shēng duàn chóu shí jié。
一幅轻帆斜卷处,洒出漫天晴雪。yī fú qīng fān xié juǎn chù,sǎ chū màn tiān qíng xuě。
应怜鬓影摧残,感韶华、好与愁人共说。yīng lián bìn yǐng cuī cán,gǎn sháo huá hǎo yǔ chóu rén gòng shuō。
清影覆横塘,西风紧、吹动澄波千尺。qīng yǐng fù héng táng,xī fēng jǐn chuī dòng chéng bō qiān chǐ。
归鸿嘹唳,一声叫彻长天阔。guī hóng liáo lì,yī shēng jiào chè zhǎng tiān kuò。
望断伊人何处也,凄绝一闺霜月。wàng duàn yī rén hé chù yě,qī jué yī guī shuāng yuè。
猜您喜欢

疏影·题王孝廉宪成婉卿夫人拈花图照

张绉英

花融月定。huā róng yuè dìng。
正彩云一朵,扶下香影。zhèng cǎi yún yī duǒ,fú xià xiāng yǐng。
袅袅明霞,吹皱罗衣,花天恰称妆靓。niǎo niǎo míng xiá,chuī zhòu luó yī,huā tiān qià chēng zhuāng jìng。
大罗旧侣同心梦,早谱得、霓裳仙咏。dà luó jiù lǚ tóng xīn mèng,zǎo pǔ dé ní shang xiān yǒng。
看一枝、入手名花,合与东风管领。kàn yī zhī rù shǒu míng huā,hé yǔ dōng fēng guǎn lǐng。
咫尺蓬瀛未远,好相携玉佩,共住清境。zhǐ chǐ péng yíng wèi yuǎn,hǎo xiāng xié yù pèi,gòng zhù qīng jìng。
黛管脂箱,都入浓春,艳绝芙蓉明镜。dài guǎn zhī xiāng,dōu rù nóng chūn,yàn jué fú róng míng jìng。
芳心已向幽兰识,算画里、香盟堪证。fāng xīn yǐ xiàng yōu lán shí,suàn huà lǐ xiāng méng kān zhèng。
待相逢、得傍琼台,应有瑶华持赠。dài xiāng féng dé bàng qióng tái,yīng yǒu yáo huá chí zèng。

琐窗寒·杨花

张绉英

薄雨催花,轻烟罥柳,几番春老。báo yǔ cuī huā,qīng yān juàn liǔ,jǐ fān chūn lǎo。
疏窗静掩,晴雪一庭谁扫。shū chuāng jìng yǎn,qíng xuě yī tíng shuí sǎo。
想当时、翠眉初展,酿成幽恨知多少。xiǎng dāng shí cuì méi chū zhǎn,niàng chéng yōu hèn zhī duō shǎo。
便东风、不禁疏狂,莫更和伊倾倒。biàn dōng fēng bù jìn shū kuáng,mò gèng hé yī qīng dào。
侵晓。qīn xiǎo。
芳径悄。fāng jìng qiāo。
正游丝易惹,扑帘纤巧。zhèng yóu sī yì rě,pū lián xiān qiǎo。
娇憨未减,不碍重门深窅。jiāo hān wèi jiǎn,bù ài zhòng mén shēn yǎo。
恁知它、容易斜辉,断肠只共炉烟袅。nèn zhī tā róng yì xié huī,duàn cháng zhǐ gòng lú yān niǎo。
待凭栏、试觅遗踪,泪凝萍影小。dài píng lán shì mì yí zōng,lèi níng píng yǐng xiǎo。

高阳台

张绉英

云敛层霄,鸠鸣屋角,朝来又做轻阴。yún liǎn céng xiāo,jiū míng wū jiǎo,cháo lái yòu zuò qīng yīn。
雨雨风风,搅将花信无凭。yǔ yǔ fēng fēng,jiǎo jiāng huā xìn wú píng。
东风整日无聊赖,蹴残红、点缀空林。dōng fēng zhěng rì wú liáo lài,cù cán hóng diǎn zhuì kōng lín。
恁消它、燕掠莺捎,愁损花魂。nèn xiāo tā yàn lüè yīng shāo,chóu sǔn huā hún。
楼台静锁沉沉院,任湘云低押,怕说登临。lóu tái jìng suǒ chén chén yuàn,rèn xiāng yún dī yā,pà shuō dēng lín。
容易斜阳,匆匆梦影难寻。róng yì xié yáng,cōng cōng mèng yǐng nán xún。
不堪更睹萦帘絮,扬晴丝、欲挽残春。bù kān gèng dǔ yíng lián xù,yáng qíng sī yù wǎn cán chūn。
最关情、展尽丁香,不展蕉心。zuì guān qíng zhǎn jǐn dīng xiāng,bù zhǎn jiāo xīn。

疏影·新月

张绉英

新凉庭院。xīn liáng tíng yuàn。
正绿阴摇曳,花光初敛。zhèng lǜ yīn yáo yè,huā guāng chū liǎn。
暝色笼烟,楼角微明,眉痕休约娇倩。míng sè lóng yān,lóu jiǎo wēi míng,méi hén xiū yuē jiāo qiàn。
迷离尘梦愁难醒,算惟有、清辉不减。mí lí chén mèng chóu nán xǐng,suàn wéi yǒu qīng huī bù jiǎn。
怎新来、慵整残妆,错认徐妃半面。zěn xīn lái yōng zhěng cán zhuāng,cuò rèn xú fēi bàn miàn。
千古兴亡阅遍。qiān gǔ xīng wáng yuè biàn。
有谁堪记省,几许哀怨。yǒu shuí kān jì shěng,jǐ xǔ āi yuàn。
绝域孤踪,独夜长门,只有素蛾曾见。jué yù gū zōng,dú yè zhǎng mén,zhǐ yǒu sù é céng jiàn。
相看永夜还怊怅,待诉与、碧天辽远。xiāng kàn yǒng yè hái chāo chàng,dài sù yǔ bì tiān liáo yuǎn。
等甚时、海上槎回,试问广寒宫殿。děng shén shí hǎi shàng chá huí,shì wèn guǎng hán gōng diàn。
1912