古诗词

雪后集陶然亭先归道登黑窑厂

黄景仁

城南有高亭,亭与城相向。chéng nán yǒu gāo tíng,tíng yǔ chéng xiāng xiàng。
城雉衔西山,走青嶂。chéng zhì xián xī shān,zǒu qīng zhàng。
残云时一白,破碎失山状。cán yún shí yī bái,pò suì shī shān zhuàng。
对山开长筵,兴酣酒力王。duì shān kāi zhǎng yán,xīng hān jiǔ lì wáng。
中有清气通,逌然发高唱。zhōng yǒu qīng qì tōng,yōu rán fā gāo chàng。
入座皆俊物,能容我跌宕。rù zuò jiē jùn wù,néng róng wǒ diē dàng。
转嫌眼界窄,三面碍屏障。zhuǎn xián yǎn jiè zhǎi,sān miàn ài píng zhàng。
欲撤不可得,悄焉思远扬。yù chè bù kě dé,qiāo yān sī yuǎn yáng。
疾觅快马骑,径去不复让。jí mì kuài mǎ qí,jìng qù bù fù ràng。
岂困困酒逸,略似放翁放。qǐ kùn kùn jiǔ yì,lüè shì fàng wēng fàng。
一里得高台,于此足辽旷。yī lǐ dé gāo tái,yú cǐ zú liáo kuàng。
野风四面合,始觉所居亢。yě fēng sì miàn hé,shǐ jué suǒ jū kàng。
尺五韦杜天,幕我作行帐。chǐ wǔ wéi dù tiān,mù wǒ zuò xíng zhàng。
城远随野阔,一线空烟漾。chéng yuǎn suí yě kuò,yī xiàn kōng yān yàng。
入云翻冻旗,暮角隐悲壮。rù yún fān dòng qí,mù jiǎo yǐn bēi zhuàng。
北眺瓦一垤,万户走鳞浪。běi tiào wǎ yī dié,wàn hù zǒu lín làng。
倏被暝色催,几处远镫亮。shū bèi míng sè cuī,jǐ chù yuǎn dèng liàng。
九门将传钥,三殿久散仗。jiǔ mén jiāng chuán yào,sān diàn jiǔ sàn zhàng。
而我此徘徊,清绝转凄怆。ér wǒ cǐ pái huái,qīng jué zhuǎn qī chuàng。
回忆亭中人,不见此台上。huí yì tíng zhōng rén,bù jiàn cǐ tái shàng。
兴至各有适,何必两相望。xīng zhì gè yǒu shì,hé bì liǎng xiāng wàng。
抚景伤我心,愿托陶家葬。fǔ jǐng shāng wǒ xīn,yuàn tuō táo jiā zàng。
去去应复来,行行重惆怅。qù qù yīng fù lái,xíng xíng zhòng chóu chàng。
黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749~1783),清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅35岁。诗负盛名,为“毗陵七子”之一。诗学李白,所作多抒发穷愁不遇、寂寞凄怆之情怀,也有愤世嫉俗的篇章。七言诗极有特色。亦能词。著有《两当轩全集》。 黄景仁的作品>>

猜您喜欢

别老母

黄景仁

搴帷拜母河梁去,白髮愁看泪眼枯。qiān wéi bài mǔ hé liáng qù,bái fà chóu kàn lèi yǎn kū。
惨惨柴门风雪夜,此时有子不如无。cǎn cǎn chái mén fēng xuě yè,cǐ shí yǒu zi bù rú wú。

春暮呈容甫

黄景仁

先生吟太苦,终日闭荆关。xiān shēng yín tài kǔ,zhōng rì bì jīng guān。
我亦诗穷者,邀君数往还。wǒ yì shī qióng zhě,yāo jūn shù wǎng hái。
对床听夜雨,分枕梦青山。duì chuáng tīng yè yǔ,fēn zhěn mèng qīng shān。
一任春江上,流红万点殷。yī rèn chūn jiāng shàng,liú hóng wàn diǎn yīn。

客夜

黄景仁

空馆绿苔闭,步看珠斗斜。kōng guǎn lǜ tái bì,bù kàn zhū dòu xié。
移床随落月,灭烛对孤花。yí chuáng suí luò yuè,miè zhú duì gū huā。
水调邻家笛,雷音梦里车。shuǐ diào lín jiā dí,léi yīn mèng lǐ chē。
离忧损年少,顿袖一长嗟。lí yōu sǔn nián shǎo,dùn xiù yī zhǎng jiē。

将之京师杂别

黄景仁

翩与归鸿共北征,登山临水黯愁生。piān yǔ guī hóng gòng běi zhēng,dēng shān lín shuǐ àn chóu shēng。
江南草长莺飞日,游子离邦去里情。jiāng nán cǎo zhǎng yīng fēi rì,yóu zi lí bāng qù lǐ qíng。
五夜壮心悲伏枥,百年左计负躬耕。wǔ yè zhuàng xīn bēi fú lì,bǎi nián zuǒ jì fù gōng gēng。
自嫌诗少幽燕气,故作冰天跃马行。zì xián shī shǎo yōu yàn qì,gù zuò bīng tiān yuè mǎ xíng。

都门秋思

黄景仁

五剧车声隐若雷,北邙惟见冢千堆。wǔ jù chē shēng yǐn ruò léi,běi máng wéi jiàn zhǒng qiān duī。
夕阳劝客登楼去,山色将秋绕郭来。xī yáng quàn kè dēng lóu qù,shān sè jiāng qiū rào guō lái。
寒甚更无修竹倚,愁多思买白杨栽。hán shén gèng wú xiū zhú yǐ,chóu duō sī mǎi bái yáng zāi。
全家都在风声里,九月衣裳未剪裁。quán jiā dōu zài fēng shēng lǐ,jiǔ yuè yī shang wèi jiǎn cái。

都门秋思

黄景仁

侧身人海叹栖迟,浪说文章擅色丝。cè shēn rén hǎi tàn qī chí,làng shuō wén zhāng shàn sè sī。
倦客马卿谁买赋,诸生何武漫称诗。juàn kè mǎ qīng shuí mǎi fù,zhū shēng hé wǔ màn chēng shī。
一梳霜冷慈亲发,半甑尘凝病妇炊。yī shū shuāng lěng cí qīn fā,bàn zèng chén níng bìng fù chuī。
寄语绕枝乌鹊道:天寒休傍最高枝。jì yǔ rào zhī wū què dào tiān hán xiū bàng zuì gāo zhī。

绮怀

黄景仁

露槛星房各悄然,江湖秋枕当游仙。lù kǎn xīng fáng gè qiāo rán,jiāng hú qiū zhěn dāng yóu xiān。
有情皓月怜孤影,无赖闲花照独眠。yǒu qíng hào yuè lián gū yǐng,wú lài xián huā zhào dú mián。
结束铅华归少作,屏除丝竹入中年。jié shù qiān huá guī shǎo zuò,píng chú sī zhú rù zhōng nián。
茫茫来日愁如海,寄语羲和快著鞭。máng máng lái rì chóu rú hǎi,jì yǔ xī hé kuài zhù biān。

感旧

黄景仁

大道青楼望不遮,年时系写醉流霞。dà dào qīng lóu wàng bù zhē,nián shí xì xiě zuì liú xiá。
风前带是同心结,杯底人如解语花。fēng qián dài shì tóng xīn jié,bēi dǐ rén rú jiě yǔ huā。
下杜城边南北路,上阑门外去来车。xià dù chéng biān nán běi lù,shàng lán mén wài qù lái chē。
匆匆觉得扬州梦,检得闲愁在鬓华。cōng cōng jué dé yáng zhōu mèng,jiǎn dé xián chóu zài bìn huá。

感旧(其二)

黄景仁

唤起窗前尚宿醒,啼鹃催去又声声。huàn qǐ chuāng qián shàng sù xǐng,tí juān cuī qù yòu shēng shēng。
丹青旧誓相如札,禅榻经时杜牧情。dān qīng jiù shì xiāng rú zhá,chán tà jīng shí dù mù qíng。
别后相思空一水,重来回首已三生。bié hòu xiāng sī kōng yī shuǐ,zhòng lái huí shǒu yǐ sān shēng。
云阶月地依然在,旧逐空香百遍行。yún jiē yuè dì yī rán zài,jiù zhú kōng xiāng bǎi biàn xíng。

感旧(其四)

黄景仁

从此音尘各悄然,春山如黛草如烟。cóng cǐ yīn chén gè qiāo rán,chūn shān rú dài cǎo rú yān。
泪添吴苑三更雨,恨惹邮亭一夜眠。lèi tiān wú yuàn sān gèng yǔ,hèn rě yóu tíng yī yè mián。
讵有青鸟缄别句,聊将锦瑟记流年。jù yǒu qīng niǎo jiān bié jù,liáo jiāng jǐn sè jì liú nián。
他时脱便微之过,百转千回只自怜。tā shí tuō biàn wēi zhī guò,bǎi zhuǎn qiān huí zhǐ zì lián。

桐城怀方仲履昆季

黄景仁

曾于官廨识机云,感我风情似薄醺。céng yú guān xiè shí jī yún,gǎn wǒ fēng qíng shì báo xūn。
到枕岳钟晨共被,卷帘湘月夜添薰。dào zhěn yuè zhōng chén gòng bèi,juǎn lián xiāng yuè yè tiān xūn。
冶游何处青骢骑,醉墨犹存白练裙。yě yóu hé chù qīng cōng qí,zuì mò yóu cún bái liàn qún。
镇日龙眠山翠里,独吟秋树不逢君。zhèn rì lóng mián shān cuì lǐ,dú yín qiū shù bù féng jūn。

送邵元直南旋

黄景仁

五年心迹感云泥,再世交情恶别离。wǔ nián xīn jì gǎn yún ní,zài shì jiāo qíng è bié lí。
聚散不妨成小劫,升沉无计可前知。jù sàn bù fáng chéng xiǎo jié,shēng chén wú jì kě qián zhī。
只宜东野闻猿惯,谁笑欧阳赋燕痴。zhǐ yí dōng yě wén yuán guàn,shuí xiào ōu yáng fù yàn chī。
寥落酒旗歌板地,不堪君去我游时。liáo luò jiǔ qí gē bǎn dì,bù kān jūn qù wǒ yóu shí。

偕邵元直游吾谷

黄景仁

此间看山复看枫,谷口敞与平原同。cǐ jiān kàn shān fù kàn fēng,gǔ kǒu chǎng yǔ píng yuán tóng。
长崖一障日边雨,高树独摇天半风。zhǎng yá yī zhàng rì biān yǔ,gāo shù dú yáo tiān bàn fēng。
侧身忽觉躯干小,挈友恍在神仙中。cè shēn hū jué qū gàn xiǎo,qiè yǒu huǎng zài shén xiān zhōng。
山灵极知我曹乐,留住绝壁残阳红。shān líng jí zhī wǒ cáo lè,liú zhù jué bì cán yáng hóng。

江村

黄景仁

江水绕孤村,芳菲在何处?jiāng shuǐ rào gū cūn,fāng fēi zài hé chù?
春从啼鸟来,啼是春归去。chūn cóng tí niǎo lái,tí shì chūn guī qù。

新安滩

黄景仁

一滩复一滩,一滩高十丈。yī tān fù yī tān,yī tān gāo shí zhàng。
三百六十滩,新安在天上。sān bǎi liù shí tān,xīn ān zài tiān shàng。
6312345