古诗词

霜叶飞秋暮过亏园,同次米赋

冯煦

峭寒如雨。qiào hán rú yǔ。
帘阴暗、斜阳犹恋庭宇。lián yīn àn xié yáng yóu liàn tíng yǔ。
苔花吟老断无人,奈此时情绪。tái huā yín lǎo duàn wú rén,nài cǐ shí qíng xù。
浑不记、留题甚处。hún bù jì liú tí shén chù。
暗虫蚀尽东墙树。àn chóng shí jǐn dōng qiáng shù。
且共倚危阑,怕寸碧烟空,薄游今已非故。qiě gòng yǐ wēi lán,pà cùn bì yān kōng,báo yóu jīn yǐ fēi gù。
曾是选石延云,洗瓢邀月,烂藤香里同住。céng shì xuǎn shí yán yún,xǐ piáo yāo yuè,làn téng xiāng lǐ tóng zhù。
年年散发弄凉秋,有几多凄楚。nián nián sàn fā nòng liáng qiū,yǒu jǐ duō qī chǔ。
莫更问、琴歌酒赋。mò gèng wèn qín gē jiǔ fù。
庾郎先自伤迟暮。yǔ láng xiān zì shāng chí mù。
算我亦漂零久,负了沙边,旧盟鸥鹭。suàn wǒ yì piāo líng jiǔ,fù le shā biān,jiù méng ōu lù。
冯煦

冯煦

冯煦(1842~1927)原名冯熙,字梦华,号蒿庵,晚号蒿叟、蒿隐。江苏金坛五叶人。少好词赋,有江南才子之称。光绪八年(1882) 举人,光绪十二年(1886)进士,授翰林院编修。历官安徽凤府知府、四川按察使和安徽巡抚。辛亥革命后,寓居上海,以遗老自居。曾创立义赈协会,承办江淮赈务,参与纂修《江南通志》。冯煦工诗、词、骈文,尤以词名,著有《蒿庵类稿》等。 冯煦的作品>>

猜您喜欢

玲珑四犯

冯煦

隔浦暗镫,孤城清角,天涯能几相见。gé pǔ àn dèng,gū chéng qīng jiǎo,tiān yá néng jǐ xiāng jiàn。
断桥西去月,照影惊萧散。duàn qiáo xī qù yuè,zhào yǐng jīng xiāo sàn。
而今俊游渐懒。ér jīn jùn yóu jiàn lǎn。
算烟波、再来都换。suàn yān bō zài lái dōu huàn。
一别浮尘,十年漂梗,芳序黯将晚。yī bié fú chén,shí nián piāo gěng,fāng xù àn jiāng wǎn。
无人地凭阑遍。wú rén dì píng lán biàn。
望淮南落木,离绪何限。wàng huái nán luò mù,lí xù hé xiàn。
夜阑潮信稳,梦与轻鸿远。yè lán cháo xìn wěn,mèng yǔ qīng hóng yuǎn。
曾携手处销凝甚,又千里、霜空云乱。céng xié shǒu chù xiāo níng shén,yòu qiān lǐ shuāng kōng yún luàn。
谁更遣。shuí gèng qiǎn。
愁来怕、尊中酒浅。chóu lái pà zūn zhōng jiǔ qiǎn。

答研孙

冯煦

相逢吾与子,风雨黯虚堂。xiāng féng wú yǔ zi,fēng yǔ àn xū táng。
意气摧愁病,诗歌接混茫。yì qì cuī chóu bìng,shī gē jiē hùn máng。
读书忧太苦,入世忌能狂。dú shū yōu tài kǔ,rù shì jì néng kuáng。
千里沅湘路,镫前说故乡。qiān lǐ yuán xiāng lù,dèng qián shuō gù xiāng。

得仲修书却寄

冯煦

一卧空江晚,风前得子书。yī wò kōng jiāng wǎn,fēng qián dé zi shū。
诗歌犹磊落,酒病未蠲除。shī gē yóu lěi luò,jiǔ bìng wèi juān chú。
雨过岚阴合,霜清木叶疏。yǔ guò lán yīn hé,shuāng qīng mù yè shū。
荒园秋色老,日涉更何如。huāng yuán qiū sè lǎo,rì shè gèng hé rú。

和研孙登秣陵城之作

冯煦

荒烟衰草晚萧萧,倦客登临恨未销。huāng yān shuāi cǎo wǎn xiāo xiāo,juàn kè dēng lín hèn wèi xiāo。
寒蝠虚檐吹雨暗,饥鹰废垒挟霜骄。hán fú xū yán chuī yǔ àn,jī yīng fèi lěi xié shuāng jiāo。
九秋败叶辞枯树,百战孤城咽暮潮。jiǔ qiū bài yè cí kū shù,bǎi zhàn gū chéng yàn mù cháo。
剩有戍楼旧雉影,更衔残照送南朝。shèng yǒu shù lóu jiù zhì yǐng,gèng xián cán zhào sòng nán cháo。

秋尽同蘋湘夜饮赋此示之并柬漱泉

冯煦

相逢意气莫摧残,秋尽江湖雁影单。xiāng féng yì qì mò cuī cán,qiū jǐn jiāng hú yàn yǐng dān。
老屋疏镫霜力紧,暗潮孤艇雨声酸。lǎo wū shū dèng shuāng lì jǐn,àn cháo gū tǐng yǔ shēng suān。
百年有酒难为醉,九月无衣渐觉寒。bǎi nián yǒu jiǔ nán wèi zuì,jiǔ yuè wú yī jiàn jué hán。
更向城南望城北,何时共饱腐儒餐。gèng xiàng chéng nán wàng chéng běi,hé shí gòng bǎo fǔ rú cān。

用可庄韵柬子培

冯煦

身世何劳季主占,与君人海守齑盐。shēn shì hé láo jì zhǔ zhàn,yǔ jūn rén hǎi shǒu jī yán。
每徵古事搜行秘,还忆清言下漏签。měi zhēng gǔ shì sōu xíng mì,hái yì qīng yán xià lòu qiān。
赋别争禁腰带缓,谈空只觉鬓丝添。fù bié zhēng jìn yāo dài huǎn,tán kōng zhǐ jué bìn sī tiān。
自惭牛铎谐钟吕,敢道今来得二严。zì cán niú duó xié zhōng lǚ,gǎn dào jīn lái dé èr yán。

答石公

冯煦

极目陪都万幕屯,顾侯杖策气无伦。jí mù péi dōu wàn mù tún,gù hóu zhàng cè qì wú lún。
诗宗南国风骚古,经证东荒地望尊。shī zōng nán guó fēng sāo gǔ,jīng zhèng dōng huāng dì wàng zūn。
多病只今宜药裹,旧游终古恋桑根。duō bìng zhǐ jīn yí yào guǒ,jiù yóu zhōng gǔ liàn sāng gēn。
吾衰五十君行及,争得同归白下门。wú shuāi wǔ shí jūn xíng jí,zhēng dé tóng guī bái xià mén。

己酉清明同运甫晚望

冯煦

漠漠春阴减却春,晚来微雨散轻尘。mò mò chūn yīn jiǎn què chūn,wǎn lái wēi yǔ sàn qīng chén。
半生怀抱蠲冰炭,十载交亲逐溷茵。bàn shēng huái bào juān bīng tàn,shí zài jiāo qīn zhú hùn yīn。
天末孤云归似客,门前疏柳澹于人。tiān mò gū yún guī shì kè,mén qián shū liǔ dàn yú rén。
屏居淮表堪罗雀,劳子东来慰隐沦。píng jū huái biǎo kān luó què,láo zi dōng lái wèi yǐn lún。

十日枕上作

冯煦

簟凄镫磊夜孤清,卧病空堂月半明。diàn qī dèng lěi yè gū qīng,wò bìng kōng táng yuè bàn míng。
我已思归眠不得,乱虫莫更作秋声。wǒ yǐ sī guī mián bù dé,luàn chóng mò gèng zuò qiū shēng。

瓜步

冯煦

瓜步荒烟上远墟,金焦南望赋归欤。guā bù huāng yān shàng yuǎn xū,jīn jiāo nán wàng fù guī yú。
乱鸦正掠斜帆过,寒柳黄于二月初。luàn yā zhèng lüè xié fān guò,hán liǔ huáng yú èr yuè chū。

剑州闻蝉

冯煦

列柏西台寂不鸣,九天风露特凄清。liè bǎi xī tái jì bù míng,jiǔ tiān fēng lù tè qī qīng。
剑南雨过延新爽,始得疏林第一声。jiàn nán yǔ guò yán xīn shuǎng,shǐ dé shū lín dì yī shēng。

送研孙归湘中

冯煦

阴阴霁色赴遥岚,携手荒城思不堪。yīn yīn jì sè fù yáo lán,xié shǒu huāng chéng sī bù kān。
为语离人莫回首,乱鸦残照是江南。wèi yǔ lí rén mò huí shǒu,luàn yā cán zhào shì jiāng nán。
横笛吹寒断雁秋,旧时云物此淹留。héng dí chuī hán duàn yàn qiū,jiù shí yún wù cǐ yān liú。
黄陵暮雨孤帆远,楚竹湘烟一望秋。huáng líng mù yǔ gū fān yuǎn,chǔ zhú xiāng yān yī wàng qiū。

九日同少符饮

冯煦

汪子饮我酒,日落南城楼。wāng zi yǐn wǒ jiǔ,rì luò nán chéng lóu。
百语无一欢,相对如羁囚。bǎi yǔ wú yī huān,xiāng duì rú jī qiú。
羁囚岂所怀,辛苦难自由。jī qiú qǐ suǒ huái,xīn kǔ nán zì yóu。
失妇古云悲,况子罹重忧。shī fù gǔ yún bēi,kuàng zi lí zhòng yōu。
酒半掩袂起,涕泗咽在喉。jiǔ bàn yǎn mèi qǐ,tì sì yàn zài hóu。
四时各有禀,胡为得其秋。sì shí gè yǒu bǐng,hú wèi dé qí qiū。
天地尚憯憺,子也复何尤。tiān dì shàng cǎn dàn,zi yě fù hé yóu。

九日同少符饮

冯煦

天地一憯憺,草木无不靡。tiān dì yī cǎn dàn,cǎo mù wú bù mí。
百里暮浩浩,下见旧时垒。bǎi lǐ mù hào hào,xià jiàn jiù shí lěi。
野鸟声何哀,啾啾沟壑里。yě niǎo shēng hé āi,jiū jiū gōu hè lǐ。
万骑此摧藏,烦冤不能理。wàn qí cǐ cuī cáng,fán yuān bù néng lǐ。
白日寒原昏,犹闻泣荆杞。bái rì hán yuán hūn,yóu wén qì jīng qǐ。
岂无侯与王,独以征战死。qǐ wú hóu yǔ wáng,dú yǐ zhēng zhàn sǐ。
有酒不能酹,悲风动淮水。yǒu jiǔ bù néng lèi,bēi fēng dòng huái shuǐ。

九日同少符饮

冯煦

淮水去不返,我心重怆恻。huái shuǐ qù bù fǎn,wǒ xīn zhòng chuàng cè。
弟兄各异县,欲往无羽翼。dì xiōng gè yì xiàn,yù wǎng wú yǔ yì。
八月遗我书,开函泪沾臆。bā yuè yí wǒ shū,kāi hán lèi zhān yì。
知我病乍起,一一问眠食。zhī wǒ bìng zhà qǐ,yī yī wèn mián shí。
共此千里心,相思不相即。gòng cǐ qiān lǐ xīn,xiāng sī bù xiāng jí。
茱萸勿复采,忧来簪不得。zhū yú wù fù cǎi,yōu lái zān bù dé。
兄今更何如,吞声望故国。xiōng jīn gèng hé rú,tūn shēng wàng gù guó。
136«45678910