古诗词

浣溪沙

冯煦

一角西楼尽日阴。yī jiǎo xī lóu jǐn rì yīn。
湿云如梦上青琴。shī yún rú mèng shàng qīng qín。
薄寒时候厌登临。báo hán shí hòu yàn dēng lín。
单舸来时前渡暝,细禽啼处落花深。dān gě lái shí qián dù míng,xì qín tí chù luò huā shēn。
伤春伤别又而今。shāng chūn shāng bié yòu ér jīn。
冯煦

冯煦

冯煦(1842~1927)原名冯熙,字梦华,号蒿庵,晚号蒿叟、蒿隐。江苏金坛五叶人。少好词赋,有江南才子之称。光绪八年(1882) 举人,光绪十二年(1886)进士,授翰林院编修。历官安徽凤府知府、四川按察使和安徽巡抚。辛亥革命后,寓居上海,以遗老自居。曾创立义赈协会,承办江淮赈务,参与纂修《江南通志》。冯煦工诗、词、骈文,尤以词名,著有《蒿庵类稿》等。 冯煦的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

冯煦

织室栖云事有无。zhī shì qī yún shì yǒu wú。
金钱十万也应输。jīn qián shí wàn yě yīng shū。
一衿离绪又黄姑。yī jīn lí xù yòu huáng gū。
紫府丹书除旧籍,红墙碧汉渺灵图。zǐ fǔ dān shū chú jiù jí,hóng qiáng bì hàn miǎo líng tú。
盈盈脉脉近何如。yíng yíng mài mài jìn hé rú。

高阳台

冯煦

网户常扃,雕栊不暝,望中烟水凄迷。wǎng hù cháng jiōng,diāo lóng bù míng,wàng zhōng yān shuǐ qī mí。
旧约湔裙,无人自弄参差。jiù yuē jiān qún,wú rén zì nòng cān chà。
花开陌上归犹缓,算残鹃、五夜休啼。huā kāi mò shàng guī yóu huǎn,suàn cán juān wǔ yè xiū tí。
夜何其、天上人闲,一样相思。yè hé qí tiān shàng rén xián,yī yàng xiāng sī。
钿车去后梨云冷,只灯边阁梦,笛外歌离。diàn chē qù hòu lí yún lěng,zhǐ dēng biān gé mèng,dí wài gē lí。
卷尽红心,争奈寸草春晖。juǎn jǐn hóng xīn,zhēng nài cùn cǎo chūn huī。
双飞乳燕浑无主,怕湘帘、一桁重垂。shuāng fēi rǔ yàn hún wú zhǔ,pà xiāng lián yī héng zhòng chuí。
莫偷窥、明镜尘生,憔悴谁知。mò tōu kuī míng jìng chén shēng,qiáo cuì shuí zhī。

长亭怨慢送及之归六合

冯煦

又听到、清宵啼鴂。yòu tīng dào qīng xiāo tí jué。
蓦上离亭,柳绵吹雪。mò shàng lí tíng,liǔ mián chuī xuě。
去国心情,禁烟天气峭寒咽。qù guó xīn qíng,jìn yān tiān qì qiào hán yàn。
卅年陈迹,争忍向、灯前说。sà nián chén jì,zhēng rěn xiàng dēng qián shuō。
说也黯销魂,算不是、伤春伤别。shuō yě àn xiāo hún,suàn bù shì shāng chūn shāng bié。
凄绝。qī jué。
正江南三月,草长莺飞时节。zhèng jiāng nán sān yuè,cǎo zhǎng yīng fēi shí jié。
春晖自永,莫更念、海桑尘劫。chūn huī zì yǒng,mò gèng niàn hǎi sāng chén jié。
只我愿、梦化吴云,逐天际、归帆如叶。zhǐ wǒ yuàn mèng huà wú yún,zhú tiān jì guī fān rú yè。
怕割取吴云,难展离愁千缬。pà gē qǔ wú yún,nán zhǎn lí chóu qiān xié。

百字令乙未七月十八感赋,是日亡妇五十生日也

冯煦

哀蝉正咽,掩虚堂、又陨霜前衰叶。āi chán zhèng yàn,yǎn xū táng yòu yǔn shuāng qián shuāi yè。
小簟轻衾眠未得,况复嫩凉时节。xiǎo diàn qīng qīn mián wèi dé,kuàng fù nèn liáng shí jié。
楚魄难招,吴趋莫问,陈迹如烟灭。chǔ pò nán zhāo,wú qū mò wèn,chén jì rú yān miè。
沧桑尘事,梦回争忍重说。cāng sāng chén shì,mèng huí zhēng rěn zhòng shuō。
百岁能几光阴,断肠分手,两度听啼鴂。bǎi suì néng jǐ guāng yīn,duàn cháng fēn shǒu,liǎng dù tīng tí jué。
锦瑟华年休更数,可奈冰弦都折。jǐn sè huá nián xiū gèng shù,kě nài bīng xián dōu zhé。
蓟北云孤,淮南草暗,回首成骚屑。jì běi yún gū,huái nán cǎo àn,huí shǒu chéng sāo xiè。
潘郎老矣,鬓丝今又将雪。pān láng lǎo yǐ,bìn sī jīn yòu jiāng xuě。

满江红·题子危南窳春牧图,即用其见投韵

冯煦

城上春阴,正俯仰、今古自斟。chéng shàng chūn yīn,zhèng fǔ yǎng jīn gǔ zì zhēn。
菰芦外、软红如驶,烟语重寻。gū lú wài ruǎn hóng rú shǐ,yān yǔ zhòng xún。
万里乾坤无伯乐,龙媒伏枥孰知音。wàn lǐ qián kūn wú bó lè,lóng méi fú lì shú zhī yīn。
算此情、遥挹石湖仙,深复深。suàn cǐ qíng yáo yì shí hú xiān,shēn fù shēn。
扶桑梦,伤我心。fú sāng mèng,shāng wǒ xīn。
盘阿啸,且孤吟。pán ā xiào,qiě gū yín。
奈一鞭斜照,触拨尘襟。nài yī biān xié zhào,chù bō chén jīn。
望断辽东游牧地,年时铸泪有黄金。wàng duàn liáo dōng yóu mù dì,nián shí zhù lèi yǒu huáng jīn。
甚柳边、六辔正逍遥,调似琴。shén liǔ biān liù pèi zhèng xiāo yáo,diào shì qín。

浣溪沙·题江建霞所藏屈翁山手书崇祯宫词册

冯煦

一老累然蹋野阴。yī lǎo lèi rán tà yě yīn。
汉家城阙剧萧森。hàn jiā chéng quē jù xiāo sēn。
鹃啼鹤唳又而今。juān tí hè lì yòu ér jīn。
遗迹半沦皋羽研,行吟还抱水云琴。yí jì bàn lún gāo yǔ yán,xíng yín hái bào shuǐ yún qín。
更无人识黍离心。gèng wú rén shí shǔ lí xīn。

浣溪沙·戊戌人日,梦与礼卿及二客斗诗牌,予得句云:芳草碧沾游子屐,夕阳红到小姑祠。既觉,乃续成此解纪之

冯煦

记否江东倦羽栖。jì fǒu jiāng dōng juàn yǔ qī。
擘笺重过画楼西。bāi jiān zhòng guò huà lóu xī。
蒯侯风调似当时。kuǎi hóu fēng diào shì dāng shí。
芳草碧沾游子屐,夕阳红到小姑祠。fāng cǎo bì zhān yóu zi jī,xī yáng hóng dào xiǎo gū cí。
梦回争得不凄迷。mèng huí zhēng dé bù qī mí。

百字令沔县谒诸葛武侯祠

冯煦

阵云似墨,掩丛祠、常与军山终古。zhèn yún shì mò,yǎn cóng cí cháng yǔ jūn shān zhōng gǔ。
废垒萧萧依沔上,万壑松涛犹怒。fèi lěi xiāo xiāo yī miǎn shàng,wàn hè sōng tāo yóu nù。
鹤下层霄,猿吟邃谷,仿佛灵旗驻。hè xià céng xiāo,yuán yín suì gǔ,fǎng fú líng qí zhù。
宗臣遗象,望中犹想纶羽。zōng chén yí xiàng,wàng zhōng yóu xiǎng lún yǔ。
记否。jì fǒu。
古驿沙黄,风斜雨骤,迟我西征赋。gǔ yì shā huáng,fēng xié yǔ zhòu,chí wǒ xī zhēng fù。
世事如棋经几劫,不数三分割据。shì shì rú qí jīng jǐ jié,bù shù sān fēn gē jù。
起陆龙蛇,处堂燕雀,争得南阳顾。qǐ lù lóng shé,chù táng yàn què,zhēng dé nán yáng gù。
倚天舒啸,石琴烟际重抚。yǐ tiān shū xiào,shí qín yān jì zhòng fǔ。

江南好伊园八咏,为六舟丈赋

冯煦

伊园好,寸草向春晖。yī yuán hǎo,cùn cǎo xiàng chūn huī。
永忆射湖栖隐地,晨馨夕絜恋庭闱。yǒng yì shè hú qī yǐn dì,chén xīn xī jié liàn tíng wéi。
曾补白华诗。céng bǔ bái huá shī。

卖花声题陈衡山梧月山馆图

冯煦

庭际碧梧轻。tíng jì bì wú qīng。
霁月笼明。jì yuè lóng míng。
一枝一叶总秋声。yī zhī yī yè zǒng qiū shēng。
但到秋声听不得,听也凋零。dàn dào qiū shēng tīng bù dé,tīng yě diāo líng。
琴绪断还生。qín xù duàn hái shēng。
故国霜清。gù guó shuāng qīng。
絮虫莫更不平鸣。xù chóng mò gèng bù píng míng。
北斗渐阑书渐远,南雁无情。běi dòu jiàn lán shū jiàn yuǎn,nán yàn wú qíng。

浪淘沙·题唐慕潮梧院秋痕图

冯煦

冰簟嫩凉生。bīng diàn nèn liáng shēng。
断梦难成。duàn mèng nán chéng。
一庭梧影剧凄清。yī tíng wú yǐng jù qī qīng。
依约旧时携手地,淡月笼明。yī yuē jiù shí xié shǒu dì,dàn yuè lóng míng。
忆否曲阑凭。yì fǒu qū lán píng。
琴语初停。qín yǔ chū tíng。
乱虫莫更作秋声。luàn chóng mò gèng zuò qiū shēng。
零露渐晞星渐转,楚魄频惊。líng lù jiàn xī xīng jiàn zhuǎn,chǔ pò pín jīng。

百字令丙午七月二日菱湖观残荷,臞盦前辈用白石老仙均成此阕。予亦继声,兼忆东华旧游,玉堂天上,不知其词之怨抑也

冯煦

尘缨乍濯,溯晴湖一角、与鸥为侣。chén yīng zhà zhuó,sù qíng hú yī jiǎo yǔ ōu wèi lǚ。
湖外龙山青万叠,江草江花无数。hú wài lóng shān qīng wàn dié,jiāng cǎo jiāng huā wú shù。
菂苦房空,蘋疏盖掩,才过廉纤雨。dì kǔ fáng kōng,píng shū gài yǎn,cái guò lián xiān yǔ。
翠尊易竭,倚舷还赋愁句。cuì zūn yì jié,yǐ xián hái fù chóu jù。
迟暮。chí mù。
极目天端,琼楼无恙,我欲凌风去。jí mù tiān duān,qióng lóu wú yàng,wǒ yù líng fēng qù。
记否昆明清露晓,坠粉尚零前浦。jì fǒu kūn míng qīng lù xiǎo,zhuì fěn shàng líng qián pǔ。
乱蕊争荣,孤根自转,曾共蓬瀛住。luàn ruǐ zhēng róng,gū gēn zì zhuǎn,céng gòng péng yíng zhù。
梦回青琐,与君重问烟路。mèng huí qīng suǒ,yǔ jūn zhòng wèn yān lù。

百字令丙午七月二日菱湖观残荷,臞盦前辈用白石老仙均成此阕。予亦继声,兼忆东华旧游,玉堂天上,不知其词之怨抑也

冯煦

蕙风初霁,且方舟荣誉、招携胜侣。huì fēng chū jì,qiě fāng zhōu róng yù zhāo xié shèng lǚ。
十里冷红香不断,菰叶蘋花谁数。shí lǐ lěng hóng xiāng bù duàn,gū yè píng huā shuí shù。
雁户延秋,鱼天弄暝,中酒人如雨。yàn hù yán qiū,yú tiān nòng míng,zhōng jiǔ rén rú yǔ。
晚蝉高树,重吟白石新句。wǎn chán gāo shù,zhòng yín bái shí xīn jù。
归暮。guī mù。
银汉将斜,元戎小队,紫陌鸣鞭去。yín hàn jiāng xié,yuán róng xiǎo duì,zǐ mò míng biān qù。
廿载蓬飘人海里,负了画桥烟浦。niàn zài péng piāo rén hǎi lǐ,fù le huà qiáo yān pǔ。
楚甸肠回,吴霜鬓点,商略编茅住。chǔ diān cháng huí,wú shuāng bìn diǎn,shāng lüè biān máo zhù。
荷衣迟我,底须留滞征路。hé yī chí wǒ,dǐ xū liú zhì zhēng lù。

金缕曲·题次珊前辈日照楼饯别图,用臞盦前辈均

冯煦

北望浮云叠。běi wàng fú yún dié。
记楼阴、斜阳欲暝,脂车将发。jì lóu yīn xié yáng yù míng,zhī chē jiāng fā。
衿上酒痕犹未浣,已远汉家宫阙。jīn shàng jiǔ hén yóu wèi huàn,yǐ yuǎn hàn jiā gōng quē。
忍重话、软红烟月。rěn zhòng huà ruǎn hóng yān yuè。
苍狗白衣经几变,更倚天、长剑商歌阕。cāng gǒu bái yī jīng jǐ biàn,gèng yǐ tiān zhǎng jiàn shāng gē què。
浑不为,伤春别。hún bù wèi,shāng chūn bié。
江南丛树栖岩列。jiāng nán cóng shù qī yán liè。
算年时、杜陵奔走,渐空皮骨。suàn nián shí dù líng bēn zǒu,jiàn kōng pí gǔ。
谏草如风传宙合,世事争禁千蝎。jiàn cǎo rú fēng chuán zhòu hé,shì shì zhēng jìn qiān xiē。
问朝士、贞元几绝。wèn cháo shì zhēn yuán jǐ jué。
霜隼摩秋凋劲翮,况相逢、双鬓都成雪。shuāng sǔn mó qiū diāo jìn hé,kuàng xiāng féng shuāng bìn dōu chéng xuě。
铁如意,击将裂。tiě rú yì,jī jiāng liè。

金缕曲·题次珊前辈日照楼饯别图,用臞盦前辈均

冯煦

天际山重叠。tiān jì shān zhòng dié。
黯销魂、霜高木落,飙轮催发。àn xiāo hún shuāng gāo mù luò,biāo lún cuī fā。
闻道百官翻旧谱,知否官箴王阙。wén dào bǎi guān fān jiù pǔ,zhī fǒu guān zhēn wáng quē。
且消受、沧浪风月。qiě xiāo shòu cāng làng fēng yuè。
楚尾吴头翩竹马,奈秋禾、生耳民心阕。chǔ wěi wú tóu piān zhú mǎ,nài qiū hé shēng ěr mín xīn què。
玉尊罢,惨将别。yù zūn bà,cǎn jiāng bié。
经年幸厕杨卢列。jīng nián xìng cè yáng lú liè。
算难忘、蓬莱文笔,建安诗骨。suàn nán wàng péng lái wén bǐ,jiàn ān shī gǔ。
热恼渐蠲机渐泯,一任秋蝇夜蝎。rè nǎo jiàn juān jī jiàn mǐn,yī rèn qiū yíng yè xiē。
正起舞、尘缨都绝。zhèng qǐ wǔ chén yīng dōu jué。
富贵浮云非我愿,愿孤舟、归钓寒江雪。fù guì fú yún fēi wǒ yuàn,yuàn gū zhōu guī diào hán jiāng xuě。
重话旧,唾壶裂。zhòng huà jiù,tuò hú liè。
136«45678910