古诗词

万柳堂

博尔都

高堂翠绕柳千条,振策登临入绛霄。gāo táng cuì rào liǔ qiān tiáo,zhèn cè dēng lín rù jiàng xiāo。
日影渐移云覆槛,泉声不散雨过桥。rì yǐng jiàn yí yún fù kǎn,quán shēng bù sàn yǔ guò qiáo。
山盘曲径看人小,花布重阴隔市遥。shān pán qū jìng kàn rén xiǎo,huā bù zhòng yīn gé shì yáo。
莫怨章台攀折手,月明还有客吹箫。mò yuàn zhāng tái pān zhé shǒu,yuè míng hái yǒu kè chuī xiāo。

博尔都

(1649—1708)清宗室,字问亭,号皋渔父。袭封三等辅国将军。后因故追削爵。与刘献廷、石涛交往。工诗画。有《问亭诗集》。 博尔都的作品>>

猜您喜欢

东皋泛舟

博尔都

乘兴兰桡泛碧溪,渔歌惊散水禽啼。chéng xīng lán ráo fàn bì xī,yú gē jīng sàn shuǐ qín tí。
白蘋渡口烟初暝,红蓼滩前月又低。bái píng dù kǒu yān chū míng,hóng liǎo tān qián yuè yòu dī。

送苦瓜和尚南还

博尔都

凉云日夕生,寒风逗秋雨。liáng yún rì xī shēng,hán fēng dòu qiū yǔ。
况此摇落时,复送故人去。kuàng cǐ yáo luò shí,fù sòng gù rén qù。
飞锡竟何之,遥指广陵树。fēi xī jìng hé zhī,yáo zhǐ guǎng líng shù。
天际来孤鸿,哀鸣如有诉。tiān jì lái gū hóng,āi míng rú yǒu sù。
败叶声萧萧,离思分无数。bài yè shēng xiāo xiāo,lí sī fēn wú shù。
登高欲望君,前津满烟雾。dēng gāo yù wàng jūn,qián jīn mǎn yān wù。

题叶季良小像

博尔都

树老香还幽,人间地亦静。shù lǎo xiāng hái yōu,rén jiān dì yì jìng。
澄波浸山色,修篁筛日影。chéng bō jìn shān sè,xiū huáng shāi rì yǐng。
时有双白鹤,飞来上渔艇。shí yǒu shuāng bái hè,fēi lái shàng yú tǐng。

秋夜

博尔都

闭户无尘虑,幸免事干谒。bì hù wú chén lǜ,xìng miǎn shì gàn yè。
赋性实鲁钝,壮心竟消歇。fù xìng shí lǔ dùn,zhuàng xīn jìng xiāo xiē。
天际来冥鸿,飞鸣度城阙。tiān jì lái míng hóng,fēi míng dù chéng quē。
声响一何哀,依依清人骨。shēng xiǎng yī hé āi,yī yī qīng rén gǔ。
顾我东篱菊,露重香不发。gù wǒ dōng lí jú,lù zhòng xiāng bù fā。
独坐抱玉琴,披氅待寒月。dú zuò bào yù qín,pī chǎng dài hán yuè。

秋夜

博尔都

披莱觅高士,暮归霜满天。pī lái mì gāo shì,mù guī shuāng mǎn tiān。
东山月始上,万籁已悄然。dōng shān yuè shǐ shàng,wàn lài yǐ qiāo rán。
花气滋秋露,漏声滴寒泉。huā qì zī qiū lù,lòu shēng dī hán quán。
思就壶公宿,凌风共周旋。sī jiù hú gōng sù,líng fēng gòng zhōu xuán。

蓟门

博尔都

燕关一夜西风生,黄云吹堕渔阳城。yàn guān yī yè xī fēng shēng,huáng yún chuī duò yú yáng chéng。
剪烛无言起愁坐,万户千门惟月明。jiǎn zhú wú yán qǐ chóu zuò,wàn hù qiān mén wéi yuè míng。
忽听天边笛声作,隐隐随风度罗幕。hū tīng tiān biān dí shēng zuò,yǐn yǐn suí fēng dù luó mù。
鸿雁遥从塞外来,月明倒影楼头落。hóng yàn yáo cóng sāi wài lái,yuè míng dào yǐng lóu tóu luò。
阑干倚遍夜婆娑,杨柳曾伤攀折多。lán gàn yǐ biàn yè pó suō,yáng liǔ céng shāng pān zhé duō。
玉笛能传千载怨,秋来愁听武陵歌。yù dí néng chuán qiān zài yuàn,qiū lái chóu tīng wǔ líng gē。

松化石歌

博尔都

吾家有奇石,乃是松所化。wú jiā yǒu qí shí,nǎi shì sōng suǒ huà。
空谷几千春,移来傍亭榭。kōng gǔ jǐ qiān chūn,yí lái bàng tíng xiè。
园林从此多清氛,苍藓玉节依然存。yuán lín cóng cǐ duō qīng fēn,cāng xiǎn yù jié yī rán cún。
日斜窗外满寒翠,月明帘下留层云。rì xié chuāng wài mǎn hán cuì,yuè míng lián xià liú céng yún。
我至盘桓长手抚,似带幽岩旧风雨。wǒ zhì pán huán zhǎng shǒu fǔ,shì dài yōu yán jiù fēng yǔ。
虬枝无复波涛惊,霜皮半染莓苔古。qiú zhī wú fù bō tāo jīng,shuāng pí bàn rǎn méi tái gǔ。
锦纹素质寒菁葱,阶前仿佛山灵通。jǐn wén sù zhì hán jīng cōng,jiē qián fǎng fú shān líng tōng。
只知今日成黄石,那解当年是赤松。zhǐ zhī jīn rì chéng huáng shí,nà jiě dāng nián shì chì sōng。
2212