古诗词

飓风叹

吴妍因

民四八七天朦胧,奔腾澎湃来飓风。mín sì bā qī tiān méng lóng,bēn téng pēng pài lái jù fēng。
初时众庶悉称快,郁热所以和其衷。chū shí zhòng shù xī chēng kuài,yù rè suǒ yǐ hé qí zhōng。
既而猛厉世无匹,往来驰骋磨苍穹。jì ér měng lì shì wú pǐ,wǎng lái chí chěng mó cāng qióng。
势如天吴倒海水,席卷大陆包长空。shì rú tiān wú dào hǎi shuǐ,xí juǎn dà lù bāo zhǎng kōng。
天惊石破雨骤至,巨鳌直捣冯夷宫。tiān jīng shí pò yǔ zhòu zhì,jù áo zhí dǎo féng yí gōng。
又如乖龙倏夜走,张牙特兀沧溟东。yòu rú guāi lóng shū yè zǒu,zhāng yá tè wù cāng míng dōng。
万灵呼啸作旗鼓,千鳞百介纷相从。wàn líng hū xiào zuò qí gǔ,qiān lín bǎi jiè fēn xiāng cóng。
俄顷乾坤失颜色,九州一气翻鸿蒙。é qǐng qián kūn shī yán sè,jiǔ zhōu yī qì fān hóng méng。
雷门震吼日未已,夜半犹闻声隆隆。léi mén zhèn hǒu rì wèi yǐ,yè bàn yóu wén shēng lóng lóng。
芥舟桑田何足数,江头百姓皆沙虫。jiè zhōu sāng tián hé zú shù,jiāng tóu bǎi xìng jiē shā chóng。
长城隳颓天柱折,爪牙一瞥何其雄。zhǎng chéng huī tuí tiān zhù zhé,zhǎo yá yī piē hé qí xióng。
可怜野老久恬坐,昨日之日蓬庐红。kě lián yě lǎo jiǔ tián zuò,zuó rì zhī rì péng lú hóng。
惊涛骇浪挟之去,追随魍魉抛孙童。jīng tāo hài làng xié zhī qù,zhuī suí wǎng liǎng pāo sūn tóng。
助化长鲸吐淫水,涓涓泛滥尧天洪。zhù huà zhǎng jīng tǔ yín shuǐ,juān juān fàn làn yáo tiān hóng。
呜呼,吾闻础润月晕各有兆,众生无乃初蒙瞳。wū hū,wú wén chǔ rùn yuè yūn gè yǒu zhào,zhòng shēng wú nǎi chū méng tóng。
何不坚堤实土固吾圉,乃令风姨肆虐,挟其万钧之力而来攻。hé bù jiān dī shí tǔ gù wú yǔ,nǎi lìng fēng yí sì nüè,xié qí wàn jūn zhī lì ér lái gōng。
猜您喜欢

谑柳二首

吴妍因

体态最温柔,含羞亦带愁。tǐ tài zuì wēn róu,hán xiū yì dài chóu。
不堪风力猛,叶叶尽低头。bù kān fēng lì měng,yè yè jǐn dī tóu。

谑柳二首

吴妍因

笑倚斜阳岸,依依解送迎。xiào yǐ xié yáng àn,yī yī jiě sòng yíng。
南都方惜别,北部又生情。nán dōu fāng xī bié,běi bù yòu shēng qíng。

息夫人

吴妍因

霸图宁与己,颦蹙拜新欢。bà tú níng yǔ jǐ,pín cù bài xīn huān。
搀学楚腰舞,欲言良亦难。chān xué chǔ yāo wǔ,yù yán liáng yì nán。

后湖四时曲四首

吴妍因

春风杨柳新,湖水净无尘。chūn fēng yáng liǔ xīn,hú shuǐ jìng wú chén。
桃李谁争赏,长安多丽人。táo lǐ shuí zhēng shǎng,zhǎng ān duō lì rén。

后湖四时曲四首

吴妍因

夏雨洗湖田,夕阳莲粲然。xià yǔ xǐ hú tián,xī yáng lián càn rán。
荷风谁领略,公子木兰船。hé fēng shuí lǐng lüè,gōng zi mù lán chuán。

后湖四时曲四首

吴妍因

秋月淡湖光,中洲桂子香。qiū yuè dàn hú guāng,zhōng zhōu guì zi xiāng。
菊花谁展览,仕女又纷忙。jú huā shuí zhǎn lǎn,shì nǚ yòu fēn máng。

后湖四时曲四首

吴妍因

冬雪压亭台,湖山玉琢裁。dōng xuě yā tíng tái,hú shān yù zuó cái。
寒梅谁探索,林下美人来。hán méi shuí tàn suǒ,lín xià měi rén lái。

大风连夜起七首

吴妍因

大风连夜起,格格震筐楼。dà fēng lián yè qǐ,gé gé zhèn kuāng lóu。
吹得凝尘散,缘何不散愁。chuī dé níng chén sàn,yuán hé bù sàn chóu。

春来

吴妍因

为怕来时即去时,羁维欲借柳丝丝。wèi pà lái shí jí qù shí,jī wéi yù jiè liǔ sī sī。
如何南陌相迎日,便茁青青送别枝。rú hé nán mò xiāng yíng rì,biàn zhuó qīng qīng sòng bié zhī。

春去

吴妍因

绿叶成章藉一挥,欲将大惑叩天扉。lǜ yè chéng zhāng jí yī huī,yù jiāng dà huò kòu tiān fēi。
谁教青帝难为主,却任花飞春自归?shuí jiào qīng dì nán wèi zhǔ,què rèn huā fēi chūn zì guī?

植园杂感四首

吴妍因

垂杨犹是旧风华,竹所无人映夕霞。chuí yáng yóu shì jiù fēng huá,zhú suǒ wú rén yìng xī xiá。
野草果然烧不尽,春来到处又开花。yě cǎo guǒ rán shāo bù jǐn,chūn lái dào chù yòu kāi huā。

植园杂感四首

吴妍因

红尘遍印马蹄痕,警卫无端屡禁门。hóng chén biàn yìn mǎ tí hén,jǐng wèi wú duān lǚ jìn mén。
花命亦如人命薄,天寒修竹黯销魂。huā mìng yì rú rén mìng báo,tiān hán xiū zhú àn xiāo hún。

植园杂感四首

吴妍因

洗马桥头篱竹边,桃花零落菜花妍。xǐ mǎ qiáo tóu lí zhú biān,táo huā líng luò cài huā yán。
微波榭畔波如镜,只见浮萍不种莲。wēi bō xiè pàn bō rú jìng,zhǐ jiàn fú píng bù zhǒng lián。

植园杂感四首

吴妍因

竹外犹馀三两花,宫墙桃李属谁家?zhú wài yóu yú sān liǎng huā,gōng qiáng táo lǐ shǔ shuí jiā?
东风无力难为主,空对残阳曳绛纱。dōng fēng wú lì nán wèi zhǔ,kōng duì cán yáng yè jiàng shā。

春去后游留园八首

吴妍因

不信芳春去便休,骑驴出郭访林丘。bù xìn fāng chūn qù biàn xiū,qí lǘ chū guō fǎng lín qiū。
名留端的留谁住,更叩园门一索求。míng liú duān de liú shuí zhù,gèng kòu yuán mén yī suǒ qiú。