古诗词

苏校十周年纪念书事

吴妍因

贾生过暴秦,陶公咏荆卿。jiǎ shēng guò bào qín,táo gōng yǒng jīng qīng。
我师二人意,像政饰庠黉。wǒ shī èr rén yì,xiàng zhèng shì xiáng hóng。
峨峨冠冕旒,拂拂垂络缨。é é guān miǎn liú,fú fú chuí luò yīng。
衰衣绘龙藻,剑佩杂琼瑛。shuāi yī huì lóng zǎo,jiàn pèi zá qióng yīng。
飒飒须眉间,戾气颇纷呈。sà sà xū méi jiān,lì qì pǒ fēn chéng。
长目习狼顾,蜂准如钩撑。zhǎng mù xí láng gù,fēng zhǔn rú gōu chēng。
口阖犬牙突,颧高獾颊横。kǒu hé quǎn yá tū,quán gāo huān jiá héng。
俨然豺虎姿,专制临百城。yǎn rán chái hǔ zī,zhuān zhì lín bǎi chéng。
象物既铸鼎,秉笔复题名。xiàng wù jì zhù dǐng,bǐng bǐ fù tí míng。
谥之曰魔王,大书榜诸楹。shì zhī yuē mó wáng,dà shū bǎng zhū yíng。
我故疾秦王,慨然思荆生。wǒ gù jí qín wáng,kǎi rán sī jīng shēng。
匕首未见中,铁锥亦无成。bǐ shǒu wèi jiàn zhōng,tiě zhuī yì wú chéng。
安然死沙丘,身首犹相盛。ān rán sǐ shā qiū,shēn shǒu yóu xiāng shèng。
天道不可知,众目空怒瞪。tiān dào bù kě zhī,zhòng mù kōng nù dèng。
作此代陈尸,三日不一振。zuò cǐ dài chén shī,sān rì bù yī zhèn。
终之付楚炬,顷刻加煎烹。zhōng zhī fù chǔ jù,qǐng kè jiā jiān pēng。
示与众共弃,聊以报焚坑。shì yǔ zhòng gòng qì,liáo yǐ bào fén kēng。
讵彼主校者,目骇心震惊。jù bǐ zhǔ xiào zhě,mù hài xīn zhèn jīng。
谓我有所激,忿忿示不平。wèi wǒ yǒu suǒ jī,fèn fèn shì bù píng。
深恐触时忌,巢覆卵亦倾。shēn kǒng chù shí jì,cháo fù luǎn yì qīng。
欲我撤之去,与我争硁硁。yù wǒ chè zhī qù,yǔ wǒ zhēng kēng kēng。
一笑逊谢之,区区但编氓。yī xiào xùn xiè zhī,qū qū dàn biān máng。
愧不知时事,岂怀愤世情。kuì bù zhī shí shì,qǐ huái fèn shì qíng。
藉曰有所指,亦莫与抗争。jí yuē yǒu suǒ zhǐ,yì mò yǔ kàng zhēng。
荆卿久绝迹,力士复销声。jīng qīng jiǔ jué jì,lì shì fù xiāo shēng。
况乃迂且腐,辞拙不知兵。kuàng nǎi yū qiě fǔ,cí zhuō bù zhī bīng。
未能斥辛垣,尤怠篝狐鸣。wèi néng chì xīn yuán,yóu dài gōu hú míng。
徒为儿戏事,诚何足重轻。tú wèi ér xì shì,chéng hé zú zhòng qīng。
偶语倘不免,菹醢愿独撄。ǒu yǔ tǎng bù miǎn,jū hǎi yuàn dú yīng。
转可不蹈海,徒饱鲨与鲸。zhuǎn kě bù dǎo hǎi,tú bǎo shā yǔ jīng。
不则且苟延,他日看子婴。bù zé qiě gǒu yán,tā rì kàn zi yīng。
猜您喜欢

凤吹二十四首

吴妍因

千里迢遥堇子江,忽传幽谷锁无双。qiān lǐ tiáo yáo jǐn zi jiāng,hū chuán yōu gǔ suǒ wú shuāng。
押衙慨任衔书鸟,磨勒飞瞒守户尨。yā yá kǎi rèn xián shū niǎo,mó lēi fēi mán shǒu hù máng。
且喜归途仍巧遇,从知历劫未轻降。qiě xǐ guī tú réng qiǎo yù,cóng zhī lì jié wèi qīng jiàng。
东风付与周郎便,赍返如初心一腔。dōng fēng fù yǔ zhōu láng biàn,jī fǎn rú chū xīn yī qiāng。

凤吹二十四首

吴妍因

佯示绝交得自由,白门春老更淹留。yáng shì jué jiāo dé zì yóu,bái mén chūn lǎo gèng yān liú。
匡扶每假云英力,攻取还叨赵胜谋。kuāng fú měi jiǎ yún yīng lì,gōng qǔ hái dāo zhào shèng móu。
一夕话教先断腕,百年身勖起从头。yī xī huà jiào xiān duàn wàn,bǎi nián shēn xù qǐ cóng tóu。
图穷亦苦无他计,忍斫残枝待麦秋。tú qióng yì kǔ wú tā jì,rěn zhuó cán zhī dài mài qiū。

凤吹二十四首

吴妍因

强教盲目早联婚,纵曰无辜实寡恩。qiáng jiào máng mù zǎo lián hūn,zòng yuē wú gū shí guǎ ēn。
快剪欲将缡遽绝,旧枝顾有子多存。kuài jiǎn yù jiāng lí jù jué,jiù zhī gù yǒu zi duō cún。
容随松菊依三径,悉索锱铢安一门。róng suí sōng jú yī sān jìng,xī suǒ zī zhū ān yī mén。
七去而今开创例,负人负我任评论。qī qù ér jīn kāi chuàng lì,fù rén fù wǒ rèn píng lùn。

凤吹二十四首

吴妍因

毕竟京江填鹊桥,双星燕尔会中宵。bì jìng jīng jiāng tián què qiáo,shuāng xīng yàn ěr huì zhōng xiāo。
金山石署三生约,铁瓮城扃一代娇。jīn shān shí shǔ sān shēng yuē,tiě wèng chéng jiōng yī dài jiāo。
除却云英无月老,若非阮肇鲜宾僚。chú què yún yīng wú yuè lǎo,ruò fēi ruǎn zhào xiān bīn liáo。
真情人作真情事,缛节繁文原可饶。zhēn qíng rén zuò zhēn qíng shì,rù jié fán wén yuán kě ráo。

凤吹二十四首

吴妍因

不堪众矢集榆枋,直欲操戈鬨一堂。bù kān zhòng shǐ jí yú fāng,zhí yù cāo gē hòng yī táng。
平地风波传密电,中宵狼狈走殊方。píng dì fēng bō chuán mì diàn,zhōng xiāo láng bèi zǒu shū fāng。
送行多谢白门柳,唤渡徒携黄竹箱。sòng xíng duō xiè bái mén liǔ,huàn dù tú xié huáng zhú xiāng。
明是轻车驰直北,却言买棹指扶桑。míng shì qīng chē chí zhí běi,què yán mǎi zhào zhǐ fú sāng。

凤吹二十四首

吴妍因

蹀躞文禽集上京,西山北海辍飞鸣。dié xiè wén qín jí shàng jīng,xī shān běi hǎi chuò fēi míng。
名愁梁苑时贤识,迹向燕台僻处行。míng chóu liáng yuàn shí xián shí,jì xiàng yàn tái pì chù xíng。
敢怨亲朋睁冷眼,只惭穷饿误多情。gǎn yuàn qīn péng zhēng lěng yǎn,zhǐ cán qióng è wù duō qíng。
梦中啼唤佳人杳,仙客依然夜夜惊。mèng zhōng tí huàn jiā rén yǎo,xiān kè yī rán yè yè jīng。

凤吹二十四首

吴妍因

路绝囊空何所归,无归人幸两无违。lù jué náng kōng hé suǒ guī,wú guī rén xìng liǎng wú wéi。
鸳原同命甘双殉,蝶纵离魂亦并飞。yuān yuán tóng mìng gān shuāng xùn,dié zòng lí hún yì bìng fēi。
难得遥天驰羽翰,顿教长夜睹熹微。nán dé yáo tiān chí yǔ hàn,dùn jiào zhǎng yè dǔ xī wēi。
载将一舸南溟去,不计家山是与非。zài jiāng yī gě nán míng qù,bù jì jiā shān shì yǔ fēi。

凤吹二十四首

吴妍因

共拚福命各抛家,同向天涯与海涯。gòng pàn fú mìng gè pāo jiā,tóng xiàng tiān yá yǔ hǎi yá。
异域苦缔唯爱果,殊方滋长再生花。yì yù kǔ dì wéi ài guǒ,shū fāng zī zhǎng zài shēng huā。
从教有日长流火,不更无题浪吐葩。cóng jiào yǒu rì zhǎng liú huǒ,bù gèng wú tí làng tǔ pā。
血泪永留哀艳迹,斑斑遍体映衣纱。xuè lèi yǒng liú āi yàn jì,bān bān biàn tǐ yìng yī shā。

赴菲太平洋船中示晓因

吴妍因

任他跋浪吼长鲸,抵死相偕便不惊。rèn tā bá làng hǒu zhǎng jīng,dǐ sǐ xiāng xié biàn bù jīng。
一舸烟波将绝代,百年身世属多情。yī gě yān bō jiāng jué dài,bǎi nián shēn shì shǔ duō qíng。
天吴与助鲲鹏化,海若同闻鸾凤鸣。tiān wú yǔ zhù kūn péng huà,hǎi ruò tóng wén luán fèng míng。
翻笑夷光随范蠡,五湖千里小经行。fān xiào yí guāng suí fàn lí,wǔ hú qiān lǐ xiǎo jīng xíng。

嘉年华会和平仙子之表演戏志以诗

吴妍因

嵯峨冠冕贝编排,绰约衣裳霓剪裁。cuó é guān miǎn bèi biān pái,chuò yuē yī shang ní jiǎn cái。
天上虬螭纡法驾,云中箫鼓会瑶台。tiān shàng qiú chī yū fǎ jià,yún zhōng xiāo gǔ huì yáo tái。
九华宝座双珠并,万众欢颜一夕开。jiǔ huá bǎo zuò shuāng zhū bìng,wàn zhòng huān yán yī xī kāi。
若果和平招可致,群仙何惜踏歌来。ruò guǒ hé píng zhāo kě zhì,qún xiān hé xī tà gē lái。

革命军北伐,颇以未克投笔相从为憾

吴妍因

未逐王师事北征,喜闻马到庆功成。wèi zhú wáng shī shì běi zhēng,xǐ wén mǎ dào qìng gōng chéng。
中原可餍来苏望,薄海同张挞伐声。zhōng yuán kě yàn lái sū wàng,báo hǎi tóng zhāng tà fá shēng。
敢诩谈兵言必中,深惭见猎眼空睁。gǎn xǔ tán bīng yán bì zhōng,shēn cán jiàn liè yǎn kōng zhēng。
百千万纸传连捷,于役惟堪笔阵横。bǎi qiān wàn zhǐ chuán lián jié,yú yì wéi kān bǐ zhèn héng。

将离菲归国

吴妍因

祖国连朝传捷报,王师指日定中原。zǔ guó lián cháo chuán jié bào,wáng shī zhǐ rì dìng zhōng yuán。
江南已托旌旗庇,海外如闻箪食喧。jiāng nán yǐ tuō jīng qí bì,hǎi wài rú wén dān shí xuān。
便卷诗书辞祖饯,却携妻子伴春暄。biàn juǎn shī shū cí zǔ jiàn,què xié qī zi bàn chūn xuān。
重洋一舸言归速,满地莺花认故园。zhòng yáng yī gě yán guī sù,mǎn dì yīng huā rèn gù yuán。

苦感暮春骤寒

吴妍因

东风忽作北风吹,青帝偏施黑帝威。dōng fēng hū zuò běi fēng chuī,qīng dì piān shī hēi dì wēi。
虎虎猛于秋肃杀,花花落似雪纷飞。hǔ hǔ měng yú qiū sù shā,huā huā luò shì xuě fēn fēi。
红消紫散天如晦,雨覆云翻事尽非。hóng xiāo zǐ sàn tiān rú huì,yǔ fù yún fān shì jǐn fēi。
千里江南嗟易暴,黯然无语悔言归。qiān lǐ jiāng nán jiē yì bào,àn rán wú yǔ huǐ yán guī。

一二八后函鄞江,速晓因回京

吴妍因

体贴年来渐入微,相依底事忽相违。tǐ tiē nián lái jiàn rù wēi,xiāng yī dǐ shì hū xiāng wéi。
无端烽火连天逼,便尔文鸳各地飞。wú duān fēng huǒ lián tiān bī,biàn ěr wén yuān gè dì fēi。
人去空庭春寂寂,鸟啼寒食雨霏霏。rén qù kōng tíng chūn jì jì,niǎo tí hán shí yǔ fēi fēi。
京华差幸安如故,陌上花开归不归?jīng huá chà xìng ān rú gù,mò shàng huā kāi guī bù guī?

登南岳祝融峰观日出,次王灵根韵

吴妍因

海阙云关次第开,潜龙举首梦初回。hǎi quē yún guān cì dì kāi,qián lóng jǔ shǒu mèng chū huí。
推将霞被千层起,吐出骊珠一颗来。tuī jiāng xiá bèi qiān céng qǐ,tǔ chū lí zhū yī kē lái。
三楚有山皆仰望,百蛮无树不低徊。sān chǔ yǒu shān jiē yǎng wàng,bǎi mán wú shù bù dī huái。
愿教火德从兹旺,万里阴霾为尽摧。yuàn jiào huǒ dé cóng zī wàng,wàn lǐ yīn mái wèi jǐn cuī。
2991234567»