古诗词

二月十一日未初生子菲

吴妍因

喁喁我娇妻,忽欲得所有。yóng yóng wǒ jiāo qī,hū yù dé suǒ yǒu。
晨出为人师,旰归学慈母。chén chū wèi rén shī,gàn guī xué cí mǔ。
或抚邻家儿,嗟赏不绝口。huò fǔ lín jiā ér,jiē shǎng bù jué kǒu。
或弄洋磁娃,摩挲不释手。huò nòng yáng cí wá,mó sā bù shì shǒu。
一朝月入怀,喜若获琼玖。yī cháo yuè rù huái,xǐ ruò huò qióng jiǔ。
弗嫌心作酸,莫掩腹如阜。fú xián xīn zuò suān,mò yǎn fù rú fù。
绣襁早为计,瑰玮兢兢守。xiù qiǎng zǎo wèi jì,guī wěi jīng jīng shǒu。
日既逼大期,执教仍不苟。rì jì bī dà qī,zhí jiào réng bù gǒu。
晨出昃未归,惟见来女友。chén chū zè wèi guī,wéi jiàn lái nǚ yǒu。
告以赴医院,蚌珠待急剖。gào yǐ fù yī yuàn,bàng zhū dài jí pōu。
闻之陡然惊,咄咄绕室走。wén zhī dǒu rán jīng,duō duō rào shì zǒu。
俄顷消息传,云已举一牡。é qǐng xiāo xī chuán,yún yǐ jǔ yī mǔ。
妇安婴亦肥,咸曰吉无咎。fù ān yīng yì féi,xián yuē jí wú jiù。
入院探视之,惴惴觇螓首。rù yuàn tàn shì zhī,zhuì zhuì chān qín shǒu。
其颜虽失常,其身幸释负。qí yán suī shī cháng,qí shēn xìng shì fù。
护士抱婴至,珍惜倍玩偶。hù shì bào yīng zhì,zhēn xī bèi wán ǒu。
耳大鼻端直,生涡颊晕酒。ěr dà bí duān zhí,shēng wō jiá yūn jiǔ。
面目与两亲,相似十八九。miàn mù yǔ liǎng qīn,xiāng shì shí bā jiǔ。
妻言此宁馨,君予我所受。qī yán cǐ níng xīn,jūn yǔ wǒ suǒ shòu。
相爱果结晶,美秀无出右。xiāng ài guǒ jié jīng,měi xiù wú chū yòu。
予为锡嘉名,复祝成长后。yǔ wèi xī jiā míng,fù zhù chéng zhǎng hòu。
兼备知仁勇,克享福禄寿。jiān bèi zhī rén yǒng,kè xiǎng fú lù shòu。
具有一技长,济世垂不朽。jù yǒu yī jì zhǎng,jì shì chuí bù xiǔ。
慎忽类乃翁,徒学杜陵叟。shèn hū lèi nǎi wēng,tú xué dù líng sǒu。
拥鼻吟咿嗡,诗成但覆瓿。yōng bí yín yī wēng,shī chéng dàn fù bù。
猜您喜欢

雨中入桃源

吴妍因

不见桃花芳满林,载途风雨怅秋深。bù jiàn táo huā fāng mǎn lín,zài tú fēng yǔ chàng qiū shēn。
犹闻鸡犬疑真假,便访溪山认古今。yóu wén jī quǎn yí zhēn jiǎ,biàn fǎng xī shān rèn gǔ jīn。
耕织本来难自给,干戈焉往不相寻。gēng zhī běn lái nán zì gěi,gàn gē yān wǎng bù xiāng xún。
贻谋欲怪秦先世,避乱曾无戡乱心。yí móu yù guài qín xiān shì,bì luàn céng wú kān luàn xīn。

慰晓因

吴妍因

体愈丰盈心愈慈,未临先听笑声驰。tǐ yù fēng yíng xīn yù cí,wèi lín xiān tīng xiào shēng chí。
居家情洽邻家妇,课子功超童子师。jū jiā qíng qià lín jiā fù,kè zi gōng chāo tóng zi shī。
义以待人惟己力,爱徒俘我见卿痴。yì yǐ dài rén wéi jǐ lì,ài tú fú wǒ jiàn qīng chī。
莫言迟暮芳菲减,曾母梁妻又一时。mò yán chí mù fāng fēi jiǎn,céng mǔ liáng qī yòu yī shí。

春分前夕大雪

吴妍因

今岁东风计太差,早催桃李竞芳华。jīn suì dōng fēng jì tài chà,zǎo cuī táo lǐ jìng fāng huá。
谁知一夜纷纷雪,压倒千山藉藉花。shuí zhī yī yè fēn fēn xuě,yā dào qiān shān jí jí huā。
白色果然成恐怖,红颜难免供嗟呀。bái sè guǒ rán chéng kǒng bù,hóng yán nán miǎn gōng jiē ya。
但教气转春仍好,满地争萌百谷芽。dàn jiào qì zhuǎn chūn réng hǎo,mǎn dì zhēng méng bǎi gǔ yá。

晓因望后对月有感再慰以诗

吴妍因

莫道婵娟易变迁,纵然残缺亦相怜。mò dào chán juān yì biàn qiān,zòng rán cán quē yì xiāng lián。
人生几见长圆月,侬意原如不尽天。rén shēng jǐ jiàn zhǎng yuán yuè,nóng yì yuán rú bù jǐn tiān。
鸳侣惊飞伤往事,花枝笑倚忆当年。yuān lǚ jīng fēi shāng wǎng shì,huā zhī xiào yǐ yì dāng nián。
创痕泪渍斑斑在,绮貌奇情心永镌。chuàng hén lèi zì bān bān zài,qǐ mào qí qíng xīn yǒng juān。

与晓因乘汽车偕游劳山半日

吴妍因

劳人草草上劳山,观石听泉未是闲。láo rén cǎo cǎo shàng láo shān,guān shí tīng quán wèi shì xián。
乱涧不容流水住,断崖但许夜猿攀。luàn jiàn bù róng liú shuǐ zhù,duàn yá dàn xǔ yè yuán pān。
多年作伴从游少,片刻探幽得句悭。duō nián zuò bàn cóng yóu shǎo,piàn kè tàn yōu dé jù qiān。
自笑回车如泻瀑,匆匆又窜向人间。zì xiào huí chē rú xiè pù,cōng cōng yòu cuàn xiàng rén jiān。

入川过夔门

吴妍因

楚雨巫云梦未温,又随鲸舰过夔门。chǔ yǔ wū yún mèng wèi wēn,yòu suí jīng jiàn guò kuí mén。
峡长滩险愁无限,国破家亡命仅存。xiá zhǎng tān xiǎn chóu wú xiàn,guó pò jiā wáng mìng jǐn cún。
间道关山穷万里,故园尸骨恸千村。jiān dào guān shān qióng wàn lǐ,gù yuán shī gǔ tòng qiān cūn。
但教早日平强虏,身世安危何足论。dàn jiào zǎo rì píng qiáng lǔ,shēn shì ān wēi hé zú lùn。

忆南京叠过夔门诗韵二首

吴妍因

玳梁海燕梦难温,一样春风白下门。dài liáng hǎi yàn mèng nán wēn,yī yàng chūn fēng bái xià mén。
献岁寒梅谁得赏,入时新柳几何存。xiàn suì hán méi shuí dé shǎng,rù shí xīn liǔ jǐ hé cún。
江山不速无家客,烟雨空怀负郭村。jiāng shān bù sù wú jiā kè,yān yǔ kōng huái fù guō cūn。
但得寇平归去早,园荒井废更休论。dàn dé kòu píng guī qù zǎo,yuán huāng jǐng fèi gèng xiū lùn。

忆南京叠过夔门诗韵二首

吴妍因

南朝痛史老犹温,风雨巴山夜闭门。nán cháo tòng shǐ lǎo yóu wēn,fēng yǔ bā shān yè bì mén。
金粉飘零三月尽,关河破碎几人存?jīn fěn piāo líng sān yuè jǐn,guān hé pò suì jǐ rén cún?
花开问是谁家土?huā kāi wèn shì shuí jiā tǔ?
日暮欲归何处村?rì mù yù guī hé chù cūn?
亦信佳兵终必衄。yì xìn jiā bīng zhōng bì nǜ。
故园松菊不堪论。gù yuán sōng jú bù kān lùn。

叠韵酬戴应观甥舅自汉口见寄诗

吴妍因

飞来青鸟句犹温,不碍巫夔云罨门。fēi lái qīng niǎo jù yóu wēn,bù ài wū kuí yún yǎn mén。
纸短每嫌消息少,辞真自有古风存。zhǐ duǎn měi xián xiāo xī shǎo,cí zhēn zì yǒu gǔ fēng cún。
舅贤甥俊依千里,母老妻单各一村。jiù xián shēng jùn yī qiān lǐ,mǔ lǎo qī dān gè yī cūn。
无路可投平寇策,怜君如我把诗论。wú lù kě tóu píng kòu cè,lián jūn rú wǒ bǎ shī lùn。

题刘文渊江村秋霁长幅

吴妍因

巴山深处忆家山,九月江村血染丹。bā shān shēn chù yì jiā shān,jiǔ yuè jiāng cūn xuè rǎn dān。
秋水长天归路阻,晚枫衰柳夕阳残。qiū shuǐ zhǎng tiān guī lù zǔ,wǎn fēng shuāi liǔ xī yáng cán。
壁间林壑探尤美,纸上桃源保亦难。bì jiān lín hè tàn yóu měi,zhǐ shàng táo yuán bǎo yì nán。
莫遣又随峨舸去,画图好作版图看。mò qiǎn yòu suí é gě qù,huà tú hǎo zuò bǎn tú kàn。

悼李翁厥庵

吴妍因

巴江日日水流东,魂隔千山梦未通。bā jiāng rì rì shuǐ liú dōng,hún gé qiān shān mèng wèi tōng。
那得安居孤岛久,应悲不见九州同。nà dé ān jū gū dǎo jiǔ,yīng bēi bù jiàn jiǔ zhōu tóng。
年华风烛经奇变,世路干戈许令终。nián huá fēng zhú jīng qí biàn,shì lù gàn gē xǔ lìng zhōng。
漫忆晤言春满坐,梁台烟景本来空。màn yì wù yán chūn mǎn zuò,liáng tái yān jǐng běn lái kōng。

挽同僚张峄阳二首

吴妍因

杜鹃啼断月黄昏,张绪风流便不存。dù juān tí duàn yuè huáng hūn,zhāng xù fēng liú biàn bù cún。
寡鹄孤雏滋客泪,荒烟野草瘗诗魂。guǎ gǔ gū chú zī kè lèi,huāng yān yě cǎo yì shī hún。
一抔犹是吾家土,万里言投异国村。yī póu yóu shì wú jiā tǔ,wàn lǐ yán tóu yì guó cūn。
我自远行君永逝,汉碑唐韵更谁论。wǒ zì yuǎn xíng jūn yǒng shì,hàn bēi táng yùn gèng shuí lùn。

挽同僚张峄阳二首

吴妍因

羁魂踯躅履蒿莱,故鬼伊谁识俊才。jī hún zhí zhú lǚ hāo lái,gù guǐ yī shuí shí jùn cái。
岭上梧桐犹可倚,殿前杨柳不胜哀。lǐng shàng wú tóng yóu kě yǐ,diàn qián yáng liǔ bù shèng āi。
玄天混漠龙酣战,青木阴沈社枉开。xuán tiān hùn mò lóng hān zhàn,qīng mù yīn shěn shè wǎng kāi。
北望中原何日定,归来诗酒告泉台。běi wàng zhōng yuán hé rì dìng,guī lái shī jiǔ gào quán tái。

将之菲留别僚友二首

吴妍因

弹指依违十四年,黯然揽镜惜华颠。dàn zhǐ yī wéi shí sì nián,àn rán lǎn jìng xī huá diān。
无多岁月犹漂梗,几许人才得比肩。wú duō suì yuè yóu piāo gěng,jǐ xǔ rén cái dé bǐ jiān。
恋恋已尸微秩久,休休总觉长官贤。liàn liàn yǐ shī wēi zhì jiǔ,xiū xiū zǒng jué zhǎng guān xián。
明朝挥手乘桴去,碧海青山各一天。míng cháo huī shǒu chéng fú qù,bì hǎi qīng shān gè yī tiān。

将之菲留别僚友二首

吴妍因

椰雨蕉风可久留,佳辰何处索清秋?yē yǔ jiāo fēng kě jiǔ liú,jiā chén hé chù suǒ qīng qiū?
岂堪炎日煎垂老,亦有骄兵窥上游。qǐ kān yán rì jiān chuí lǎo,yì yǒu jiāo bīng kuī shàng yóu。
去国不期心戚戚,无家转觉意悠悠。qù guó bù qī xīn qī qī,wú jiā zhuǎn jué yì yōu yōu。
几时拨乱归江左,作赋同登庾信楼?jǐ shí bō luàn guī jiāng zuǒ,zuò fù tóng dēng yǔ xìn lóu?