古诗词

一日十八日寅初生女芳

吴妍因

男似蓝田玉,女如沧海珠。nán shì lán tián yù,nǚ rú cāng hǎi zhū。
生女不生男,其田殆荒芜。shēng nǚ bù shēng nán,qí tián dài huāng wú。
生男不生女,为海亦偏枯。shēng nán bù shēng nǚ,wèi hǎi yì piān kū。
妻既两生男,自憾一女无。qī jì liǎng shēng nán,zì hàn yī nǚ wú。
数载强节育,一旦防制疏。shù zài qiáng jié yù,yī dàn fáng zhì shū。
不觉有所得,惴惴心纷如。bù jué yǒu suǒ dé,zhuì zhuì xīn fēn rú。
但冀门设帨,复恐户悬弧。dàn jì mén shè shuì,fù kǒng hù xuán hú。
是夕临大期,腹痛若剖刳。shì xī lín dà qī,fù tòng ruò pōu kū。
急起为速医,不惮霜载途。jí qǐ wèi sù yī,bù dàn shuāng zài tú。
须臾偕医至,入门闻惨呼。xū yú xié yī zhì,rù mén wén cǎn hū。
俄顷告蒂落,肥婴坠呱呱。é qǐng gào dì luò,féi yīng zhuì gū gū。
痛定问奚似,言弗与母殊。tòng dìng wèn xī shì,yán fú yǔ mǔ shū。
闻之倚枕笑,身倦意态舒。wén zhī yǐ zhěn xiào,shēn juàn yì tài shū。
诩为己所欲,昊天乃不孤。xǔ wèi jǐ suǒ yù,hào tiān nǎi bù gū。
妻既乐生女,我亦庆获雏。qī jì lè shēng nǚ,wǒ yì qìng huò chú。
为祝珠与玉,灿灿罗庭除。wèi zhù zhū yǔ yù,càn càn luó tíng chú。
他日一耿光,经天若金乌。tā rì yī gěng guāng,jīng tiān ruò jīn wū。
行烛长夜旦,兼煦万物苏。xíng zhú zhǎng yè dàn,jiān xù wàn wù sū。
勿仅慧且淑,皎皎耀名都。wù jǐn huì qiě shū,jiǎo jiǎo yào míng dōu。
猜您喜欢

观赏芍药

吴妍因

满园春色趁东风,鹤发童颜白映红。mǎn yuán chūn sè chèn dōng fēng,hè fā tóng yán bái yìng hóng。
芍药盛开形势好,老人心亦与花同。sháo yào shèng kāi xíng shì hǎo,lǎo rén xīn yì yǔ huā tóng。

题张殊明飞萤集

吴妍因

诗人心事复如何,为国欣然发浩歌。shī rén xīn shì fù rú hé,wèi guó xīn rán fā hào gē。
莫道飞萤光咫尺,也随日月照山河。mò dào fēi yíng guāng zhǐ chǐ,yě suí rì yuè zhào shān hé。

咏菊二首

吴妍因

不期青女忍相欺,老圃新枝竞吐奇。bù qī qīng nǚ rěn xiāng qī,lǎo pǔ xīn zhī jìng tǔ qí。
秋色还如春色好,西风莫漫撼东篱。qiū sè hái rú chūn sè hǎo,xī fēng mò màn hàn dōng lí。

咏菊二首

吴妍因

嫩红老紫百千盆,蟠错如虬况有根。nèn hóng lǎo zǐ bǎi qiān pén,pán cuò rú qiú kuàng yǒu gēn。
为证明年花更艳,手题诗句待重温。wèi zhèng míng nián huā gèng yàn,shǒu tí shī jù dài zhòng wēn。

柬汪旭老二首

吴妍因

汗浃衣襟为订诗,尧峰情意我心知。hàn jiā yī jīn wèi dìng shī,yáo fēng qíng yì wǒ xīn zhī。
桃花潭水深难比,岂仅推敲一字师。táo huā tán shuǐ shēn nán bǐ,qǐ jǐn tuī qiāo yī zì shī。

柬汪旭老二首

吴妍因

拜嘉先读北飞书,愧我龙钟礼意疏。bài jiā xiān dú běi fēi shū,kuì wǒ lóng zhōng lǐ yì shū。
明日灵前陈凤吹,泣哦题句感何如。míng rì líng qián chén fèng chuī,qì ó tí jù gǎn hé rú。

柬俞平老二首

吴妍因

为定推敲订鲁鱼,高情又见曲园俞。wèi dìng tuī qiāo dìng lǔ yú,gāo qíng yòu jiàn qū yuán yú。
知差杜李逾千里,展诵题辞愧有馀。zhī chà dù lǐ yú qiān lǐ,zhǎn sòng tí cí kuì yǒu yú。

柬俞平老二首

吴妍因

荒台凤管积尘深,拂拭凭君正五音。huāng tái fèng guǎn jī chén shēn,fú shì píng jūn zhèng wǔ yīn。
逝者有知应伴我,吹俱声泪感同心。shì zhě yǒu zhī yīng bàn wǒ,chuī jù shēng lèi gǎn tóng xīn。

喜抵广州三首

吴妍因

东风常拂海之隈,玉女威棱安在哉?dōng fēng cháng fú hǎi zhī wēi,yù nǚ wēi léng ān zài zāi?
苍翠成堆红错落,五羊城是百花台。cāng cuì chéng duī hóng cuò luò,wǔ yáng chéng shì bǎi huā tái。

喜抵广州三首

吴妍因

浩气冲霄贯彩虹,玄天枉鼓不周风。hào qì chōng xiāo guàn cǎi hóng,xuán tiān wǎng gǔ bù zhōu fēng。
依然北地胭脂艳,南国还多一品红。yī rán běi dì yān zhī yàn,nán guó hái duō yī pǐn hóng。

喜抵广州三首

吴妍因

顿教珠海尽成春,兰菊梅桃一夕陈。dùn jiào zhū hǎi jǐn chéng chūn,lán jú méi táo yī xī chén。
大地都须红紫著,休嫌冒险怪花神。dà dì dōu xū hóng zǐ zhù,xiū xián mào xiǎn guài huā shén。

飞渡琼州海峡

吴妍因

白云万顷似铺绵,云隙低徊瞰海田。bái yún wàn qǐng shì pù mián,yún xì dī huái kàn hǎi tián。
老燕只今馀只影,高飞又自向南天。lǎo yàn zhǐ jīn yú zhǐ yǐng,gāo fēi yòu zì xiàng nán tiān。

在榆林游览天涯海角

吴妍因

视无踪影听无音,空向天涯海角寻。shì wú zōng yǐng tīng wú yīn,kōng xiàng tiān yá hǎi jiǎo xún。
绝似偕游同命地,绿波但照石如林。jué shì xié yóu tóng mìng dì,lǜ bō dàn zhào shí rú lín。

翌日郊行遇雨口占

吴妍因

倾盆暴雨忽淋头,咫尺骄阳仍照楼。qīng pén bào yǔ hū lín tóu,zhǐ chǐ jiāo yáng réng zhào lóu。
悟得夏云才一片,雹棱应不碍秋收。wù dé xià yún cái yī piàn,báo léng yīng bù ài qiū shōu。

菊花二首

吴妍因

菊花有信未吾欺,海国今秋亦挺奇。jú huā yǒu xìn wèi wú qī,hǎi guó jīn qiū yì tǐng qí。
不怕西风如箭镞,何愁东道撤藩篱。bù pà xī fēng rú jiàn zú,hé chóu dōng dào chè fān lí。