古诗词

一日十八日寅初生女芳

吴妍因

男似蓝田玉,女如沧海珠。nán shì lán tián yù,nǚ rú cāng hǎi zhū。
生女不生男,其田殆荒芜。shēng nǚ bù shēng nán,qí tián dài huāng wú。
生男不生女,为海亦偏枯。shēng nán bù shēng nǚ,wèi hǎi yì piān kū。
妻既两生男,自憾一女无。qī jì liǎng shēng nán,zì hàn yī nǚ wú。
数载强节育,一旦防制疏。shù zài qiáng jié yù,yī dàn fáng zhì shū。
不觉有所得,惴惴心纷如。bù jué yǒu suǒ dé,zhuì zhuì xīn fēn rú。
但冀门设帨,复恐户悬弧。dàn jì mén shè shuì,fù kǒng hù xuán hú。
是夕临大期,腹痛若剖刳。shì xī lín dà qī,fù tòng ruò pōu kū。
急起为速医,不惮霜载途。jí qǐ wèi sù yī,bù dàn shuāng zài tú。
须臾偕医至,入门闻惨呼。xū yú xié yī zhì,rù mén wén cǎn hū。
俄顷告蒂落,肥婴坠呱呱。é qǐng gào dì luò,féi yīng zhuì gū gū。
痛定问奚似,言弗与母殊。tòng dìng wèn xī shì,yán fú yǔ mǔ shū。
闻之倚枕笑,身倦意态舒。wén zhī yǐ zhěn xiào,shēn juàn yì tài shū。
诩为己所欲,昊天乃不孤。xǔ wèi jǐ suǒ yù,hào tiān nǎi bù gū。
妻既乐生女,我亦庆获雏。qī jì lè shēng nǚ,wǒ yì qìng huò chú。
为祝珠与玉,灿灿罗庭除。wèi zhù zhū yǔ yù,càn càn luó tíng chú。
他日一耿光,经天若金乌。tā rì yī gěng guāng,jīng tiān ruò jīn wū。
行烛长夜旦,兼煦万物苏。xíng zhú zhǎng yè dàn,jiān xù wàn wù sū。
勿仅慧且淑,皎皎耀名都。wù jǐn huì qiě shū,jiǎo jiǎo yào míng dōu。
猜您喜欢

题李少泉

吴妍因

岐王崔九溯相从,风雅何妨作附庸。qí wáng cuī jiǔ sù xiāng cóng,fēng yǎ hé fáng zuò fù yōng。
不信黄金堪下拜,却教白雪为先容。bù xìn huáng jīn kān xià bài,què jiào bái xuě wèi xiān róng。
殷勤索句多亏尔,潦草题辞有愧侬。yīn qín suǒ jù duō kuī ěr,lǎo cǎo tí cí yǒu kuì nóng。
正是天南经百劫,冷官断墨未曾浓。zhèng shì tiān nán jīng bǎi jié,lěng guān duàn mò wèi céng nóng。

哭颜文初

吴妍因

君家昔有常山舌,此地今无博野斋。jūn jiā xī yǒu cháng shān shé,cǐ dì jīn wú bó yě zhāi。
何自招魂归白骨,伊谁作教傍青槐。hé zì zhāo hún guī bái gǔ,yī shuí zuò jiào bàng qīng huái。
论交两度叨援手,欲哭三年未放怀。lùn jiāo liǎng dù dāo yuán shǒu,yù kū sān nián wèi fàng huái。
一恸为倾千点泪,如零蕉雨不胜揩。yī tòng wèi qīng qiān diǎn lèi,rú líng jiāo yǔ bù shèng kāi。

将归国述职,承侨校教师李根香等赋诗送行,步韵答谢二首

吴妍因

风姨海若证经行,去影依然天水清。fēng yí hǎi ruò zhèng jīng xíng,qù yǐng yī rán tiān shuǐ qīng。
儿女累人姑遣散,雪霜点鬓更分明。ér nǚ lèi rén gū qiǎn sàn,xuě shuāng diǎn bìn gèng fēn míng。
装箱犹是苏卿节,入蜀非缘张翰羹。zhuāng xiāng yóu shì sū qīng jié,rù shǔ fēi yuán zhāng hàn gēng。
只觉无才益衰老,遄归难以答升平。zhǐ jué wú cái yì shuāi lǎo,chuán guī nán yǐ dá shēng píng。

将归国述职,承侨校教师李根香等赋诗送行,步韵答谢二首

吴妍因

三秋亡命苦多端,一局枯棋散满盘。sān qiū wáng mìng kǔ duō duān,yī jú kū qí sàn mǎn pán。
饥饿奔逃今觉易,残馀收拾早知难。jī è bēn táo jīn jué yì,cán yú shōu shí zǎo zhī nán。
愧无掬水苏乾辙,喜有清辞付冷官。kuì wú jū shuǐ sū qián zhé,xǐ yǒu qīng cí fù lěng guān。
多谢诸君情意厚,归航沾得露珠漙。duō xiè zhū jūn qíng yì hòu,guī háng zhān dé lù zhū tuán。

返菲始知晓因咯血痛赋

吴妍因

停机但见笑相迎,倚枕方知病可惊。tíng jī dàn jiàn xiào xiāng yíng,yǐ zhěn fāng zhī bìng kě jīng。
片片撕将心破碎,斑斑吐出血鲜明。piàn piàn sī jiāng xīn pò suì,bān bān tǔ chū xuè xiān míng。
三秋亡命拚陪我,百日离情倍损卿。sān qiū wáng mìng pàn péi wǒ,bǎi rì lí qíng bèi sǔn qīng。
此后双鹣甘死守,有生不更独飞鸣。cǐ hòu shuāng jiān gān sǐ shǒu,yǒu shēng bù gèng dú fēi míng。

悼陶行知

吴妍因

躬行欲以致心知,中岁龈龈老益痴。gōng xíng yù yǐ zhì xīn zhī,zhōng suì kěn kěn lǎo yì chī。
未晓琨鸡甘独唱,侵宵桀犬任横驰。wèi xiǎo kūn jī gān dú chàng,qīn xiāo jié quǎn rèn héng chí。
方期促进新民主,岂意平摧大众师。fāng qī cù jìn xīn mín zhǔ,qǐ yì píng cuī dà zhòng shī。
敌喜友悲韬奋死,不胜感愤读君诗。dí xǐ yǒu bēi tāo fèn sǐ,bù shèng gǎn fèn dú jūn shī。

偕晓因自星赴港海道中三首

吴妍因

经年仆仆遍南溟,万里双双更北行。jīng nián pū pū biàn nán míng,wàn lǐ shuāng shuāng gèng běi xíng。
日月星辰传舍易,海天云水客船轻。rì yuè xīng chén chuán shě yì,hǎi tiān yún shuǐ kè chuán qīng。
红酣紫醉霞朝暮,碧浅蓝深波晦明。hóng hān zǐ zuì xiá cháo mù,bì qiǎn lán shēn bō huì míng。
安得一帆东折去,便看儿女笑相迎。ān dé yī fān dōng zhé qù,biàn kàn ér nǚ xiào xiāng yíng。

偕晓因自星赴港海道中三首

吴妍因

朝朝暮暮比双肩,银海同看凭铁舷。cháo cháo mù mù bǐ shuāng jiān,yín hǎi tóng kàn píng tiě xián。
万顷珠花波弄日,一天粉墨月穿烟。wàn qǐng zhū huā bō nòng rì,yī tiān fěn mò yuè chuān yān。
短吟得句消长昼,老去言情胜少年。duǎn yín dé jù xiāo zhǎng zhòu,lǎo qù yán qíng shèng shǎo nián。
更喜舟中如世外,不闻秦乱得安眠。gèng xǐ zhōu zhōng rú shì wài,bù wén qín luàn dé ān mián。

偕晓因自星赴港海道中三首

吴妍因

途长日暮子偕行,浪阔风高梦不惊。tú zhǎng rì mù zi xié xíng,làng kuò fēng gāo mèng bù jīng。
闪烁星还传眼语,浮沉月漫荡心旌。shǎn shuò xīng hái chuán yǎn yǔ,fú chén yuè màn dàng xīn jīng。
银蟾东泛波光白,火骥西驰水气清。yín chán dōng fàn bō guāng bái,huǒ jì xī chí shuǐ qì qīng。
翻怕来朝船到港,乱邦荒径逼南京。fān pà lái cháo chuán dào gǎng,luàn bāng huāng jìng bī nán jīng。

吊双因小筑废址

吴妍因

当年故垒漫寻求,华屋芳园都已休。dāng nián gù lěi màn xún qiú,huá wū fāng yuán dōu yǐ xiū。
不见春花开满径,但看秋莽积成邱。bù jiàn chūn huā kāi mǎn jìng,dàn kàn qiū mǎng jī chéng qiū。
江山无恙家全毁,官府如仇土并收。jiāng shān wú yàng jiā quán huǐ,guān fǔ rú chóu tǔ bìng shōu。
凄绝白头老苏武,此身何处任容留。qī jué bái tóu lǎo sū wǔ,cǐ shēn hé chù rèn róng liú。

晓因一病将及三年用特效药后幸有转机写示五首

吴妍因

海国三秋历万难,劳劳苟冀一家安。hǎi guó sān qiū lì wàn nán,láo láo gǒu jì yī jiā ān。
但求儿健夫常饱,不计心疲力渐殚。dàn qiú ér jiàn fū cháng bǎo,bù jì xīn pí lì jiàn dān。
亡命依然勤教读,解兵犹是虑饥寒。wáng mìng yī rán qín jiào dú,jiě bīng yóu shì lǜ jī hán。
从教体弱撄诸病,鲜血斑斑摘肺肝。cóng jiào tǐ ruò yīng zhū bìng,xiān xuè bān bān zhāi fèi gān。

晓因一病将及三年用特效药后幸有转机写示五首

吴妍因

相偕奔走涉南溟,一舸归来百劫经。xiāng xié bēn zǒu shè nán míng,yī gě guī lái bǎi jié jīng。
阔水遥天念儿女,荒榛断瓦认门庭。kuò shuǐ yáo tiān niàn ér nǚ,huāng zhēn duàn wǎ rèn mén tíng。
旷怀莫解愁凝结,强笑谁知涕暗零。kuàng huái mò jiě chóu níng jié,qiáng xiào shuí zhī tì àn líng。
忧患益教成痼疾,冬来依旧血花腥。yōu huàn yì jiào chéng gù jí,dōng lái yī jiù xuè huā xīng。

晓因一病将及三年用特效药后幸有转机写示五首

吴妍因

少陵老病相如渴,二竖浑同急火煎。shǎo líng lǎo bìng xiāng rú kě,èr shù hún tóng jí huǒ jiān。
零露不禁三伏夜,凄风苦度九秋天。líng lù bù jìn sān fú yè,qī fēng kǔ dù jiǔ qiū tiān。
焉知冬尽春冰解,岂意花开柳色妍。yān zhī dōng jǐn chūn bīng jiě,qǐ yì huā kāi liǔ sè yán。
偶起窥园惊景物,那堪床褥久缠绵。ǒu qǐ kuī yuán jīng jǐng wù,nà kān chuáng rù jiǔ chán mián。

晓因一病将及三年用特效药后幸有转机写示五首

吴妍因

炎凉无间效荀卿,熨体常如模病婴。yán liáng wú jiān xiào xún qīng,yùn tǐ cháng rú mó bìng yīng。
煦煦哺乌兼子职,殷殷舐犊秉亲情。xù xù bǔ wū jiān zi zhí,yīn yīn shì dú bǐng qīn qíng。
鸾闺眉亦几停画,巫岫云原不妄行。luán guī méi yì jǐ tíng huà,wū xiù yún yuán bù wàng xíng。
苦劝就医同入院,连床匝月慰茕茕。kǔ quàn jiù yī tóng rù yuàn,lián chuáng zā yuè wèi qióng qióng。

晓因一病将及三年用特效药后幸有转机写示五首

吴妍因

双鹣同命夙铭心,只翼伤残两不禁。shuāng jiān tóng mìng sù míng xīn,zhǐ yì shāng cán liǎng bù jìn。
病若可移甘取代,死如难免誓追寻。bìng ruò kě yí gān qǔ dài,sǐ rú nán miǎn shì zhuī xún。
拚求海外神明药,那惜床头子母金。pàn qiú hǎi wài shén míng yào,nà xī chuáng tóu zi mǔ jīn。
且幸春回人转健,冁然我亦一开襟。qiě xìng chūn huí rén zhuǎn jiàn,chǎn rán wǒ yì yī kāi jīn。