古诗词

题骑牛学稼图二首

何栻

志不在温饱,斯言亦我欺。zhì bù zài wēn bǎo,sī yán yì wǒ qī。
安能煮字吃,便足疗人饥。ān néng zhǔ zì chī,biàn zú liáo rén jī。
宁相歌堪续,陶公□正宜。níng xiāng gē kān xù,táo gōng zhèng yí。
不知蜗角上,蛮触欲何为?bù zhī wō jiǎo shàng,mán chù yù hé wèi?
猜您喜欢

于役易州作四首

何栻

肃肃长松护翠微,排当成列绕成围。sù sù zhǎng sōng hù cuì wēi,pái dāng chéng liè rào chéng wéi。
山岚夜作秋淘涌,十万髯龙怒欲飞。shān lán yè zuò qiū táo yǒng,shí wàn rán lóng nù yù fēi。

于役易州作四首

何栻

买山愿学蜘蛛隐,饮水甘为蚯蚓廉。mǎi shān yuàn xué zhī zhū yǐn,yǐn shuǐ gān wèi qiū yǐn lián。
桂蠹蓼虫生有性,只宜辛苦不宜甜。guì dù liǎo chóng shēng yǒu xìng,zhǐ yí xīn kǔ bù yí tián。

拟绝命词十二首

何栻

前生缘孽应偿毕,末路英雄自断难。qián shēng yuán niè yīng cháng bì,mò lù yīng xióng zì duàn nán。
主眷亲恩无报答,九原回首祝平安!zhǔ juàn qīn ēn wú bào dá,jiǔ yuán huí shǒu zhù píng ān!

拟绝命词十二首

何栻

我愧妻孥死已迟,丈夫原不为情痴。wǒ kuì qī nú sǐ yǐ chí,zhàng fū yuán bù wèi qíng chī。
一门忠烈人间少,地下无□慰语时。yī mén zhōng liè rén jiān shǎo,dì xià wú wèi yǔ shí。

拟绝命词十二首

何栻

死有馀辜岂为名,衰亲弱女负恩情。sǐ yǒu yú gū qǐ wèi míng,shuāi qīn ruò nǚ fù ēn qíng。
平生结客输肝胆,谁是真交范巨卿。píng shēng jié kè shū gān dǎn,shuí shì zhēn jiāo fàn jù qīng。

拟绝命词十二首

何栻

荒硖累累奇九棺,一寒至此索归难。huāng xiá lèi lèi qí jiǔ guān,yī hán zhì cǐ suǒ guī nán。
人如傀儡凭天弄,何苦登场作好官。rén rú guī lěi píng tiān nòng,hé kǔ dēng chǎng zuò hǎo guān。

拟绝命词十二首

何栻

糠秕功名是素怀,治贫有药便归来。kāng bǐ gōng míng shì sù huái,zhì pín yǒu yào biàn guī lái。
谁知黑劫三生定,竟与青山一例埋。shuí zhī hēi jié sān shēng dìng,jìng yǔ qīng shān yī lì mái。

拟绝命词十二首

何栻

酬知无地悔生迟,生有微才不遇时。chóu zhī wú dì huǐ shēng chí,shēng yǒu wēi cái bù yù shí。
蚕在茧中安得脱,问蚕谁教汝抽丝?cán zài jiǎn zhōng ān dé tuō,wèn cán shuí jiào rǔ chōu sī?

拟绝命词十二首

何栻

天生佳偶世无多,修到神仙易惹魔。tiān shēng jiā ǒu shì wú duō,xiū dào shén xiān yì rě mó。
白首同归无此分,廿年行乐悔蹉跎。bái shǒu tóng guī wú cǐ fēn,niàn nián xíng lè huǐ cuō tuó。

拟绝命词十二首

何栻

感恩知己信兼之,无以为情但献诗。gǎn ēn zhī jǐ xìn jiān zhī,wú yǐ wèi qíng dàn xiàn shī。
吏有廉能当宝护,兵无奇正在坚持。lì yǒu lián néng dāng bǎo hù,bīng wú qí zhèng zài jiān chí。

拟绝命词十二首

何栻

合围分拒力难兼,邻郡无端忽解严。hé wéi fēn jù lì nán jiān,lín jùn wú duān hū jiě yán。
从此镃基都弃尽,岂惟宝塔不成尖。cóng cǐ zī jī dōu qì jǐn,qǐ wéi bǎo tǎ bù chéng jiān。

拟绝命词十二首

何栻

鬼神荒忽祝无灵,谁见天公侧耳听。guǐ shén huāng hū zhù wú líng,shuí jiàn tiān gōng cè ěr tīng。
死作阎罗吾自可,更将馀怒鼓雷霆。sǐ zuò yán luó wú zì kě,gèng jiāng yú nù gǔ léi tíng。

拟绝命词十二首

何栻

盱江呜咽与人同,血泪成冰水亦红。xū jiāng wū yàn yǔ rén tóng,xuè lèi chéng bīng shuǐ yì hóng。
无可奈何翻一笑,天心从古赚英雄。wú kě nài hé fān yī xiào,tiān xīn cóng gǔ zhuàn yīng xióng。

拟绝命词十二首

何栻

呼天自作不平鸣,谁料天心更不平。hū tiān zì zuò bù píng míng,shuí liào tiān xīn gèng bù píng。
忠孝尽教磨折死,自然枭境会孳生。zhōng xiào jǐn jiào mó zhé sǐ,zì rán xiāo jìng huì zī shēng。

戊辰五月湘乡师自江巡海回谒见后读所赠吴君南屏诗因次原韵

何栻

裸虫坠地纷如筛,春花烂漫秋叶摧。luǒ chóng zhuì dì fēn rú shāi,chūn huā làn màn qiū yè cuī。
遭逢各自有枯菀,因果谁能知去来。zāo féng gè zì yǒu kū wǎn,yīn guǒ shuí néng zhī qù lái。
朝阳苒苒没细柳,劫火茫茫焚大槐。cháo yáng rǎn rǎn méi xì liǔ,jié huǒ máng máng fén dà huái。
惊轮走坂失䩭控,破舟迎浪随掀豗。jīng lún zǒu bǎn shī kòng,pò zhōu yíng làng suí xiān huī。
一身百险历未尽,五角六张行辄乖。yī shēn bǎi xiǎn lì wèi jǐn,wǔ jiǎo liù zhāng xíng zhé guāi。
祥金在冶忽自跃,真玉经火终难灰。xiáng jīn zài yě hū zì yuè,zhēn yù jīng huǒ zhōng nán huī。
蜥蜴何时致云族,鶢鶋无路逃风灾。xī yì hé shí zhì yún zú,yuán jū wú lù táo fēng zāi。
归来踪迹寄淮海,坐看勋业归伊莱。guī lái zōng jì jì huái hǎi,zuò kàn xūn yè guī yī lái。
三千丈发瘁此老,五百道乳降诸孩。sān qiān zhàng fā cuì cǐ lǎo,wǔ bǎi dào rǔ jiàng zhū hái。
德水功山两渟峙,水无蛟鳄山无豺。dé shuǐ gōng shān liǎng tíng zhì,shuǐ wú jiāo è shān wú chái。
绿野优游未容尔,黄魔窥伺胡为哉。lǜ yě yōu yóu wèi róng ěr,huáng mó kuī cì hú wèi zāi。
如臂使指自联络,以心置腹何嫌猜。rú bì shǐ zhǐ zì lián luò,yǐ xīn zhì fù hé xián cāi。
截海能令蠡舟断,支天不忧鳌柱隤。jié hǎi néng lìng lí zhōu duàn,zhī tiān bù yōu áo zhù tuí。
运筹兼采鹿毛寿,恤士更旌羊角哀。yùn chóu jiān cǎi lù máo shòu,xù shì gèng jīng yáng jiǎo āi。
腕力千钧荡群碎,心光四照蠲纤霾。wàn lì qiān jūn dàng qún suì,xīn guāng sì zhào juān xiān mái。
借人牙慧从不惜,怜我鬓从如此皑。jiè rén yá huì cóng bù xī,lián wǒ bìn cóng rú cǐ ái。
牛心屡送仲宣炙,鹊尾频掉陈思杯。niú xīn lǚ sòng zhòng xuān zhì,què wěi pín diào chén sī bēi。
参苓入笼有素蓄,桃李傍门相次开。cān líng rù lóng yǒu sù xù,táo lǐ bàng mén xiāng cì kāi。
阳春妪物不责报,阴德自合封于邰。yáng chūn yù wù bù zé bào,yīn dé zì hé fēng yú tái。
1021234567