古诗词

汪大

何栻

桃花一笑春风颠,花中疑有天台仙。táo huā yī xiào chūn fēng diān,huā zhōng yí yǒu tiān tái xiān。
天台仙子旧相识,契阔红尘二十年。tiān tái xiān zi jiù xiāng shí,qì kuò hóng chén èr shí nián。
红尘夙负看花债,见花时下元章拜。hóng chén sù fù kàn huā zhài,jiàn huā shí xià yuán zhāng bài。
平生手蜡屐一双,踏破三千花世界。píng shēng shǒu là jī yī shuāng,tà pò sān qiān huā shì jiè。
汪伦情比花潭深,沽春不惜双南金。wāng lún qíng bǐ huā tán shēn,gū chūn bù xī shuāng nán jīn。
清溪曲曲通香国,桂楫兰桡约放吟。qīng xī qū qū tōng xiāng guó,guì jí lán ráo yuē fàng yín。
一春三月半风雨,风风雨雨春无主。yī chūn sān yuè bàn fēng yǔ,fēng fēng yǔ yǔ chūn wú zhǔ。
鸠啼鹧唤不可听,有情终觉天难补。jiū tí zhè huàn bù kě tīng,yǒu qíng zhōng jué tiān nán bǔ。
补天何术驻春光,迎春送春飞燕忙。bǔ tiān hé shù zhù chūn guāng,yíng chūn sòng chūn fēi yàn máng。
重帘不隔燕来去,胭脂湿染乌衣香。zhòng lián bù gé yàn lái qù,yān zhī shī rǎn wū yī xiāng。
香风吹断香溪路,诗狂久受东皇妒。xiāng fēng chuī duàn xiāng xī lù,shī kuáng jiǔ shòu dōng huáng dù。
南阳高士仙缘悭,不敌溪头老渔住。nán yáng gāo shì xiān yuán qiān,bù dí xī tóu lǎo yú zhù。
渔舟欸乃自声声,花落如何载酒行。yú zhōu āi nǎi zì shēng shēng,huā luò rú hé zài jiǔ xíng。
忆花空有寻花梦,终负汪伦一往情。yì huā kōng yǒu xún huā mèng,zhōng fù wāng lún yī wǎng qíng。
情深聊向诗中说,诗成却奉花神阅。qíng shēn liáo xiàng shī zhōng shuō,shī chéng què fèng huā shén yuè。
花神寄语劝诸君,相思莫呕奚囊血。huā shén jì yǔ quàn zhū jūn,xiāng sī mò ǒu xī náng xuè。
猜您喜欢

题友人踏芦渡江小影二首

何栻

学佛无缘且学僧,是谁衣钵与传镫。xué fú wú yuán qiě xué sēng,shì shuí yī bō yǔ chuán dèng。
十年尘梦如流水,面壁功夫我未能。shí nián chén mèng rú liú shuǐ,miàn bì gōng fū wǒ wèi néng。

题友人踏芦渡江小影二首

何栻

色相谁摹丈六金,中流一苇任浮沉。sè xiāng shuí mó zhàng liù jīn,zhōng liú yī wěi rèn fú chén。
逢人倘问西来意,但说多情是佛心。féng rén tǎng wèn xī lái yì,dàn shuō duō qíng shì fú xīn。

邯郸庐生祠四首

何栻

十二因缘何日了,三千功行几人修。shí èr yīn yuán hé rì le,sān qiān gōng xíng jǐ rén xiū。
百年岁月瞢腾过,断送神仙是枕头。bǎi nián suì yuè méng téng guò,duàn sòng shén xiān shì zhěn tóu。

邯郸庐生祠四首

何栻

身世果然如梦好,神仙也觉度人难。shēn shì guǒ rán rú mèng hǎo,shén xiān yě jué dù rén nán。
劳劳多少长安客,未到封侯梦已残。láo láo duō shǎo zhǎng ān kè,wèi dào fēng hóu mèng yǐ cán。

邯郸庐生祠四首

何栻

蓬莱风紧自回船,流水桃花更杳然。péng lái fēng jǐn zì huí chuán,liú shuǐ táo huā gèng yǎo rán。
一粒金丹无索处,从君梦里觅神仙。yī lì jīn dān wú suǒ chù,cóng jūn mèng lǐ mì shén xiān。

邯郸庐生祠四首

何栻

轮铁消磨路转赊,黄粱才熟又开车。lún tiě xiāo mó lù zhuǎn shē,huáng liáng cái shú yòu kāi chē。
夜来一塌眠难稳,不梦游仙梦到家。yè lái yī tā mián nán wěn,bù mèng yóu xiān mèng dào jiā。

题陶集后四首

何栻

混茫元气结胚胎,千载风骚绝此才。hùn máng yuán qì jié pēi tāi,qiān zài fēng sāo jué cǐ cái。
离去饾饤兼斧凿,教人无路觅诗材。lí qù dòu dìng jiān fǔ záo,jiào rén wú lù mì shī cái。

题陶集后四首

何栻

性真自是葛天民,五柳能回太古春。xìng zhēn zì shì gé tiān mín,wǔ liǔ néng huí tài gǔ chūn。
世外那知天历数,桃花并不识秦人。shì wài nà zhī tiān lì shù,táo huā bìng bù shí qín rén。

题陶集后四首

何栻

传诗有命那容争,何用艰辛辨四声。chuán shī yǒu mìng nà róng zhēng,hé yòng jiān xīn biàn sì shēng。
应爱季鹰差解事,不将杯酒换虚名。yīng ài jì yīng chà jiě shì,bù jiāng bēi jiǔ huàn xū míng。

题陶集后四首

何栻

未了恩雠负此心,微官无补况归林。wèi le ēn chóu fù cǐ xīn,wēi guān wú bǔ kuàng guī lín。
田畴不作荆卿死,只有黄花伴醉吟。tián chóu bù zuò jīng qīng sǐ,zhǐ yǒu huáng huā bàn zuì yín。

圆明园应直四首

何栻

苑墙西畔月犹明,禁鼓虾蟆逼四更。yuàn qiáng xī pàn yuè yóu míng,jìn gǔ xiā má bī sì gèng。
不为鸡人催起早,六街一道马蹄声。bù wèi jī rén cuī qǐ zǎo,liù jiē yī dào mǎ tí shēng。

圆明园应直四首

何栻

微风吹活水中云,水气侵衣百和熏。wēi fēng chuī huó shuǐ zhōng yún,shuǐ qì qīn yī bǎi hé xūn。
野鹭闲鸥无处著,飞来鹓凤各成群。yě lù xián ōu wú chù zhù,fēi lái yuān fèng gè chéng qún。

圆明园应直四首

何栻

双湖如镜净无尘,但觉湖光绕画轮。shuāng hú rú jìng jìng wú chén,dàn jué hú guāng rào huà lún。
自是恩波分太液,柳枝莲叶也精神。zì shì ēn bō fēn tài yè,liǔ zhī lián yè yě jīng shén。

圆明园应直四首

何栻

裀冯扶梦坐珑玲,转毂如雷困未醒。yīn féng fú mèng zuò lóng líng,zhuǎn gǔ rú léi kùn wèi xǐng。
回望石铺三十里,西山一抹隔城青。huí wàng shí pù sān shí lǐ,xī shān yī mǒ gé chéng qīng。

于役易州作四首

何栻

垂杨如海起风烟,渺弥春光绿上天。chuí yáng rú hǎi qǐ fēng yān,miǎo mí chūn guāng lǜ shàng tiān。
绕袖黏鞍飞絮活,随他漂泊十三年。rào xiù nián ān fēi xù huó,suí tā piāo pō shí sān nián。
1021234567