古诗词

九月十二日,赵次侯见招,及钱仲谦

何栻

一峰迎我来,一峰招我去。yī fēng yíng wǒ lái,yī fēng zhāo wǒ qù。
白云扶我行,屐齿留不住。bái yún fú wǒ xíng,jī chǐ liú bù zhù。
初游破山寺,心证唐贤句。chū yóu pò shān sì,xīn zhèng táng xián jù。
通幽开曲径,花木纷遮护。tōng yōu kāi qū jìng,huā mù fēn zhē hù。
迤逦入三峰,深秀渐披露。yí lǐ rù sān fēng,shēn xiù jiàn pī lù。
既作山中游,欲尽山中趣。jì zuò shān zhōng yóu,yù jǐn shān zhōng qù。
万绿莽如海,中有蛛丝路。wàn lǜ mǎng rú hǎi,zhōng yǒu zhū sī lù。
竹泉清可濯,苔石滑难步。zhú quán qīng kě zhuó,tái shí huá nán bù。
直立千岁藤,横卧六朝树。zhí lì qiān suì téng,héng wò liù cháo shù。
松杉间枫楠,坚老不受蠹。sōng shān jiān fēng nán,jiān lǎo bù shòu dù。
大才多沈沦,长身极骄倨。dà cái duō shěn lún,zhǎng shēn jí jiāo jù。
树争滕薛长,花挟邢尹妒。shù zhēng téng xuē zhǎng,huā xié xíng yǐn dù。
芙蓉媚新客,嫣红烂无数。fú róng mèi xīn kè,yān hóng làn wú shù。
小憩息腰脚,愧我济胜具。xiǎo qì xī yāo jiǎo,kuì wǒ jì shèng jù。
豪哉赵公子,人得江山助。háo zāi zhào gōng zi,rén dé jiāng shān zhù。
为山作主人,约客忘世故。wèi shān zuò zhǔ rén,yuē kè wàng shì gù。
肉食厌腥膻,行厨荐蔬茹。ròu shí yàn xīng shān,xíng chú jiàn shū rú。
相当好天日,无风复无雾。xiāng dāng hǎo tiān rì,wú fēng fù wú wù。
登楼纵遐瞩,指点互告语。dēng lóu zòng xiá zhǔ,zhǐ diǎn hù gào yǔ。
巫相及齐女,约略有遗墓。wū xiāng jí qí nǚ,yuē lüè yǒu yí mù。
山川不能言,何暇事考据?shān chuān bù néng yán,hé xiá shì kǎo jù?
屯兵矗石垒,传是张王戌。tún bīng chù shí lěi,chuán shì zhāng wáng xū。
僭窃安足道,无使吾耳污。jiàn qiè ān zú dào,wú shǐ wú ěr wū。
灵境无尽藏,一一要目遇。líng jìng wú jǐn cáng,yī yī yào mù yù。
失奇防后悔,买勇竞前赴。shī qí fáng hòu huǐ,mǎi yǒng jìng qián fù。
同行六七人,筋骨各坚固。tóng xíng liù qī rén,jīn gǔ gè jiān gù。
赴山如赴敌,一往气犹怒。fù shān rú fù dí,yī wǎng qì yóu nù。
崭石辟剑门,万劫僵不仆。zhǎn shí pì jiàn mén,wàn jié jiāng bù pū。
闯如奇鬼阚,缈若飞仙驻。chuǎng rú qí guǐ hǎn,miǎo ruò fēi xiān zhù。
踞虎欲跳荡,蟠虬俨回互。jù hǔ yù tiào dàng,pán qiú yǎn huí hù。
玲珑片片碎,臃肿涂涂附。líng lóng piàn piàn suì,yōng zhǒng tú tú fù。
将斧凿劖岩,盘古手自厝。jiāng fǔ záo chán yán,pán gǔ shǒu zì cuò。
徘徊倚剑立,兹山最奇处。pái huái yǐ jiàn lì,zī shān zuì qí chù。
相去无百里,此来方一顾。xiāng qù wú bǎi lǐ,cǐ lái fāng yī gù。
落日赭湖水,惜哉天易暮。luò rì zhě hú shuǐ,xī zāi tiān yì mù。
篮舆颇轻健,截竹仿筚簬。lán yú pǒ qīng jiàn,jié zhú fǎng bì lù。
舆人量肥瘠,只愁坐者错。yú rén liàng féi jí,zhǐ chóu zuò zhě cuò。
山行更水行,扁舟问归渡。shān xíng gèng shuǐ xíng,biǎn zhōu wèn guī dù。
今宵当痛饮,馀兴尽倾吐。jīn xiāo dāng tòng yǐn,yú xīng jǐn qīng tǔ。
入门酒正沸,班席镫已炷。rù mén jiǔ zhèng fèi,bān xí dèng yǐ zhù。
主客谈杭州,湖山起人慕。zhǔ kè tán háng zhōu,hú shān qǐ rén mù。
行将道浙江,蜡屐吾其庶。xíng jiāng dào zhè jiāng,là jī wú qí shù。
名山无大小,曲折名乃著。míng shān wú dà xiǎo,qū zhé míng nǎi zhù。
扪萝从此始,啖蔗安能遽。mén luó cóng cǐ shǐ,dàn zhè ān néng jù。
正如学佛人,由渐而入悟。zhèng rú xué fú rén,yóu jiàn ér rù wù。
吾身犹病梨,况抱烟霞痼。wú shēn yóu bìng lí,kuàng bào yān xiá gù。
异日挂冠回,邻山足园圃。yì rì guà guān huí,lín shān zú yuán pǔ。
无嫌俗更俗,将卜寓公寓。wú xián sú gèng sú,jiāng bo yù gōng yù。
佳处留茅庵,山灵不吾拒。jiā chù liú máo ān,shān líng bù wú jù。
猜您喜欢

于役易州作四首

何栻

萼跗衔接绿芙蓉,花一重兼叶一重。è fū xián jiē lǜ fú róng,huā yī zhòng jiān yè yī zhòng。
不落寻常青鸟格,万山回抱一支龙。bù luò xún cháng qīng niǎo gé,wàn shān huí bào yī zhī lóng。

于役易州作四首

何栻

肃肃长松护翠微,排当成列绕成围。sù sù zhǎng sōng hù cuì wēi,pái dāng chéng liè rào chéng wéi。
山岚夜作秋淘涌,十万髯龙怒欲飞。shān lán yè zuò qiū táo yǒng,shí wàn rán lóng nù yù fēi。

于役易州作四首

何栻

买山愿学蜘蛛隐,饮水甘为蚯蚓廉。mǎi shān yuàn xué zhī zhū yǐn,yǐn shuǐ gān wèi qiū yǐn lián。
桂蠹蓼虫生有性,只宜辛苦不宜甜。guì dù liǎo chóng shēng yǒu xìng,zhǐ yí xīn kǔ bù yí tián。

拟绝命词十二首

何栻

前生缘孽应偿毕,末路英雄自断难。qián shēng yuán niè yīng cháng bì,mò lù yīng xióng zì duàn nán。
主眷亲恩无报答,九原回首祝平安!zhǔ juàn qīn ēn wú bào dá,jiǔ yuán huí shǒu zhù píng ān!

拟绝命词十二首

何栻

我愧妻孥死已迟,丈夫原不为情痴。wǒ kuì qī nú sǐ yǐ chí,zhàng fū yuán bù wèi qíng chī。
一门忠烈人间少,地下无□慰语时。yī mén zhōng liè rén jiān shǎo,dì xià wú wèi yǔ shí。

拟绝命词十二首

何栻

死有馀辜岂为名,衰亲弱女负恩情。sǐ yǒu yú gū qǐ wèi míng,shuāi qīn ruò nǚ fù ēn qíng。
平生结客输肝胆,谁是真交范巨卿。píng shēng jié kè shū gān dǎn,shuí shì zhēn jiāo fàn jù qīng。

拟绝命词十二首

何栻

荒硖累累奇九棺,一寒至此索归难。huāng xiá lèi lèi qí jiǔ guān,yī hán zhì cǐ suǒ guī nán。
人如傀儡凭天弄,何苦登场作好官。rén rú guī lěi píng tiān nòng,hé kǔ dēng chǎng zuò hǎo guān。

拟绝命词十二首

何栻

糠秕功名是素怀,治贫有药便归来。kāng bǐ gōng míng shì sù huái,zhì pín yǒu yào biàn guī lái。
谁知黑劫三生定,竟与青山一例埋。shuí zhī hēi jié sān shēng dìng,jìng yǔ qīng shān yī lì mái。

拟绝命词十二首

何栻

酬知无地悔生迟,生有微才不遇时。chóu zhī wú dì huǐ shēng chí,shēng yǒu wēi cái bù yù shí。
蚕在茧中安得脱,问蚕谁教汝抽丝?cán zài jiǎn zhōng ān dé tuō,wèn cán shuí jiào rǔ chōu sī?

拟绝命词十二首

何栻

天生佳偶世无多,修到神仙易惹魔。tiān shēng jiā ǒu shì wú duō,xiū dào shén xiān yì rě mó。
白首同归无此分,廿年行乐悔蹉跎。bái shǒu tóng guī wú cǐ fēn,niàn nián xíng lè huǐ cuō tuó。

拟绝命词十二首

何栻

感恩知己信兼之,无以为情但献诗。gǎn ēn zhī jǐ xìn jiān zhī,wú yǐ wèi qíng dàn xiàn shī。
吏有廉能当宝护,兵无奇正在坚持。lì yǒu lián néng dāng bǎo hù,bīng wú qí zhèng zài jiān chí。

拟绝命词十二首

何栻

合围分拒力难兼,邻郡无端忽解严。hé wéi fēn jù lì nán jiān,lín jùn wú duān hū jiě yán。
从此镃基都弃尽,岂惟宝塔不成尖。cóng cǐ zī jī dōu qì jǐn,qǐ wéi bǎo tǎ bù chéng jiān。

拟绝命词十二首

何栻

鬼神荒忽祝无灵,谁见天公侧耳听。guǐ shén huāng hū zhù wú líng,shuí jiàn tiān gōng cè ěr tīng。
死作阎罗吾自可,更将馀怒鼓雷霆。sǐ zuò yán luó wú zì kě,gèng jiāng yú nù gǔ léi tíng。

拟绝命词十二首

何栻

盱江呜咽与人同,血泪成冰水亦红。xū jiāng wū yàn yǔ rén tóng,xuè lèi chéng bīng shuǐ yì hóng。
无可奈何翻一笑,天心从古赚英雄。wú kě nài hé fān yī xiào,tiān xīn cóng gǔ zhuàn yīng xióng。

拟绝命词十二首

何栻

呼天自作不平鸣,谁料天心更不平。hū tiān zì zuò bù píng míng,shuí liào tiān xīn gèng bù píng。
忠孝尽教磨折死,自然枭境会孳生。zhōng xiào jǐn jiào mó zhé sǐ,zì rán xiāo jìng huì zī shēng。
1021234567