古诗词

藏公生塔落成喜赋

李锴

岂必造生塔,为公终此心。qǐ bì zào shēng tǎ,wèi gōng zhōng cǐ xīn。
后来传好事,君子或知音。hòu lái chuán hǎo shì,jūn zi huò zhī yīn。
古道久不作,交情多面深。gǔ dào jiǔ bù zuò,jiāo qíng duō miàn shēn。
沃洲山下路,曾见几人寻。wò zhōu shān xià lù,céng jiàn jǐ rén xún。

李锴

清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。 李锴的作品>>

猜您喜欢

留别诸同人

李锴

出匣寒吹面,秋冰莹宝刀。chū xiá hán chuī miàn,qiū bīng yíng bǎo dāo。
万金求不得,十载足深韬。wàn jīn qiú bù dé,shí zài zú shēn tāo。
神气平生在,风尘世故遭。shén qì píng shēng zài,fēng chén shì gù zāo。
谁为吕虔赠,挥手思徒劳。shuí wèi lǚ qián zèng,huī shǒu sī tú láo。

留别诸同人

李锴

海内论才杰,多君品骨奇。hǎi nèi lùn cái jié,duō jūn pǐn gǔ qí。
每将国士泪,尚与古人期。měi jiāng guó shì lèi,shàng yǔ gǔ rén qī。
物有不可夺,我思时见之。wù yǒu bù kě duó,wǒ sī shí jiàn zhī。
关门分手去,白日照须眉。guān mén fēn shǒu qù,bái rì zhào xū méi。

韨屋灾裁其馀材用搆小亭颜曰瘢柱戏作

李锴

八尺方亭子,成之灰烬馀。bā chǐ fāng tíng zi,chéng zhī huī jìn yú。
得全沟断在,幸免爨桐如。dé quán gōu duàn zài,xìng miǎn cuàn tóng rú。
野色时时入,秋空面面虚。yě sè shí shí rù,qiū kōng miàn miàn xū。
世谁收弃物,乃作逸人居。shì shuí shōu qì wù,nǎi zuò yì rén jū。

秋山对雨有怀陈氏兄弟赋诗三韵而陈书适至遂成一律却寄

李锴

风吹岫云合,细雨一丝丝。fēng chuī xiù yún hé,xì yǔ yī sī sī。
天欲深秋色,怀人属此时。tiān yù shēn qiū sè,huái rén shǔ cǐ shí。
大江流竟下,芳草怨凄其。dà jiāng liú jìng xià,fāng cǎo yuàn qī qí。
适报三千里,投书慰别离。shì bào sān qiān lǐ,tóu shū wèi bié lí。

收稼了咏怀

李锴

农事各已了,田家深闭门。nóng shì gè yǐ le,tián jiā shēn bì mén。
北风吹老树,黄叶下秋村。běi fēng chuī lǎo shù,huáng yè xià qiū cūn。
一径往来绝,空场鸟雀喧。yī jìng wǎng lái jué,kōng chǎng niǎo què xuān。
先天徒已凿,且得后天存。xiān tiān tú yǐ záo,qiě dé hòu tiān cún。

望大龙潭

李锴

冷翠转深黑,望之如空天。lěng cuì zhuǎn shēn hēi,wàng zhī rú kōng tiān。
森沈白日底,傲睨群峰前。sēn shěn bái rì dǐ,ào nì qún fēng qián。
险势开阴峡,飞流注大川。xiǎn shì kāi yīn xiá,fēi liú zhù dà chuān。
苍龙不作雨,常得抱珠眠。cāng lóng bù zuò yǔ,cháng dé bào zhū mián。

秋雪

李锴

白日常年好,空明九月时。bái rì cháng nián hǎo,kōng míng jiǔ yuè shí。
阴阳今欲战,雨雪晚交持。yīn yáng jīn yù zhàn,yǔ xuě wǎn jiāo chí。
势合溪云长,寒深木叶危。shì hé xī yún zhǎng,hán shēn mù yè wēi。
清商杂流羽,取瑟一调丝。qīng shāng zá liú yǔ,qǔ sè yī diào sī。

可惜

李锴

徒有千秋意,无由质古人。tú yǒu qiān qiū yì,wú yóu zhì gǔ rén。
此生良可惜,他日得谁论。cǐ shēng liáng kě xī,tā rì dé shuí lùn。
乾鼠藏多秘,飞龙好必真。qián shǔ cáng duō mì,fēi lóng hǎo bì zhēn。
等身书卷在,糟粕厌空陈。děng shēn shū juǎn zài,zāo pò yàn kōng chén。

所思

李锴

日夕有所思,所思端属谁。rì xī yǒu suǒ sī,suǒ sī duān shǔ shuí。
关河愁绝处,天地酒醒时。guān hé chóu jué chù,tiān dì jiǔ xǐng shí。
木叶夜来下,秋风江上吹。mù yè yè lái xià,qiū fēng jiāng shàng chuī。
倚楼寻苦调,一一入参差。yǐ lóu xún kǔ diào,yī yī rù cān chà。

不见

李锴

不见西邻好,当时及老成。bù jiàn xī lín hǎo,dāng shí jí lǎo chéng。
浮云随雨散,春草入秋生。fú yún suí yǔ sàn,chūn cǎo rù qiū shēng。
旧俗悲前事,新愁惑旅情。jiù sú bēi qián shì,xīn chóu huò lǚ qíng。
哑哑乌鹊语,犹作故林声。yǎ yǎ wū què yǔ,yóu zuò gù lín shēng。

漫与

李锴

老怀徒漫与,世事懒相干。lǎo huái tú màn yǔ,shì shì lǎn xiāng gàn。
路阻崔亭伯,天羁管幼安。lù zǔ cuī tíng bó,tiān jī guǎn yòu ān。
升沉嗟烂熟,交接畏多端。shēng chén jiē làn shú,jiāo jiē wèi duō duān。
岁晚幽兰曲,虚堂自一弹。suì wǎn yōu lán qū,xū táng zì yī dàn。

不信

李锴

不信句吴祀,千秋以仲传。bù xìn jù wú sì,qiān qiū yǐ zhòng chuán。
将何酬至德,直欲问皇天。jiāng hé chóu zhì dé,zhí yù wèn huáng tiān。
蛮貊求仁易,神明忌道全。mán mò qiú rén yì,shén míng jì dào quán。
请看嬴博恨,宿草亦芊眠。qǐng kàn yíng bó hèn,sù cǎo yì qiān mián。

寄答戴通乾

李锴

故人哆口说仪型,歧路萧条见客星。gù rén duō kǒu shuō yí xíng,qí lù xiāo tiáo jiàn kè xīng。
独立望乡聊自遣,一酣倚酒未全醒。dú lì wàng xiāng liáo zì qiǎn,yī hān yǐ jiǔ wèi quán xǐng。
越中踪迹潜张廌,海上文章著管宁。yuè zhōng zōng jì qián zhāng zhì,hǎi shàng wén zhāng zhù guǎn níng。
莫问盘阴老樵父,断云枯木共沈冥。mò wèn pán yīn lǎo qiáo fù,duàn yún kū mù gòng shěn míng。

次法王寺

李锴

闻道羌胡化育难,今知日月照临宽。wén dào qiāng hú huà yù nán,jīn zhī rì yuè zhào lín kuān。
云中天使回高节,道左名王献白纨。yún zhōng tiān shǐ huí gāo jié,dào zuǒ míng wáng xiàn bái wán。
万里梯航竞重译,百年旗鼓罢登坛。wàn lǐ tī háng jìng zhòng yì,bǎi nián qí gǔ bà dēng tán。
群雏屏息牛羊队,指点威仪识汉官。qún chú píng xī niú yáng duì,zhǐ diǎn wēi yí shí hàn guān。

废寺

李锴

山拥孤城草木荒,劫灰马首贡苍茫。shān yōng gū chéng cǎo mù huāng,jié huī mǎ shǒu gòng cāng máng。
枭雏日落啼鸱吻,狐火秋阴上女墙。xiāo chú rì luò tí chī wěn,hú huǒ qiū yīn shàng nǚ qiáng。
碧藓半侵碑字黑,红罗犹缠佛金黄。bì xiǎn bàn qīn bēi zì hēi,hóng luó yóu chán fú jīn huáng。
薛禅盛气包诸夏,不信多时旧物亡。xuē chán shèng qì bāo zhū xià,bù xìn duō shí jiù wù wáng。