古诗词

涉雪行

李锴

春城晓雪何霏霏,朝官玉珂声不迟。chūn chéng xiǎo xuě hé fēi fēi,cháo guān yù kē shēng bù chí。
二三君子拥衾卧,天其或与吾侪私。èr sān jūn zi yōng qīn wò,tiān qí huò yǔ wú chái sī。
陈遵好客好不已,割鲜切鲙重逶迤。chén zūn hǎo kè hǎo bù yǐ,gē xiān qiè kuài zhòng wēi yí。
仆夫从容理短策,我马既秣牵载脂。pū fū cóng róng lǐ duǎn cè,wǒ mǎ jì mò qiān zài zhī。
野心狸与清旷接,谢此城韨还郊圻。yě xīn lí yǔ qīng kuàng jiē,xiè cǐ chéng fú hái jiāo qí。
翩翩公子携佳儿,石麟风度尤岐嶷。piān piān gōng zi xié jiā ér,shí lín fēng dù yóu qí yí。
襜褕殷红白马白,五陵谁敢夸轻肥。chān yú yīn hóng bái mǎ bái,wǔ líng shuí gǎn kuā qīng féi。
朱君闲雅鹤氅披,仓头肩耸清琴随。zhū jūn xián yǎ hè chǎng pī,cāng tóu jiān sǒng qīng qín suí。
浏浏天风洒松雪,好事往已传雷威。liú liú tiān fēng sǎ sōng xuě,hǎo shì wǎng yǐ chuán léi wēi。
中有古德殊清羸,萧萧独鹤藏山师。zhōng yǒu gǔ dé shū qīng léi,xiāo xiāo dú hè cáng shān shī。
空机远趣日领接,路滑无若苍天为。kōng jī yuǎn qù rì lǐng jiē,lù huá wú ruò cāng tiān wèi。
锴也拥肿真狂痴,鹖冠伏轼常鸡栖。kǎi yě yōng zhǒng zhēn kuáng chī,hé guān fú shì cháng jī qī。
无终高躅岂终继,野谷实与愚公宜。wú zhōng gāo zhú qǐ zhōng jì,yě gǔ shí yǔ yú gōng yí。
酒徒任达材不羁,动止不与常人齐。jiǔ tú rèn dá cái bù jī,dòng zhǐ bù yǔ cháng rén qí。
行歌参差向幽仄,寒雀饥绕车轮飞。xíng gē cān chà xiàng yōu zè,hán què jī rào chē lún fēi。
孤村小落绝人迹,浅塘枯柳横天机。gū cūn xiǎo luò jué rén jì,qiǎn táng kū liǔ héng tiān jī。
此时六合入太素,空明一片青玻瓈。cǐ shí liù hé rù tài sù,kōng míng yī piàn qīng bō lí。
如此不乐将安归,老去相逢能几回。rú cǐ bù lè jiāng ān guī,lǎo qù xiāng féng néng jǐ huí。

李锴

清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。 李锴的作品>>

猜您喜欢

幽栖

李锴

沙碧长林曲,无人一径夷。shā bì zhǎng lín qū,wú rén yī jìng yí。
斗禽双堕地,交蔓各升篱。dòu qín shuāng duò dì,jiāo màn gè shēng lí。
心迹行都泯,文章老更疑。xīn jì xíng dōu mǐn,wén zhāng lǎo gèng yí。
子山他日赋,聊足述幽栖。zi shān tā rì fù,liáo zú shù yōu qī。

夜宿耳山山厦

李锴

只作吞声哭,真成隔世悲。zhǐ zuò tūn shēng kū,zhēn chéng gé shì bēi。
高坟徒再拜,旧业已全堕。gāo fén tú zài bài,jiù yè yǐ quán duò。
事著名臣传,惭深不肖儿。shì zhù míng chén chuán,cán shēn bù xiào ér。
耳山山厦月,相照欲何为。ěr shān shān shà yuè,xiāng zhào yù hé wèi。

村夜

李锴

路暝客行稀,林昏月上迟。lù míng kè xíng xī,lín hūn yuè shàng chí。
雨声黄叶下,阴火碧燐移。yǔ shēng huáng yè xià,yīn huǒ bì lín yí。
寒事催荒徼,清砧急远闺。hán shì cuī huāng jiǎo,qīng zhēn jí yuǎn guī。
和戎归圣算,近罢月氏师。hé róng guī shèng suàn,jìn bà yuè shì shī。

野望

李锴

燕赵悲凉俗,唐虞揖让风。yàn zhào bēi liáng sú,táng yú yī ràng fēng。
古怀缘酒热,老眼得秋空。gǔ huái yuán jiǔ rè,lǎo yǎn dé qiū kōng。
易水销神剑,尧山泯故宫。yì shuǐ xiāo shén jiàn,yáo shān mǐn gù gōng。
几多凭吊意,徙倚落晖中。jǐ duō píng diào yì,xǐ yǐ luò huī zhōng。

宿心上人房因赠

李锴

枕藉长安道,栖禅十五春。zhěn jí zhǎng ān dào,qī chán shí wǔ chūn。
行深忘白业,门静辟缁尘。xíng shēn wàng bái yè,mén jìng pì zī chén。
摆脱随场惯,坚刚得性纯。bǎi tuō suí chǎng guàn,jiān gāng dé xìng chún。
偶然分物我,一款故乡人。ǒu rán fēn wù wǒ,yī kuǎn gù xiāng rén。

移居

李锴

归老长安韨,鸡栖闭席门。guī lǎo zhǎng ān fú,jī qī bì xí mén。
孤云无住相,衰草护春根。gū yún wú zhù xiāng,shuāi cǎo hù chūn gēn。
里巷差能别,交游多不存。lǐ xiàng chà néng bié,jiāo yóu duō bù cún。
空怜乱书在,似欲伴朝昏。kōng lián luàn shū zài,shì yù bàn cháo hūn。

移居

李锴

西北严城角,何人问寂寥。xī běi yán chéng jiǎo,hé rén wèn jì liáo。
星霜乔木改,风雨弊庐遥。xīng shuāng qiáo mù gǎi,fēng yǔ bì lú yáo。
春雁起湘渚,沙鸥去海潮。chūn yàn qǐ xiāng zhǔ,shā ōu qù hǎi cháo。
故园为客意,伏枕得无聊。gù yuán wèi kè yì,fú zhěn dé wú liáo。

移居

李锴

敢作无终隐,躬耕赡薄糜。gǎn zuò wú zhōng yǐn,gōng gēng shàn báo mí。
行藏真不料,五十复如斯。xíng cáng zhēn bù liào,wǔ shí fù rú sī。
啙窳吾生拙,崔隤老步迟。zǐ yǔ wú shēng zhuō,cuī tuí lǎo bù chí。
请看南国橘,一徙一离披。qǐng kàn nán guó jú,yī xǐ yī lí pī。

新秋席上作

李锴

新凉上葛襟,萧瑟碧桐阴。xīn liáng shàng gé jīn,xiāo sè bì tóng yīn。
我固多愁者,君看草木心。wǒ gù duō chóu zhě,jūn kàn cǎo mù xīn。
盛衰无再计,风雨为谁深。shèng shuāi wú zài jì,fēng yǔ wèi shuí shēn。
高宴同杯酒,遥遥忆古今。gāo yàn tóng bēi jiǔ,yáo yáo yì gǔ jīn。

送别若公南游

李锴

扁舟下南渚,此意一何深。biǎn zhōu xià nán zhǔ,cǐ yì yī hé shēn。
自有真空在,谁从实际寻。zì yǒu zhēn kōng zài,shuí cóng shí jì xún。
大江无定水,秋月照人心。dà jiāng wú dìng shuǐ,qiū yuè zhào rén xīn。
午夜鱼龙出,应听秘密音。wǔ yè yú lóng chū,yīng tīng mì mì yīn。

送别若公南游

李锴

松风扣虚壑,萧爽田盘秋。sōng fēng kòu xū hè,xiāo shuǎng tián pán qiū。
每遇绝佳处,与师尝极游。měi yù jué jiā chù,yǔ shī cháng jí yóu。
江湖今判袂,烟雨独登楼。jiāng hú jīn pàn mèi,yān yǔ dú dēng lóu。
题遍南朝寺,无忘寄白头。tí biàn nán cháo sì,wú wàng jì bái tóu。

寓西涧藏师竟赴千像寺斋孤游涧中竟日有作

李锴

滞理由拘士,遂令真意亡。zhì lǐ yóu jū shì,suì lìng zhēn yì wáng。
拂衣僧竟去,拄杖客何妨。fú yī sēng jìng qù,zhǔ zhàng kè hé fáng。
秋水飞空白,孤云无定方。qiū shuǐ fēi kōng bái,gū yún wú dìng fāng。
至人吾岂敢,耆旧在襄阳。zhì rén wú qǐ gǎn,qí jiù zài xiāng yáng。

展眺

李锴

临空展孤眺,山豁双眸开。lín kōng zhǎn gū tiào,shān huō shuāng móu kāi。
秋色无边际,高云万里来。qiū sè wú biān jì,gāo yún wàn lǐ lái。
可怜牧马处,霜落单于台。kě lián mù mǎ chù,shuāng luò dān yú tái。
边吹切肌骨,至今生暮哀。biān chuī qiè jī gǔ,zhì jīn shēng mù āi。

寄怀若水上人

李锴

江南秋草色,不染道人心。jiāng nán qiū cǎo sè,bù rǎn dào rén xīn。
片笠随终始,孤舟得滞淫。piàn lì suí zhōng shǐ,gū zhōu dé zhì yín。
乾坤幽梦破,风雨夜钟深。qián kūn yōu mèng pò,fēng yǔ yè zhōng shēn。
万里冥鸿意,于今喜陆沈。wàn lǐ míng hóng yì,yú jīn xǐ lù shěn。

寄怀若水上人

李锴

不碍荒江曲,题诗杖竹筇。bù ài huāng jiāng qū,tí shī zhàng zhú qióng。
乡心三户水,秋色六朝松。xiāng xīn sān hù shuǐ,qiū sè liù cháo sōng。
梦幻能无著,虚空定所从。mèng huàn néng wú zhù,xū kōng dìng suǒ cóng。
沃洲山路塞,缘汝见孤踪。wò zhōu shān lù sāi,yuán rǔ jiàn gū zōng。