古诗词

妖梦行哭东郊刘子

李锴

青滋山人汉王孙,产古楚地今吴门。qīng zī shān rén hàn wáng sūn,chǎn gǔ chǔ dì jīn wú mén。
秋心古貌凛然具,滟滪之水潇湘云。qiū xīn gǔ mào lǐn rán jù,yàn yù zhī shuǐ xiāo xiāng yún。
雄才跨陵邺都客,自许卓荦能偏人。xióng cái kuà líng yè dōu kè,zì xǔ zhuó luò néng piān rén。
少年客游老不返,负笈历遍天涯春。shǎo nián kè yóu lǎo bù fǎn,fù jí lì biàn tiān yá chūn。
江涛海色揽欲尽,裋褐饱掬京华尘。jiāng tāo hǎi sè lǎn yù jǐn,shù hè bǎo jū jīng huá chén。
低佪赵魏区,流览咸阳道。dī huí zhào wèi qū,liú lǎn xián yáng dào。
探索邯郸战伐危,荡磨太华阴阳老。tàn suǒ hán dān zhàn fá wēi,dàng mó tài huá yīn yáng lǎo。
凤台牛首烟雨秋,归去更作金陵游。fèng tái niú shǒu yān yǔ qiū,guī qù gèng zuò jīn líng yóu。
酒酣放笔真宰赴,国殇山鬼啼阴幽。jiǔ hān fàng bǐ zhēn zǎi fù,guó shāng shān guǐ tí yīn yōu。
君年六十举一子,三载盈盈限秋水。jūn nián liù shí jǔ yī zi,sān zài yíng yíng xiàn qiū shuǐ。
故乡不归归异乡,人生有情宁乐此。gù xiāng bù guī guī yì xiāng,rén shēng yǒu qíng níng lè cǐ。
秋山友人遗尺书,报君白首来京都。qiū shān yǒu rén yí chǐ shū,bào jūn bái shǒu lái jīng dōu。
玄州十月一把臂,惆怅垂老犹饥驱。xuán zhōu shí yuè yī bǎ bì,chóu chàng chuí lǎo yóu jī qū。
短日迫虞渊,不得驻斯须。duǎn rì pò yú yuān,bù dé zhù sī xū。
清冰寒迸玉壶碎,霹雳骇震丘琴枯。qīng bīng hán bèng yù hú suì,pī lì hài zhèn qiū qín kū。
忆与君订交,乃在庚子冬。yì yǔ jūn dìng jiāo,nǎi zài gēng zi dōng。
惊飙振霜原,安能定飞蓬。jīng biāo zhèn shuāng yuán,ān néng dìng fēi péng。
中间离合经一纪,壮齿亦复成衰翁。zhōng jiān lí hé jīng yī jì,zhuàng chǐ yì fù chéng shuāi wēng。
昨夜昏灯入妖梦,先期死友精诚动。zuó yè hūn dēng rù yāo mèng,xiān qī sǐ yǒu jīng chéng dòng。
素车白马城东来,失声一拍成悲恸。sù chē bái mǎ chéng dōng lái,shī shēng yī pāi chéng bēi tòng。
天青月冻风凄凄,严霜古瓦鸺鹠啼。tiān qīng yuè dòng fēng qī qī,yán shuāng gǔ wǎ xiū liú tí。
孤魂荧荧夕几逝,江云燕树增迷离。gū hún yíng yíng xī jǐ shì,jiāng yún yàn shù zēng mí lí。
老妻向衰暮,娇儿方孩提,可怜茕独谁依栖。lǎo qī xiàng shuāi mù,jiāo ér fāng hái tí,kě lián qióng dú shuí yī qī。
新诗简练齐杜陵,壬子况复同年生。xīn shī jiǎn liàn qí dù líng,rén zi kuàng fù tóng nián shēng。
君当休明彼昏乱,生死遭遇何同情。jūn dāng xiū míng bǐ hūn luàn,shēng sǐ zāo yù hé tóng qíng。
皇天独畀身后名,呜呼皇天独畀身后名。huáng tiān dú bì shēn hòu míng,wū hū huáng tiān dú bì shēn hòu míng。

李锴

清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。 李锴的作品>>

猜您喜欢

十二乐秋辞

李锴

风廊稚女工拥彗,阿母桑户勤补缀,淫心舍力知相戒。fēng láng zhì nǚ gōng yōng huì,ā mǔ sāng hù qín bǔ zhuì,yín xīn shě lì zhī xiāng jiè。
一灯入夜话秋雨,灯底阴虫亦尔汝。yī dēng rù yè huà qiū yǔ,dēng dǐ yīn chóng yì ěr rǔ。

十二乐秋辞

李锴

日来竭蹶官粮完,里胥不到鸡豚安,大男小女同欢言。rì lái jié jué guān liáng wán,lǐ xū bù dào jī tún ān,dà nán xiǎo nǚ tóng huān yán。
西邻饷黍东馈瓜,迭为宾主如一家。xī lín xiǎng shǔ dōng kuì guā,dié wèi bīn zhǔ rú yī jiā。

十二乐秋辞

李锴

溪南偶逢桑苎翁,白堕酌予尊且空,盘礴白石荫长松。xī nán ǒu féng sāng zhù wēng,bái duò zhuó yǔ zūn qiě kōng,pán bó bái shí yīn zhǎng sōng。
卢胡一笑人不会,岂必齐谐裁志怪。lú hú yī xiào rén bù huì,qǐ bì qí xié cái zhì guài。

十二乐秋辞

李锴

村樵入云不见云,芒鞋啮入青苔痕,小髻插花肩负薪。cūn qiáo rù yún bù jiàn yún,máng xié niè rù qīng tái hén,xiǎo jì chā huā jiān fù xīn。
戒子勿深深有虎,叉手告予有老母。jiè zi wù shēn shēn yǒu hǔ,chā shǒu gào yǔ yǒu lǎo mǔ。

十二乐秋辞

李锴

荒陂无人秋草逼,轻霞反射西树黑,牧唱风吹下岩侧。huāng bēi wú rén qiū cǎo bī,qīng xiá fǎn shè xī shù hēi,mù chàng fēng chuī xià yán cè。
村女如识柴门路,群鸡飞上山樗树。cūn nǚ rú shí chái mén lù,qún jī fēi shàng shān chū shù。

十二乐秋辞

李锴

石坳甾嶷数椽屋,麇麚宿场鼪缘木,天如相予玉反璞。shí ào zāi yí shù chuán wū,jūn jiā sù chǎng shēng yuán mù,tiān rú xiāng yǔ yù fǎn pú。
隐侯之拜非吾徒,游鱼泼泼忘江湖。yǐn hóu zhī bài fēi wú tú,yóu yú pō pō wàng jiāng hú。

赠医者

李锴

几载悬壶汝南韨,伊人玩世而济世。jǐ zài xuán hú rǔ nán fú,yī rén wán shì ér jì shì。
笑口何妨数解颐,仁心不恤九折臂。xiào kǒu hé fáng shù jiě yí,rén xīn bù xù jiǔ zhé bì。
丈夫相赏自有真,白鸥黄鹄谁能驯。zhàng fū xiāng shǎng zì yǒu zhēn,bái ōu huáng gǔ shuí néng xùn。
长镵斸破寒云色,予亦南山采药人。zhǎng chán zhǔ pò hán yún sè,yǔ yì nán shān cǎi yào rén。

雪夜同藏上人宿云公房

李锴

车马各有归,累累独焉寄。chē mǎ gè yǒu guī,lèi lèi dú yān jì。
重阴逼短景,庄馗凛寒吹。zhòng yīn bī duǎn jǐng,zhuāng kuí lǐn hán chuī。
纡步造荒寂,稍稍林鸟萃。yū bù zào huāng jì,shāo shāo lín niǎo cuì。
兰若不受喧,琉璃莹昏翳。lán ruò bù shòu xuān,liú lí yíng hūn yì。
云公白业者,慧珠方内閟。yún gōng bái yè zhě,huì zhū fāng nèi bì。
握手各欢然,龛灯照心契。wò shǒu gè huān rán,kān dēng zhào xīn qì。
诗写秋冰清,雪杂软语细。shī xiě qiū bīng qīng,xuě zá ruǎn yǔ xì。
严警谢远柝,孤僧宣夜呗。yán jǐng xiè yuǎn tuò,gū sēng xuān yè bei。
境远浮沤轻,理足弊屣赘。jìng yuǎn fú ōu qīng,lǐ zú bì xǐ zhuì。
止托良自已,于焉增叹喟。zhǐ tuō liáng zì yǐ,yú yān zēng tàn kuì。

寒夜石东村留宿东村村舍

李锴

孤鸿翅垂老蛟蛰,暮天苍莽惊飙急。gū hóng chì chuí lǎo jiāo zhé,mù tiān cāng mǎng jīng biāo jí。
时辈相逢龃龉多,南辕北辙宁相及。shí bèi xiāng féng jǔ yǔ duō,nán yuán běi zhé níng xiāng jí。
促膝东村村夜长,爱客偏论上下床。cù xī dōng cūn cūn yè zhǎng,ài kè piān lùn shàng xià chuáng。
感君意气为君舞,喔喔鸡啼木末霜。gǎn jūn yì qì wèi jūn wǔ,ō ō jī tí mù mò shuāng。

泛舟东郭观打鱼晚直雨

李锴

蒙气变萧晨,秋坰森万象。méng qì biàn xiāo chén,qiū jiōng sēn wàn xiàng。
舍策理扁舟,容与淳?瀁。shě cè lǐ biǎn zhōu,róng yǔ chún wǎng yàng。
肃杀顺金侯,佃鱼快心赏。sù shā shùn jīn hóu,diàn yú kuài xīn shǎng。
鳣鲔连兹乌,次第丽予网。zhān wěi lián zī wū,cì dì lì yǔ wǎng。
初焉乱蘋藻,歘吸凌菰蒋。chū yān luàn píng zǎo,chuā xī líng gū jiǎng。
犗饵何足投,蛟龙群震荡。jiè ěr hé zú tóu,jiāo lóng qún zhèn dàng。
竭泽义所妨,忘筌理宁爽。jié zé yì suǒ fáng,wàng quán lǐ níng shuǎng。
凝阴盛亭午,寒雨洒莽苍。níng yīn shèng tíng wǔ,hán yǔ sǎ mǎng cāng。
生烟覆縠波,中流戛兰桨。shēng yān fù hú bō,zhōng liú jiá lán jiǎng。
涵虚纳澄照,抱寂应空响。hán xū nà chéng zhào,bào jì yīng kōng xiǎng。
卓彼赤水游,眷焉怀象罔。zhuó bǐ chì shuǐ yóu,juàn yān huái xiàng wǎng。

雪夜读赛岸亭溯源堂集率题其后

李锴

刘青枝,钟酂湖,卓荦傲岸相枝梧。liú qīng zhī,zhōng cuó hú,zhuó luò ào àn xiāng zhī wú。
清词奥语与世殊,白日鞭挞神灵驱。qīng cí ào yǔ yǔ shì shū,bái rì biān tà shén líng qū。
先后相逢京雒道,交口夸余岸亭好。xiān hòu xiāng féng jīng luò dào,jiāo kǒu kuā yú àn tíng hǎo。
微官罢斥役不除,贫骨支离学深造。wēi guān bà chì yì bù chú,pín gǔ zhī lí xué shēn zào。
几回物色驱羸马,风尘一面天难假。jǐ huí wù sè qū léi mǎ,fēng chén yī miàn tiān nán jiǎ。
鼠肝虫臂奄忽陈,神都气索沦风雅。shǔ gān chóng bì yǎn hū chén,shén dōu qì suǒ lún fēng yǎ。
寒灯夜雪天寂寥,残编在簏光怪摇。hán dēng yè xuě tiān jì liáo,cán biān zài lù guāng guài yáo。
繁声促节心离骚,郁为变徵行金飙。fán shēng cù jié xīn lí sāo,yù wèi biàn zhēng xíng jīn biāo。
铦刀解牛肯綮中,古霤滴石觚棱凹。xiān dāo jiě niú kěn qǐ zhōng,gǔ liù dī shí gū léng āo。
千秋此道许神遇,谁谓一日无知交。qiān qiū cǐ dào xǔ shén yù,shuí wèi yī rì wú zhī jiāo。
呜呼隐微感倡随所遭,鸴鸠威凤同啁嘐。wū hū yǐn wēi gǎn chàng suí suǒ zāo,xué jiū wēi fèng tóng zhāo xiāo。

涉雪行

李锴

春城晓雪何霏霏,朝官玉珂声不迟。chūn chéng xiǎo xuě hé fēi fēi,cháo guān yù kē shēng bù chí。
二三君子拥衾卧,天其或与吾侪私。èr sān jūn zi yōng qīn wò,tiān qí huò yǔ wú chái sī。
陈遵好客好不已,割鲜切鲙重逶迤。chén zūn hǎo kè hǎo bù yǐ,gē xiān qiè kuài zhòng wēi yí。
仆夫从容理短策,我马既秣牵载脂。pū fū cóng róng lǐ duǎn cè,wǒ mǎ jì mò qiān zài zhī。
野心狸与清旷接,谢此城韨还郊圻。yě xīn lí yǔ qīng kuàng jiē,xiè cǐ chéng fú hái jiāo qí。
翩翩公子携佳儿,石麟风度尤岐嶷。piān piān gōng zi xié jiā ér,shí lín fēng dù yóu qí yí。
襜褕殷红白马白,五陵谁敢夸轻肥。chān yú yīn hóng bái mǎ bái,wǔ líng shuí gǎn kuā qīng féi。
朱君闲雅鹤氅披,仓头肩耸清琴随。zhū jūn xián yǎ hè chǎng pī,cāng tóu jiān sǒng qīng qín suí。
浏浏天风洒松雪,好事往已传雷威。liú liú tiān fēng sǎ sōng xuě,hǎo shì wǎng yǐ chuán léi wēi。
中有古德殊清羸,萧萧独鹤藏山师。zhōng yǒu gǔ dé shū qīng léi,xiāo xiāo dú hè cáng shān shī。
空机远趣日领接,路滑无若苍天为。kōng jī yuǎn qù rì lǐng jiē,lù huá wú ruò cāng tiān wèi。
锴也拥肿真狂痴,鹖冠伏轼常鸡栖。kǎi yě yōng zhǒng zhēn kuáng chī,hé guān fú shì cháng jī qī。
无终高躅岂终继,野谷实与愚公宜。wú zhōng gāo zhú qǐ zhōng jì,yě gǔ shí yǔ yú gōng yí。
酒徒任达材不羁,动止不与常人齐。jiǔ tú rèn dá cái bù jī,dòng zhǐ bù yǔ cháng rén qí。
行歌参差向幽仄,寒雀饥绕车轮飞。xíng gē cān chà xiàng yōu zè,hán què jī rào chē lún fēi。
孤村小落绝人迹,浅塘枯柳横天机。gū cūn xiǎo luò jué rén jì,qiǎn táng kū liǔ héng tiān jī。
此时六合入太素,空明一片青玻瓈。cǐ shí liù hé rù tài sù,kōng míng yī piàn qīng bō lí。
如此不乐将安归,老去相逢能几回。rú cǐ bù lè jiāng ān guī,lǎo qù xiāng féng néng jǐ huí。

雪夜听抱光弹涂山古操

李锴

玉轸高縆冰蚕丝,成连能事君庶几。yù zhěn gāo gēng bīng cán sī,chéng lián néng shì jūn shù jǐ。
神明内肃气息微,灯青雪白情远移。shén míng nèi sù qì xī wēi,dēng qīng xuě bái qíng yuǎn yí。
渊渊勤德古响稽,玄圭绣服灵依稀。yuān yuān qín dé gǔ xiǎng jī,xuán guī xiù fú líng yī xī。
龙蛇蛰伏江汉回,侧身南望长嗟咨。lóng shé zhé fú jiāng hàn huí,cè shēn nán wàng zhǎng jiē zī。

破箑叹

李锴

破箑制自谁,阙略亏半月。pò shà zhì zì shuí,quē lüè kuī bàn yuè。
君恩讵不怀,想见凉风发。jūn ēn jù bù huái,xiǎng jiàn liáng fēng fā。
微音谢衣里,判然隔胡越。wēi yīn xiè yī lǐ,pàn rán gé hú yuè。
上有相思字,痕深字不灭。shàng yǒu xiāng sī zì,hén shēn zì bù miè。
已矣长弃捐,秋水沅湘阔。yǐ yǐ zhǎng qì juān,qiū shuǐ yuán xiāng kuò。

咏山堂牡丹

李锴

宝栏倦矜春,素景回青芜。bǎo lán juàn jīn chūn,sù jǐng huí qīng wú。
金缕错纤葇,水碧承轻拊。jīn lǚ cuò xiān róu,shuǐ bì chéng qīng fǔ。
玉立初亭亭,□态纷自如。yù lì chū tíng tíng,tài fēn zì rú。
縠云曳春江,窅渺一何疏。hú yún yè chūn jiāng,yǎo miǎo yī hé shū。
湘灵尚皖洁,洛女流丰腴。xiāng líng shàng wǎn jié,luò nǚ liú fēng yú。
庄色洗妖淫,芳香烂吹嘘。zhuāng sè xǐ yāo yín,fāng xiāng làn chuī xū。
流光既云暮,孤趣宁自殊。liú guāng jì yún mù,gū qù níng zì shū。
沃若桃李花,先春遂荣敷。wò ruò táo lǐ huā,xiān chūn suì róng fū。