古诗词

随园雅集图歌

李锴

天帝灵宝无端倪,气有精者谁张施。tiān dì líng bǎo wú duān ní,qì yǒu jīng zhě shuí zhāng shī。
矞云景星光曜滋,萃为帝子仍金枝。yù yún jǐng xīng guāng yào zī,cuì wèi dì zi réng jīn zhī。
三驺退食尝委蛇,云旓翠蕤祛绣旗。sān zōu tuì shí cháng wěi shé,yún shāo cuì ruí qū xiù qí。
道腴内充神外弥,被服儒素循中逵。dào yú nèi chōng shén wài mí,bèi fú rú sù xún zhōng kuí。
西园十亩邸第西,嘉随之义因名随。xī yuán shí mǔ dǐ dì xī,jiā suí zhī yì yīn míng suí。
药栏鹤栅丁香篱,势有曲折劳攀跻。yào lán hè zhà dīng xiāng lí,shì yǒu qū zhé láo pān jī。
神鞭丈石飞峨眉,千年紫柏丛斑皮。shén biān zhàng shí fēi é méi,qiān nián zǐ bǎi cóng bān pí。
吟亭花馆靡雕几,石床木几闲撑支。yín tíng huā guǎn mí diāo jǐ,shí chuáng mù jǐ xián chēng zhī。
购书不恤千金靡,河闲万卷咸签题。gòu shū bù xù qiān jīn mí,hé xián wàn juǎn xián qiān tí。
好古杂以古鼎彝,珊瑚瑟瑟如涂泥。hǎo gǔ zá yǐ gǔ dǐng yí,shān hú sè sè rú tú ní。
颓云黯澹陡欲低,大王墨沈时淋漓。tuí yún àn dàn dǒu yù dī,dà wáng mò shěn shí lín lí。
一笔一墨皆天机,草木中有神明栖。yī bǐ yī mò jiē tiān jī,cǎo mù zhōng yǒu shén míng qī。
宛转飒沓风雨回,擘窠作字龙■蚭。wǎn zhuǎn sà dá fēng yǔ huí,bāi kē zuò zì lóng ní。
园中佳客谁趋陪,曳裾趿履联邹枚。yuán zhōng jiā kè shuí qū péi,yè jū tā lǚ lián zōu méi。
易居卓踔三湘湄,父子兄弟齐音徽。yì jū zhuó chuō sān xiāng méi,fù zi xiōng dì qí yīn huī。
烂斑尺二横介圭,大庭作贡孚有时。làn bān chǐ èr héng jiè guī,dà tíng zuò gòng fú yǒu shí。
落落唐子楚璞劘,学穷焦费非时蹊。luò luò táng zi chǔ pú mó,xué qióng jiāo fèi fēi shí qī。
祖丈萧曹家世齐,毓东弱籍通金闺。zǔ zhàng xiāo cáo jiā shì qí,yù dōng ruò jí tōng jīn guī。
依光日月丰沛陲,钦明兰谷骈玉芝。yī guāng rì yuè fēng pèi chuí,qīn míng lán gǔ pián yù zhī。
远情凝注秋水涯,曹江性与糟丘宜。yuǎn qíng níng zhù qiū shuǐ yá,cáo jiāng xìng yǔ zāo qiū yí。
酒酣往往摹徐熙,吴中澹泉何提提。jiǔ hān wǎng wǎng mó xú xī,wú zhōng dàn quán hé tí tí。
星源海鹤方清羸,促膝茗饮传缥瓷。xīng yuán hǎi hè fāng qīng léi,cù xī míng yǐn chuán piāo cí。
琤瑽谁叩青颇黎,天风披拂冰蚕丝。chēng cōng shuí kòu qīng pǒ lí,tiān fēng pī fú bīng cán sī。
白门上人情我移,锴也拥肿多狂痴。bái mén shàng rén qíng wǒ yí,kǎi yě yōng zhǒng duō kuáng chī。
敝帷故席蒙不遗,蜩螗细响吟清辞。bì wéi gù xí méng bù yí,tiáo táng xì xiǎng yín qīng cí。
虎头妙技今丁仪,镕铸万象从范围。hǔ tóu miào jì jīn dīng yí,róng zhù wàn xiàng cóng fàn wéi。
神采栩栩毫端飞,抡工选胜更入微。shén cǎi xǔ xǔ háo duān fēi,lūn gōng xuǎn shèng gèng rù wēi。
补以树石唐画师,锴闻吐握称周姬。bǔ yǐ shù shí táng huà shī,kǎi wén tǔ wò chēng zhōu jī。
大雅所在群贤归,西园澹荡无他奇,梁园邺都非所几。dà yǎ suǒ zài qún xián guī,xī yuán dàn dàng wú tā qí,liáng yuán yè dōu fēi suǒ jǐ。

李锴

清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。 李锴的作品>>

猜您喜欢

寒食

李锴

廌青山堂邻涧阿,应门白沙连碧莎。zhì qīng shān táng lín jiàn ā,yīng mén bái shā lián bì shā。
乱山寒食落花路,返照风磴樵人歌。luàn shān hán shí luò huā lù,fǎn zhào fēng dèng qiáo rén gē。
古意萧然未泯灭,春华好在毋蹉跎。gǔ yì xiāo rán wèi mǐn miè,chūn huá hǎo zài wú cuō tuó。
郤超远趣不易得,寂寂剡溪今若何。xì chāo yuǎn qù bù yì dé,jì jì shàn xī jīn ruò hé。

藏上人寄诗招游西涧以事不果赋此却寄

李锴

匡庐秀色田盘得,亦有幽人继远公。kuāng lú xiù sè tián pán dé,yì yǒu yōu rén jì yuǎn gōng。
日暝龙蛇潜大壑,天清鹳鹤振秋风。rì míng lóng shé qián dà hè,tiān qīng guàn hè zhèn qiū fēng。
味齐甘苦休尝舌,心了方圆任凿空。wèi qí gān kǔ xiū cháng shé,xīn le fāng yuán rèn záo kōng。
枯寂年来晦踪迹,夕岚朝翠共冥蒙。kū jì nián lái huì zōng jì,xī lán cháo cuì gòng míng méng。

藏上人寄诗招游西涧以事不果赋此却寄

李锴

石路逶迤西涧西,碧霄真拟蹑丹梯。shí lù wēi yí xī jiàn xī,bì xiāo zhēn nǐ niè dān tī。
风烟百里裁相接,云水终年或竟迷。fēng yān bǎi lǐ cái xiāng jiē,yún shuǐ zhōng nián huò jìng mí。
落日孤筇频伫立,新诗几叶任封题。luò rì gū qióng pín zhù lì,xīn shī jǐ yè rèn fēng tí。
尘中老眼昏成瞀,安得金鎞一借携。chén zhōng lǎo yǎn hūn chéng mào,ān dé jīn bī yī jiè xié。

藏上人寄诗招游西涧以事不果赋此却寄

李锴

管乐功名久不磨,孤生天地鬓双皤。guǎn lè gōng míng jiǔ bù mó,gū shēng tiān dì bìn shuāng pó。
脱身愿作无终隐,好事休推有道科。tuō shēn yuàn zuò wú zhōng yǐn,hǎo shì xiū tuī yǒu dào kē。
万里东西蓬尚转,百年夙夜露仍多。wàn lǐ dōng xī péng shàng zhuǎn,bǎi nián sù yè lù réng duō。
骅骝鶠雀都无著,白水青山奈汝何。huá liú yǎn què dōu wú zhù,bái shuǐ qīng shān nài rǔ hé。

寄杨青眉

李锴

情谊与君如雁行,漂摇急为定行藏。qíng yì yǔ jūn rú yàn xíng,piāo yáo jí wèi dìng xíng cáng。
一身投老乾坤窄,八口熬饥日月长。yī shēn tóu lǎo qián kūn zhǎi,bā kǒu áo jī rì yuè zhǎng。
衰废敢嫌吾道直,孤贫端信友生良。shuāi fèi gǎn xián wú dào zhí,gū pín duān xìn yǒu shēng liáng。
由来货殖龙门传,别有深心寄慨慷。yóu lái huò zhí lóng mén chuán,bié yǒu shēn xīn jì kǎi kāng。

墓祭作

李锴

伤心此日墓门边,风树衔悲廿四年。shāng xīn cǐ rì mù mén biān,fēng shù xián bēi niàn sì nián。
食客尚能谈往事,蜀人真不负生全。shí kè shàng néng tán wǎng shì,shǔ rén zhēn bù fù shēng quán。
采诗绝徼闻淳俗,遗像千秋实异传。cǎi shī jué jiǎo wén chún sú,yí xiàng qiān qiū shí yì chuán。
相对失声同一哭,峡云蒲水两茫然。xiāng duì shī shēng tóng yī kū,xiá yún pú shuǐ liǎng máng rán。

暮春雨中备三侄以骑邀迎过宿其山庄

李锴

泥滑新莎路曲盘,花飞晓水气清寒。ní huá xīn shā lù qū pán,huā fēi xiǎo shuǐ qì qīng hán。
栖迟苦厌常攲枕,顾盻犹能一据鞍。qī chí kǔ yàn cháng qī zhěn,gù xì yóu néng yī jù ān。
雨色欲淹春索莫,马蹄不限步艰难。yǔ sè yù yān chūn suǒ mò,mǎ tí bù xiàn bù jiān nán。
亦知痴叔痴应绝,倒著山公醉后冠。yì zhī chī shū chī yīng jué,dào zhù shān gōng zuì hòu guān。

乞米东邻僧

李锴

起来烟火断山厨,乞米东邻亦太迂。qǐ lái yān huǒ duàn shān chú,qǐ mǐ dōng lín yì tài yū。
龙树久知离挂碍,鹿门犹恨有妻孥。lóng shù jiǔ zhī lí guà ài,lù mén yóu hèn yǒu qī nú。
古情质直忘宾主,法界虚空灭有无。gǔ qíng zhì zhí wàng bīn zhǔ,fǎ jiè xū kōng miè yǒu wú。
一钵斋粮聊给日,慈悲能济范莱芜。yī bō zhāi liáng liáo gěi rì,cí bēi néng jì fàn lái wú。

若水上人禁足东涧以诗寄我赋答

李锴

孤云隐见终无相,野水东西不定方。gū yún yǐn jiàn zhōng wú xiāng,yě shuǐ dōng xī bù dìng fāng。
丈室风幡原自动,诸天龙象俨成行。zhàng shì fēng fān yuán zì dòng,zhū tiān lóng xiàng yǎn chéng xíng。
尘沙障眼谁先觉,羁绁牵人久异乡。chén shā zhàng yǎn shuí xiān jué,jī xiè qiān rén jiǔ yì xiāng。
禁足一时参妙悟,眉间早示白毫芒。jìn zú yī shí cān miào wù,méi jiān zǎo shì bái háo máng。

秋分日雨后盘僧致牡丹四本酬予书植诸新松之侧罗罗清疏映带可目喜而赋之

李锴

腕底书成泣鬼神,黄庭历劫本犹真。wàn dǐ shū chéng qì guǐ shén,huáng tíng lì jié běn yóu zhēn。
乃翁捉笔非能事,细雨分花实胜因。nǎi wēng zhuō bǐ fēi néng shì,xì yǔ fēn huā shí shèng yīn。
生理敢希千树橘,醉乡端藉数枝春。shēng lǐ gǎn xī qiān shù jú,zuì xiāng duān jí shù zhī chūn。
白沙芳草毋相污,接洽新松好比邻。bái shā fāng cǎo wú xiāng wū,jiē qià xīn sōng hǎo bǐ lín。

立春日夜冷吉臣招饮

李锴

相看落落无交亲,相赏由来自有真。xiāng kàn luò luò wú jiāo qīn,xiāng shǎng yóu lái zì yǒu zhēn。
尺幅定传千古迹,醇醪能醉独醒人。chǐ fú dìng chuán qiān gǔ jì,chún láo néng zuì dú xǐng rén。
家迷碧海萍踪眇,路失金门雪鬓匀。jiā mí bì hǎi píng zōng miǎo,lù shī jīn mén xuě bìn yún。
明月寒灯同此夜,老怀约略受春新。míng yuè hán dēng tóng cǐ yè,lǎo huái yuē lüè shòu chūn xīn。

讯天城寺梅信兼柬藏公

李锴

山寺老梅近何似,昔年逋客记幽寻。shān sì lǎo méi jìn hé shì,xī nián bū kè jì yōu xún。
相逢一唤春愁醒,自许能知古意深。xiāng féng yī huàn chūn chóu xǐng,zì xǔ néng zhī gǔ yì shēn。
驴背风尘将寸柬,夜来冰雪搅离心。lǘ bèi fēng chén jiāng cùn jiǎn,yè lái bīng xuě jiǎo lí xīn。
藏公独具真情性,几绕寒香作野吟。cáng gōng dú jù zhēn qíng xìng,jǐ rào hán xiāng zuò yě yín。

闻石东溪昆季远辱过访东溪疾作而返赋此志谢

李锴

青山白发两如何,一室乾坤独寤歌。qīng shān bái fā liǎng rú hé,yī shì qián kūn dú wù gē。
野老一甘成寂寞,巾车不信有经过。yě lǎo yī gān chéng jì mò,jīn chē bù xìn yǒu jīng guò。
鱼龙异数文章在,贫贱侵人感激多。yú lóng yì shù wén zhāng zài,pín jiàn qīn rén gǎn jī duō。
病起秋风重相访,浊醪亦足慰蹉跎。bìng qǐ qiū fēng zhòng xiāng fǎng,zhuó láo yì zú wèi cuō tuó。

三泉寺

李锴

此地经临几劫灰,日高鸟鼠遍香台。cǐ dì jīng lín jǐ jié huī,rì gāo niǎo shǔ biàn xiāng tái。
横陈灌木谁亲植,无赖黄花春自开。héng chén guàn mù shuí qīn zhí,wú lài huáng huā chūn zì kāi。
老衲忘情人事废,乱泉如语客心哀。lǎo nà wàng qíng rén shì fèi,luàn quán rú yǔ kè xīn āi。
暮山飒飒飘风雨,不见明昌射猎回。mù shān sà sà piāo fēng yǔ,bù jiàn míng chāng shè liè huí。

山楼对雨却寄京国诸同人

李锴

古情脉脉终何极,老鬓萧萧不耐秋。gǔ qíng mài mài zhōng hé jí,lǎo bìn xiāo xiāo bù nài qiū。
八月关河横暮色,四山风雨入危楼。bā yuè guān hé héng mù sè,sì shān fēng yǔ rù wēi lóu。
残书过眼愁深解,荒稼侵寒任晚收。cán shū guò yǎn chóu shēn jiě,huāng jià qīn hán rèn wǎn shōu。
好我故人休系念,知吾身世付虚舟。hǎo wǒ gù rén xiū xì niàn,zhī wú shēn shì fù xū zhōu。