古诗词

三器歌粤鼓

李锴

群蛮蠢蠢天不遗,跂行喙息南交垂。qún mán chǔn chǔn tiān bù yí,qí xíng huì xī nán jiāo chuí。
动物有生即有受,蜂虿顺性皆良知。dòng wù yǒu shēng jí yǒu shòu,fēng chài shùn xìng jiē liáng zhī。
古之王者大无外,有汉始拓西南夷。gǔ zhī wáng zhě dà wú wài,yǒu hàn shǐ tuò xī nán yí。
夷德反覆服叛数,用牛马视唯羁縻。yí dé fǎn fù fú pàn shù,yòng niú mǎ shì wéi jī mí。
五溪毒淫骆越悍,新息虎节尝行师。wǔ xī dú yín luò yuè hàn,xīn xī hǔ jié cháng xíng shī。
雷霆震惊百蛮詟,爰得铜鼓声天威。léi tíng zhèn jīng bǎi mán zhé,yuán dé tóng gǔ shēng tiān wēi。
范之为马马龙立,馀鼓千载犹灵奇。fàn zhī wèi mǎ mǎ lóng lì,yú gǔ qiān zài yóu líng qí。
继其事者丞相亮,德音荡涤宣泸微。jì qí shì zhě chéng xiāng liàng,dé yīn dàng dí xuān lú wēi。
荒陬穷徼靡不振夔,三千里安足多王诛剪物不尽物,二轨实与天同规。huāng zōu qióng jiǎo mí bù zhèn kuí,sān qiān lǐ ān zú duō wáng zhū jiǎn wù bù jǐn wù,èr guǐ shí yǔ tiān tóng guī。
迄今蛮种遂滋育,远物若鼓时凭之。qì jīn mán zhǒng suì zī yù,yuǎn wù ruò gǔ shí píng zhī。
深腔洞底面纸薄,四兽蹲伏如盘螭。shēn qiāng dòng dǐ miàn zhǐ báo,sì shòu dūn fú rú pán chī。
海鱼天马重隐起,宝网细界金蚕丝。hǎi yú tiān mǎ zhòng yǐn qǐ,bǎo wǎng xì jiè jīn cán sī。
斑淹丹碧古色湛,玄冰凝结灵鼍皮。bān yān dān bì gǔ sè zhàn,xuán bīng níng jié líng tuó pí。
吾闻土蚀金则哑,试一弹指轰惊雷。wú wén tǔ shí jīn zé yǎ,shì yī dàn zhǐ hōng jīng léi。
夫谁呵护乃至此,无乃魍魉无支祁。fū shuí hē hù nǎi zhì cǐ,wú nǎi wǎng liǎng wú zhī qí。
呜呼鼓兮鼓兮汝在兹,摩挲我则有所思。wū hū gǔ xī gǔ xī rǔ zài zī,mó sā wǒ zé yǒu suǒ sī。

李锴

清汉军正黄旗人,字铁君,号眉生,又号豸青山人、幽求子、焦明子。李辉祖子。尝充笔帖式,旋弃去。乾隆元年举鸿博,未中选。以岳丈大学士索额图声势煊赫,避去,隐于盘山豸峰下。诗亦脱俗,而刻意求高,不免有斧凿处。有《睫巢集》、《尚史》等。 李锴的作品>>

猜您喜欢

塞上词

李锴

对佛跏趺爇白檀,红袈裟映澹黄冠。duì fú jiā fū ruò bái tán,hóng jiā shā yìng dàn huáng guān。
等闲不肯轻摩顶,脱帽时时拜可汗。děng xián bù kěn qīng mó dǐng,tuō mào shí shí bài kě hàn。

塞上词

李锴

秋风八月塞云飞,南北山头日合围。qiū fēng bā yuè sāi yún fēi,nán běi shān tóu rì hé wéi。
一声吹彻黄芦叶,紫帽单于射虎归。yī shēng chuī chè huáng lú yè,zǐ mào dān yú shè hǔ guī。

塞上词

李锴

灯火前营歇暮笳,阏氏小帐拨琵琶。dēng huǒ qián yíng xiē mù jiā,è shì xiǎo zhàng bō pí pá。
新声不踵明妃曲,霜月如烟下白沙。xīn shēng bù zhǒng míng fēi qū,shuāng yuè rú yān xià bái shā。

澄海楼

李锴

长城掉尾入沧溟,城上飞楼插杳冥。zhǎng chéng diào wěi rù cāng míng,chéng shàng fēi lóu chā yǎo míng。
午夜妖狐作人语,不防曾有役徒听。wǔ yè yāo hú zuò rén yǔ,bù fáng céng yǒu yì tú tīng。

凤皇山

李锴

凤皇山上叠琼台,丝管年年曲宴开。fèng huáng shān shàng dié qióng tái,sī guǎn nián nián qū yàn kāi。
五国城头霜夜角,朔风辛苦莫吹来。wǔ guó chéng tóu shuāng yè jiǎo,shuò fēng xīn kǔ mò chuī lái。

就藏上人乞花木栽草堂前戏效少陵体

李锴

茅斋敞开丘壑拱,石径曲绕芳菲稀。máo zhāi chǎng kāi qiū hè gǒng,shí jìng qū rào fāng fēi xī。
熟知野兴几人得,忍使春风转眼归。shú zhī yě xīng jǐ rén dé,rěn shǐ chūn fēng zhuǎn yǎn guī。

就藏上人乞花木栽草堂前戏效少陵体

李锴

鹅儿艳艳轻黄吐,凤子茸茸浅碧开。é ér yàn yàn qīng huáng tǔ,fèng zi rōng rōng qiǎn bì kāi。
不信石屏南麓畔,杂花小卉独栽培。bù xìn shí píng nán lù pàn,zá huā xiǎo huì dú zāi péi。

就藏上人乞花木栽草堂前戏效少陵体

李锴

闻道红香属对桃,攲斜留影照溪毛。wén dào hóng xiāng shǔ duì táo,qī xié liú yǐng zhào xī máo。
肯怜仅落萧条剧,敢惮春锄树艺劳。kěn lián jǐn luò xiāo tiáo jù,gǎn dàn chūn chú shù yì láo。

就藏上人乞花木栽草堂前戏效少陵体

李锴

海棠更倚断坪西,带雨凌风一向低。hǎi táng gèng yǐ duàn píng xī,dài yǔ líng fēng yī xiàng dī。
莫止留连众香国,也应点染浣花溪。mò zhǐ liú lián zhòng xiāng guó,yě yīng diǎn rǎn huàn huā xī。

野步口号

李锴

暮山秋水澹横姿,拄杖乘闲野步迟。mù shān qiū shuǐ dàn héng zī,zhǔ zhàng chéng xián yě bù chí。
清响一声崖栗堕,笑看鼯鼠暗跳枝。qīng xiǎng yī shēng yá lì duò,xiào kàn wú shǔ àn tiào zhī。

咏史五绝句

李锴

八百诸侯自会同,戎车载主白旄东。bā bǎi zhū hóu zì huì tóng,róng chē zài zhǔ bái máo dōng。
海滨二老嗟安在,薇蕨青青暮雨中。hǎi bīn èr lǎo jiē ān zài,wēi jué qīng qīng mù yǔ zhōng。

咏史五绝句

李锴

风扫寒云紫塞开,长城雪后白成堆。fēng sǎo hán yún zǐ sāi kāi,zhǎng chéng xuě hòu bái chéng duī。
自伤老眼昏尤甚,疑是秦人骨未灰。zì shāng lǎo yǎn hūn yóu shén,yí shì qín rén gǔ wèi huī。

咏史五绝句

李锴

白马雕弓气岸然,秋风射虎南山边。bái mǎ diāo gōng qì àn rán,qiū fēng shè hǔ nán shān biān。
匈奴十万愁飞将,慎莫相逢醉尉前。xiōng nú shí wàn chóu fēi jiāng,shèn mò xiāng féng zuì wèi qián。

咏史五绝句

李锴

邺城烟草镇漫漫,兄弟操戈六郡残。yè chéng yān cǎo zhèn màn màn,xiōng dì cāo gē liù jùn cán。
不信卢龙古边塞,一时有路入乌丸。bù xìn lú lóng gǔ biān sāi,yī shí yǒu lù rù wū wán。

咏史五绝句

李锴

渔阳羯鼓声惨悽,一曲霓裳万马嘶。yú yáng jié gǔ shēng cǎn qī,yī qū ní shang wàn mǎ sī。
剩有剑门西岭雪,年年常待翠华西。shèng yǒu jiàn mén xī lǐng xuě,nián nián cháng dài cuì huá xī。